Chương 775: Tỷ Thí Cưỡi Ngựa Bắn Cung 2
Chương 775: Tỷ Thí Cưỡi Ngựa Bắn Cung 2Chương 775: Tỷ Thí Cưỡi Ngựa Bắn Cung 2
Ông xấu hổ cúi đầu: "Thật xin lỗi, Thừa Nhi."
Chuyện năm đó, trách ông ấy.
Là ông ấy không thể bảo vệ tốt thê nhi, làm hại thê tử gặp độc thủ, cũng làm hại nhi tử lưu lạc dân gian.
Lần từ biệt này, chính là ba mươi năm.
Nhi tử trưởng thành, ông ấy cũng già rồi.
Nhân sinh vội vàng mấy chục năm, rốt cuộc là bỏ lỡ.
Tô Thừa nói: "Ta muốn ở một mình một lát."...
Khi Tô Tiểu Tiểu trở lại y quán, Tô Thừa mới từ nhà ở Tô Nhị Cau ra.
Ông ngồi ở một góc trong sân, trong tay cầm ngọc bội đeo từ nhỏ kia.
Ánh nắng chiếu vào trên người ông, kéo bóng dáng cô độc của ông thật sự dài ra.
Tô Tiểu Tiểu đi qua, ngồi xuống ghế dựa gần ông: "Phụ thân."
Tô Thừa giơ tay lau khóe mắt, như không có việc gì nói: "Khuê nữ đã trở lại, Nhị Cẩu không có việc gì, ta mới vừa đi thăm nó."
"Vâng." Tô Tiểu Tiểu gật đầu, cũng không nói lời nào, cứ lắng lặng mà bồi ông như vậy.
Tô Thừa cúi đầu, sờ ngọc bội trong tay, thuận miệng hỏi: "Con còn nhớ rõ chuyện khi còn nhỏ không?"
"Nhớ rõ một chút." Tô Tiểu Tiểu nói.
"Vậy con còn nhớ rõ nương con không?" Tô Thừa hỏi.
"Nhớ rõ." Tô Tiểu Tiểu tìm tòi ký ức có quan hệ Trần thị ở trong đầu: "Nương rất đẹp, rất giỏi giang, rất thích gội đầu cho con và Nhị Cẩu, gội xong tóc trọc một nửa."
Tô Thừa: "...
Khuê nữ, con làm ta rất khó nhớ lại như vậy...
Tô Tiểu Tiểu quay đầu nhìn về phía ông, ánh mắt trong suốt mềm nhẹ: "Mẫu thân của phụ thân thì sao? Là thế nào?”
"Rất dữ." Tô Thừa nói: "Luôn cầm chổi lông gà muốn đánh ta."
Tô Tiểu Tiểu: Đó là bởi vì khi còn nhỏ người rất thực thích gặp rắc rối đi?
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Đánh rồi sao?"
"Không có." Tô Thừa lắc đầu: "Con mất dạy, lỗi của phụ thân, bà đánh phụ thân ta."
Tô Tiểu Tiểu: "..." Tô Thừa nói tiếp: "Phụ thân ta vẫn luôn hy vọng ta làm một người có tiền đồ, ba luôn nói, muốn tiền đồ chính ngươi tiền đồ đi, nhi tử của ta làm chính hắn là được."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Thật sự là một mẫu thân khai sáng."
Tô Thừa thấp giọng nói: "Ta không muốn lại quên bà."
Một màn bà chết thảm, khiến ông thống khổ.
Nhưng ngày tháng bọn họ ở chung với nhau, là ký ức quý giá nhất khi ông làm Tần Triệt.
Ông muốn nhớ kỹ bà, lấy thân phận nhi tử nhớ kỹ bà. ....
Ngày thứ hai tỷ thí có biến.
Sớm định ra luận võ ngày thứ nhất, ngày thứ hai cưỡi ngựa bắn cung, ngày thứ ba binh pháp văn thí.
Nhưng mà binh pháp văn thí bị lâm thời dịch tới buổi sáng ngày tiếp theo, do Binh Bộ và Hàn Lâm Viện giám thị chung.
Tô Uyên làm Binh Bộ thượng thư, nhưng vì tị hiềm vẫn không tham dự giám thị và chấm bài thi tiếp theo.
Ông ấy cũng không tiến cung, mà là đi Cung Thần Doanh ngoài Kinh Thành.
Văn thí là hạng mạnh của Tần Giang, ông ta vô cùng thoải mái hoàn thành bài thi.
Tô Thừa bực bội cầm lấy bút lông, khổ đại cừu thâm viết xong, cũng đen mặt giao.
Tần Giang biết Tô Thừa ở nông thôn là không đọc sách, cho dù ông khôi phục ký ức, nhưng dựa vào những da lông học trước 6 tuổi đó, căn bản không có khả năng hiểu binh pháp.
Vẻ mặt thất bại của Tô Thừa cũng chứng thực tất cả.
Vì tính công bằng của tỷ thí, bài thi mời quan viên lục bộ chấm bài thi, kết quả cuối cùng trình tam công xét duyệt, tam công bên này cũng không dị nghị mới có thể công bố kết quả khảo thí.
Nhưng bản thân cũng đã phi thường không công băng.
Nếu nói tập võ còn có thể dựa vào thiên phú rèn luyện gân cốt của mình, binh pháp lại tri thức thật sách vở thật, là phải hiểu biết chữ nghial