Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 785 - Chuong 791: Huynh De 2

Chuong 791: Huynh De 2 Chuong 791: Huynh De 2Chuong 791: Huynh De 2

Nghe vậy, Tiêu Độc Nghiệp càng cảm thấy buồn bực.

Hắn ta mới bị cách chức, còn đệ đệ này lại được thăng chức...

Tiêu Trọng Hoa coi như không thấy hắn ta nhìn mình với ánh mắt lạnh lão. Tiêu Trọng Hoa cười tủm tỉm quay lại xe ngựa của mình.

Tiêu Trọng Hoa và Đại Lý Tự Khanh đến phủ Quốc công.

Tần Giang đã tỉnh, ông ta cũng biết mình đã thua Tô Thừa.

Ông ta chưa kịp bóp cổ tay ngẫm nghĩ, đã thấy Tiêu Trọng Hoa và Đại Lý Tự Khanh đến hỏi chuyện.

Thật ra ông ta cũng định bôi nhọ Tô Thừa mấy câu, thế nhưng lại không thể làm được.

Về cơ bản, lời khai của ông ta khá khớp với Tô Thừa. Tất cả là do cấm vệ quân đi theo ông ta làm phản, bỗng nhiên hắn ta đuổi giết ông ta, ông ta vội vàng bỏ trốn, may mà có thị vệ bên cạnh Tô Thừa ngăn cản tên phản bội kia.

Nhưng sau đó lại có chút khác biệt.

"Tô Thừa nói ông ta đã dụ vài kẻ phản bội rời đi? Hả? Rõ ràng là chính ông ta đã bỏ ta chạy trốn trước mài"

Tiêu Trọng Hoa nói: "Vậy nên, không có thích khách đuổi giết ông ta?"

Tần Giang cứng họng, nói: "Có."

Tiêu Trọng Hoa: "Mấy tên?"

Tần Giang: "Khoảng năm sáu tên."

Tiêu Trọng Hoa: "Ngươi giết mấy tên?"

Tần Giang: "Hai."

Điều này cũng khớp với lời khai của Tô Thừa.

Đại Lý Tự Khanh liếc nhìn Tần Giang thầm nghĩ, chẳng qua ngươi ngứa mắt Tô Thừa. Rõ ràng người ta đã dụ thích khách cho ngươi chạy trốn, thế mà ngươi còn bịa chuyện nói người ta bỏ ngươi chạy trốn.

"Đúng rồi, cung tiễn thủ thế nào? Có sao không?" Tần Giang hỏi.

Tiêu Trọng Hoa và Đại Lý Tự Khanh không hẹn mà cùng tỏ vẻ ngạc nhiên và khó hiểu.

"Cung tiễn thủ nào cơ?" Tiêu Trọng Hoa hỏi.

"Cung tiễn thủ của Cung Thần Doanh ấy." Tần Giang nói: "Hắn ta đã giúp ta đối phó với rất nhiều thích khách, tuy nhiên... Hắn ta cũng trúng một mũi tên..." Nhớ đến đây, dù thế nào Tần Giang cũng chẳng hiểu.

Sao cung tiễn thủ còn bắn ông ta?

Nếu hắn ta định giết ông ta, chẳng phải giờ ông ta vẫn còn sống...

Sau khi trúng tên, ông ta cũng nhanh chóng ngất xỉu, vậy nên không hề biết chuyện gì đã xảy ra sau đó.

"Chẳng có cung tiễn thủ nào cả." Tiêu Trọng Hoa nói: "Ngươi bắn chết thích khách mà ngươi nhắc tới chắc là Trình thị vệ. Sau khi hắn ta xử lý những tên phản bội trong cấm vệ quân, đã đến cứu ngươi và Tô Thừa.”

Tần Giang nói thầm: "Người đó là Trình thị vệ à? Nhưng cách bắn tên của hắn ta... Không giống kiểu trong cấm vệ quân."

Tiêu Trọng Hoa nói: "Còn tại sao hắn ta bắn ông, chắc bởi hắn ta định bắn thích khách nhưng bắn trượt."

Tần Giang định nói, cách bắn của hắn ta chính xác như vậy, làm gì có chuyện bắn trượt dễ dàng như vậy? Song ngoài trường hợp này, ông ta chẳng thể nghĩ ra cái gì khác.

Từ đầu đến cuối ông ta chưa từng nghĩ đó là đồng lõa của Tô Thừa, vì ông ta biết bên cạnh Tần Thương Lan và Tô Sóc không có cung tiễn thủ giỏi như vậy.

Hơn nữa họ cũng chẳng có mặt ở đây. Đùa gì vậy? Hai người họ còn đang bàn bạc tính toán với Cảnh Tuyên Đế quanh sa bàn.

Sau khi rời khỏi phủ Hộ Quốc Công, Tiêu Trọng Hoa đang chuẩn bị lên xe ngựa về phủ, bỗng hắn ta hơi dừng lại, rồi nói với Đại Lý Tự Khanh: "Phiên Đồng đại nhân phái người đến Cung Thần Doanh, hỏi thử xem họ có lén phái cung tiễn thủ nào đến nơi săn thú hay không?”

Đại Lý Tự Khanh chắp tay: "Vâng thưa tam điện hạ."

Vệ gia.

Vệ Đình đang ở trong phòng, ngoan ngoãn chép sách.

Đây là yêu cầu của Vệ lão thái quân.

Cũng là cái giá khi hắn ra ngoài gây họa.

Tay phải của hắn bị thương, còn tay trái dù viết nghiêng ngả cũng vẫn phải cố viết.
Bình Luận (0)
Comment