Chương 858: Ba Đứa Trẻ Tóm Được Tên Trộm 2
Chương 858: Ba Đứa Trẻ Tóm Được Tên Trộm 2Chương 858: Ba Đứa Trẻ Tóm Được Tên Trộm 2
Công chúa Huệ An lẩm bẩm: "Con không thích nàng ta làm tẩu tẩu con..."
Cảnh Tuyên Đế được đưa về cung của mình.
Các thái y cũng đã đến.
Hồ Cửu Sinh là thái y chủ trì nên tất nhiên cũng nằm trong hàng ngũ đi cùng.
Ông ta lau mồ hôi lạnh trên trán, mặt điềm tĩnh nói: "Ta đến y viện bốc thuốc, mọi người qua đó trước đi.
Ông ta không hề đi bốc thuốc, mà muốn kêu người thông báo lại cho Nhân Tâm Đường.
Bởi ông có linh cảm mọi chuyện đơn giản chút nào.
Sao có thể trùng hợp như vậy được, không lí nào hoàng đế lại chịu tác dụng của thuốc nhanh thế?
Chẳng lẽ nha đầu đó lại trùng hợp vào căn bếp nhỏ sắc thuốc cho thái hậu?
Chẳng lẽ nha đầu đó đã đào một cái hố cho Nhân Tâm Đường nhảy vào ư?
'Lão gia.
Thầy thuốc đưa cho ông ta một tách nước sôi.
Ông ta viết vội một lá thư: "Tự mình đưa đến tay nhị gia, nhất định không được chậm trễ!"
"Rõ.'
Khoảng nửa tiếng sau, Hồ nhị gia nhận được lá thư viết tay của Hồ Cửu Sinh.
Sau khi đọc xong, sắc mặt ông ta thay đổi.
Ngô chưởng quây vội nói: "Đông gia, có chuyện gì vậy?"
Hồ nhị gia nói: "Đại ca nói... có giải"
Ngô chưởng quầy bối rối: "Giả cái gì?"
“Tự xem đi!"
Hồ nhị gia đưa bức thư cho Ngô chưởng quầy.
Ngô chưởng quầy nhìn liếc qua một cái rồi lúng túng nói: "Cái này, trên bức thư cũng không nói rõ ra, chỉ nói là có giả. Kêu chúng ta mau chóng đem chứng cứ đi tiêu hủy. Một lát nữa quan phủ sẽ đến tra án... Kiểm tra Đệ Nhất Đường... Liên quan gì đến Nhân Tâm Đường chúng ta? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Vẻ mặt Hồ nhị gia rối ren nói: "Chắc chắn là thời gian gấp rút, đại ca không kịp để viết! Nhưng đại ca nói như này chắc phải có lý do của huynh ấy! Mau chóng xử lý tất cả nhân chứng và vật chứng đi!"
Nhân chứng là Đỗ Quyên, còn vật chứng là thuốc bội. Vào thời khắc nguy cấp, chỉ số thông minh của Hồ nhị gia đột nhiên nảy số: "Trước tiên phải giấu nha đầu đó đi! Đừng để quan phủ tìm thấy! Nếu quan phủ hỏi đến, chúng ta sẽ nói con bé đang bỏ trốn vì sợ phạm tội!"
Ngô chưởng quầy đáp: "Được!"
"Khi cần thiết..." Hồ nhị gia làm động tác cắt cổ.
Thật ra, Đỗ Quyên có thể bị xử lý vào đêm qua.
Tuy nhiên, họ không chắc kế sách lần này của mình có thành công hay không, lỡ như thái hậu không uống thuốc đó, hoặc là nhỡ Đỗ Quyên không vào phòng.
Họ giữ Đỗ Quyên lại, có thể đầu độc lần thứ hai.
Ngô chưởng quầy lập tức liên lạc với Đỗ Quyên, hỏi thăm, nhưng được thông báo rằng hôm nay y nữ của Đệ Nhất Đường không đến y viện.
Đen thật, nha đầu đó đã chạy mất rồi!
Ngô chưởng quầy nghiến răng nghiến lợi, vội vàng đi xử lý vật chứng.
Nhưng, nên giải quyết nó thế nào đây?
Đốt cháy?
Có mùi và cặn.
Đổ bỏ... đổ đi đâu được?
Ông ta nghe nói vụ kiện, có người đổ dược liệu vào hầm cầu, cuối cùng vẫn bị bộ khoái điều tra ra.
Cho các loại thang thuốc khác vào... Không được, vẫn có thể bị tra ra...
Trên lầu, Hồ nhị gia mở cửa sổ, giục vào trong sân vườn: "Tam điện hạ đến rồi! Ngươi khẩn trương lên!"
"Mau lên... Mau lên...
Ngô chưởng quầy do dự một chút, nhét mấy gói thuốc vào trong ngực, ra từ cửa sau Nhậm Tâm Đường.
Ông ta đem thuốc ném ra xa, thế nên tuyệt đối không thể sai sdtl
Ông ta dùng hết sức bình sinh, một lúc đi bộ qua ba con đường, cuối cùng đến một vườn hoa quả hẻo lánh.
Ông ta lén la lén lút ném túi thuốc vào tường, sau đó quay người bỏ dil
Tuy nhiên, ngay khi ông ta vừa bước đi, túi thuốc lại bị ném vèo lại.
Ông ta vô thức ngẩng đầu nhìn lên và thấy ba cái đầu nhỏ dễ thương trên mái tường.
Ngô chưởng quầy bị sốc!
Sao lại là họ?!