Chương 862: Toàn Bộ Sa Lưới 3
Chương 862: Toàn Bộ Sa Lưới 3Chương 862: Toàn Bộ Sa Lưới 3
Hồ Cửu Sinh hít sâu một hơi, xoa dịu lại sự hoảng loạn trong lòng, hòa thuốc giải vào bát thang thuốc ấm, đưa qua cho Cảnh Tuyên Để.
Cảnh Tuyên Đế bất tỉnh, không thể uống thuốc.
Đâầu tiên Hồ Cửu Sinh châm cứu cho ông ta, để ông ta hồi phục chút, sau đó nhờ Phúc công công đút từng thìa từng thìa thuốc giải.
Khí sắc của Cảnh Tuyên Đế dần dần chuyển biến tốt hơn, vết đen nhạt của ấn đường mờ dần, móng tay đen sam cũng trở nên hơi hồng hào.
“Be hạ...
"Thuốc này đắng quá..."
Có thể nói được rồi, Hồ Cửu Sinh thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ có điều, ông ta chưa kịp thở hết, cơ thể Cảnh Tuyên Đế đột nhiên co giật, bỗng hộc ra một ngụm máu den-
Phúc công công tái người: "Be hại Be hạt"
Cảnh Tuyên Đế ngã nặng trịch từ trên giường rồng xuống.
Phúc công công sờ lên cổ Cảnh Tuyên Đế, sau lại nhìn máu đen mà hoàng đế hộc ra, chỉ vào Hồ Cửu Sinh nói: "Có độc... Ngươi giết bệ hại"
Hồ Cửu Sinh thất thần, người ngã xuống đất.
"Sao lại như vậy... Rõ ràng là thuốc giải... Là thuốc giải mà..."
"Thuốc giải nào?"
Hồ Cửu Sinh nhìn Cảnh Tuyên Đế không còn thở, sợ tới mức toàn thân luống cuống.
Ông ta không hành lễ với công chúa Tĩnh Ninh, mà cuộn tròn người ôm đầu, lẩm bẩm một mình.
"Chính là thuốc giải ... Ta đã đun theo đơn thuốc... Là thuốc giải đúng bệnh... Trên sách ghi như vậy... Ta không hạ độc bệ hạ... Không phải ta... Thuốc giải mà ta đưa... Có thể giải được..."
Công chúa Tĩnh Ninh nhìn chằm chằm ông ta rồi nói: "Người đâu! Bắt Hồ viện phán lại cho bổn điện hại"
"Thái hậu! Thái hậu!"
Thái giám chưởng sự Trình công công chạy vào tẩm điện của Thái hậu, do quá hoảng loạn gấp gáp, hắn ta vấp phải bậc thêm ở cửa.
Nếu không phải Tô Tiểu Tiểu kịp thời đỡ lấy hắn ta, hắn đã ngã đến mặt mày sưng húp.
"Đa tạ Tô đại phu!" Thái giám chưởng sự đa tạ xong, bước vài bước đến trước phụng sàng của Thái hậu. Thái hậu bị làm phiền cả buổi sáng, khó khăn lắm mới yên tĩnh lại một chút, thấy hắn ta ồn ào như vậy, ấn đường không thể không chau lại.
"Lại làm sao nữa?" Bà ta trâm giọng hỏi.
Chưởng sự thái giám khản cả giọng: "Bệ hạ... Băng hà rồi!"
Tay Thái hậu run lên, thuốc trong bát cũng vương vãi ra ngoài.
Trong điện Tử Thần, Phúc công công cùng chư vị quan nhân khóc thành một tụ, Hồ thái y đã bị lôi xuống dưới, trong điện hỗn loạn vô cùng.
Công chúa Tĩnh Ninh nhìn về Cảnh Tuyên Đế sớm đã không còn mạch đập, hai bàn tay siết chặt.
Nàng ấy xoay người, đang định căn dặn Đào Chi đến cung Vĩnh Thọ một chuyến thì nghe được một giọng hét nặng nề từ bên ngoài truyên vào: "Đầu lui xuống hết cho ai gia! Hoàng đế ở đâu?!"
"Tổ mẫu..."
Công chúa Tĩnh Ninh nhìn về hướng cửa.
Người bước vào đầu tiên lại là Tô Tiểu Tiểu tay xách theo thùng thuốc.
Thái hậu ngôi trên phụng liễn*, hơi lui về sau một đoạn.
*một loại xe thời xưa dùng cho nữ nhân trong cung.
Quan nhân trong điện Tử Thần không hề biết Tô Tiểu Tiểu, vì vậy cả một đường ngăn cản, nếu không phải Thái hậu thân lâm, sợ là nàng cũng không thể đến được đây.
"Đại nha...
Công chúa Tĩnh Ninh ngơ ngác nhìn Tô Tiểu Tiểu đột nhiên xông vào, ánh trăng đi theo sau nàng, nét mặt nàng lạnh lùng mà nghiêm túc.
"Người bệnh đang ở đâu?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Công chúa Tĩnh Ninh đáp: "Ở sau bình phong!"
Phúc công công mở bình phong rồi ra ngoài: "Ở đây này! Ở đây này! Tô đại phu!"
Tô Tiểu Tiểu cầm theo thùng thuốc đi sang bên đấy.
Vừa ngay lúc đấy, chư vị thái y cũng chạy đến.
“Dừng tay!"
Vạn thái y hét lớn.
Tô Tiểu Tiểu không thèm để ý ông ta.
Ông ta chạy lên trước ngăn Tô Tiểu Tiểu lại, Công chúa Tĩnh Ninh lạnh lùng quát lớn: "Lui xuống cho tai"