Chương 763: Đại Bỉ Bắt Đầu 2
Chương 763: Đại Bỉ Bắt Đầu 2Chương 763: Đại Bỉ Bắt Đầu 2
"Tĩnh Ninh, đến bên người phụ hoàng." Cảnh Tuyên Đế cười nói với công chúa Tĩnh Ninh.
Công chúa Huệ An đánh không có hứng thú với đánh giết, nhưng nghe nói Tĩnh Ninh đi, nàng ta cũng tung ta tung tăng mà tới xem náo nhiệt!
Đáng tiếc bên người Cảnh Tuyên Đế không có vị trí của nàng ta.
Nàng ta dậm chân một cái, đi ngồi xuống bên cạnh Tiêu Trọng Hoa.
Bàn cách vách là đại hoàng tử Tiêu Độc Nghiệp.
Tiêu Độc Nghiệp cười uống một ngụm trà, hỏi Tiêu Trọng Hoa nói: "Tam đệ, ngươi cảm thấy hôm nay ai sẽ thắng?"
Tiêu Trọng Hoa hơi mỉm cười: "Đại ca cảm thấy sao?"
Tiêu Độc Nghiệp cười nói: "Ta mới vừa trở lại kinh thành, hiểu biết không sâu với vị Hộ Quốc Công trở về từ dân gian kia, nghe nói tam đệ từng gặp ở Thanh Châu, chắc chắn tam đệ so càng rõ thực lực của hắn hơn ta."
Tiêu Trọng Hoa nụ cười bất biến: "Đại ca nói quá lời, ta ở Thanh Châu chỉ là dưỡng bệnh mà thôi, chưa nói tới đi tìm hiểu người nào."
Tiêu Độc Nghiệp quơ quơ cái ly trong tay: "Ta nghe nói, là thiên kim Hộ Quốc Công Trị bệnh cho tam đệ, như thế xem ra, tam đệ và vị Tô tiểu thư thật kia đúng là duyên phận không cạn."
Vẻ mặt Tiêu Trọng Hoa ôn hoà nói: "Đại ca mới hồi kinh ba ngày, chưa từng nghĩ đã điều tra đệ đệ đến rõ ràng như thế"
Nụ cười của Tiêu Độc Nghiệp cứng lại: "Sao có thể gọi là điều tra? Chuyện sớm đã truyền ra thôi.
Nói xong, uống nước trà trong tay một hơi cạn sạch, không ha nói chuyện với Tiêu Trọng Hoa.
Bên tay trái hoàng đế là hoàng tử công chúa và chư vị tông thân, bên tay phải là đại thần xương cánh tay.
Tần Thương Lan và lão hầu gia đã sớm ngồi.
Bên người hai người để lại một cái bàn, trên hai đệm hương bồ không có một người.
Lão hầu gia thấp giọng hỏi nói: "Thừa Nhi còn chưa tỉnh sao?"
Đêm qua ông ấy nghỉ ở hầu phủ, Tần Thương Lan là từ y quán trực tiếp lại đây.
Tần Thương Lan bất động thanh sắc nói: "Không tỉnh, lão ngũ đâu? Còn chưa tới sao? Đại bỉ sắp bắt đầu rồi."
Lão hầu gia nhíu mày: "Canh giờ này... Hắn là tới rồi..."
Không bao lâu, Tần Giang dẫn theo Tần Yên Nhiên và Từ Khánh lại đây. Hai người hành lễ với Cảnh Tuyên Đế, ngồi xuống cách hai người Tần Thương Lan mười bước.
Cảnh Tuyên Đế nhìn vê phía Tần Thương Lan nói: "Tần Triệt còn chưa tới sao?"
Ông ta nói chính là Tần Triệt, không phải Tô Thừa.
Tần Thương Lan đứng dậy, chắp tay nói: "Xin bệ hạ chờ một lát."
Nhưng mà mười lăm phút trôi qua, Tô Thừa vẫn chưa hiện thân.
Lão hầu gia đứng dậy nói: "Be hạ, lão thân có việc khởi tấu."
"Nói!"
"Thừa Nhi hắn... Đột phùng biến cố, không thể tới tham dự đại bỉ, có thể từ thế hệ con cháu này tỷ thí không?”
"Con của hắn?"
"Đúng vậy."
Ánh mắt Cảnh Tuyên Đế nhìn phía dưới: "Tần Giang, ngươi có gì dị nghị không?"
Tần Giang đứng dậy, chắp tay hành lễ: "Be hạ, thứ thần nói thẳng, nhi tử của Tô Thừa năm nay mới vừa đủ mười bốn, lại chưa từng học võ, thần tỷ thí với hắn, cho dù thắng cũng thắng không hay. Thần nghe nói, Trấn Bắc Hầu tính đưa một tôn nhi trong đó làm con thừa tự của Tô Thừa, không bằng, để cho con riêng của Tô Thừa tỷ thí thay như thế nào?"
Lời này vừa nói ra, mọi người rối rít kinh ngạc.
Tần Thương Lan và Trấn Bắc Hầu lại đánh chủ ý này sao? Muốn đưa huyết mạch hầu phủ đến Tần gia?
Đây có phải có chút hay không...
"Lại có việc này?" Cảnh Tuyên Đế hỏi lão hầu gia.
Lão hầu gia nói: "Vâng, lão thần đã đưa ấu tôn làm con thừa tự của Thừa Nhi."
"Quả thật hồ nháo!" Công chúa Huệ An nói thầm nói: "Sao có thể để nhi tử nhà mình làm con thừa tự của người khác? Đây không phải gian lận sao? Chính mình đánh không thắng, lại mời người ngoài, với Tần Giang cũng không công bằng!"