Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 776 - Chương 782: Chiến Thắng Cuối Cùng 1

Chương 782: Chiến Thắng Cuối Cùng 1 Chương 782: Chiến Thắng Cuối Cùng 1Chương 782: Chiến Thắng Cuối Cùng 1

Lại nói vê Tô Thừa, sau khi đuổi theo hồ ly đuôi trắng thì gặp phải một gã lỗ mãng nhảy ra từ sau gốc cây lớn.

Tô Thừa sợ đến mức nghĩ rằng mình thấy ma giữa thanh thiên bạch nhật.

Hắn nhấc vó ngựa lên và chuẩn bị đạp xuống.

"Là tai"

Đối phương nói một cách hoảng sợ.

Tô Thừa ghì chặt dây cương quay sang bên cạnh, sau khi ổn định cơ thể, thì ông yên lặng nhìn nhìn người đàn ông bẩn thỉu, cả người toàn là bùn, lá cây màu xanh trên đầu thiếu chút nữa là thành một đồng cỏ.

"Ách... Tần Giang?"

Tần Giang thở phào nhẹ nhõm: "Là ta."

Tô Thừa quan sát ông ta từ trên xuống dưới với vẻ mặt khó hiểu: "Sao ngươi lại biến mình trở nên phù hợp với đức hạnh của mình như vậy? Đúng rồi, vừa nãy ta nhìn thấy cấm vệ quân bên cạnh ngươi, hắn ta muốn giết ta, là ngươi sai hắn ta đúng không?”

Hỏi hết câu, sắc mặt của Tô Thừa dần dần trở nên nghiêm túc.

Tần Giang trừng mắt nhìn ông, không nói nên lời: "Nếu như ta có thể chỉ huy cấm vệ quân thì ta có biến mình thành như vậy không? Suyt chút nữa ta đã bị giết rôi đó? Nếu như ta không chạy nhanh thì...

Nói được nửa chừng thì ông ta kịp thời dừng lại.

Mình không được phép mất mặt trước mặt Tô Thừa.

"Ngươi nhảy xuống hố phân à?" Tô Thừa hỏi.

"Là hố bùn!" Tần Giang tức giận sửa lại.

Đây không phải là một hố bùn bình thường, mà là một hố bùn dưới khí độc, nhìn thoáng qua thì có vẻ giống như một đầm lầy.

Vì lý do này mà cấm vệ quân đã không nhảy xuống theo ông ta.

Nếu không thì ông ta đã chết từ lâu rồi.

"Sao ngươi trốn thoát được vậy?" Tần Giang nhìn Tô Thừa với vẻ nghi ngờ, ông ta nhớ rõ ràng là cấm vệ quân đang đánh qua phía Tô Thừa.

Tô Thừa hu một tiếng: "Ồ, một tên cấm vệ quân nhỏ bé như vậy sao có thể là đối thủ của ta được? Ta chỉ dùng một quyền là đã hạ gục hắn ta!"

Không gì có thể ngăn cản ta khoe khoang!

Tần Giang nói trúng tim đen: "Cấm vệ quân đi cùng ngươi đã ra tay sao? Ngươi đúng là may mắn!"

Tổng cộng có hai cấm vệ quân, nhưng lại phân cho ông ta người có mưu mô xấu xa.

Sao trên đời này lại có nhiều sự trùng hợp đến vậy chứ? Chẳng qua là có người đã chuẩn bị cẩn thận chu toàn từ trước thôi.

Tần Giang và Tô Thừa đều không biết gì vê sự sắp xếp của Vệ Đình.

Tần Giang không có ngựa nên muốn cướp ngựa của Tô Thừa.

Nhưng ông ta chưa kịp ra tay thì lại có một nhóm sát thủ khác xuất hiện, lần này không chỉ là một mà thực sự là một nhóm.

Tần Giang nói một cách nghiêm túc: "Tô Thừa, tốt nhất là chúng ta nên hợp tác để đối phó bọn ho一一”

Tô Thừa cười lạnh: "Đối phó ông già ngươi! Ngươi ở lại làm bia ngắm đi!"

Tô Thừa kẹp chặt hai chân vào bụng ngựa rồi chạy dil

Tần Giang tức giận đến suýt chết!

Những sát thủ xuất hiện đều đeo mặt nạ, và theo thống kê thì có ít nhất là mười người.

Bọn họ quyết tâm giết ông ta và Tô Thừal

Tại sao đối phương lại làm vậy chứ?

Chẳng lẽ... đối phương cũng muốn có binh quyền của Tần gia?

Ngoài điều này ra thì Tần Giang cũng không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác.

Mặc dù Tần Thương Lan còn sống khỏe mạnh, nhưng cũng đã ở tuổi xế chiều, người càng lớn tuổi thì trái tim càng yếu ớt, nếu như lúc này Tần Thương Lan mất đi ba mẹ và con cái một lần nữa thì chắc chắn ông ấy sẽ không thể chịu nổi đả kích này.

Đối phương muốn Tần Thương Lan sụp đổ và phá hủy phủ Hộ Quốc Công.

Trong lúc đang suy nghĩ thì có mấy tên thích khách giơ trường kiếm lên chào hỏi với ông ta, một số khác thì thi triển khinh công đuổi theo Tô Thừa.
Bình Luận (0)
Comment