Chuong 879: Ca Nha Ra Tran 2
Chuong 879: Ca Nha Ra Tran 2Chuong 879: Ca Nha Ra Tran 2
Vệ lão thái quân ngồi xuống ghế giữa, lần lượt giới thiệu: "Chị cả của Vệ Đình, nhị tẩu, tam tẩu, tứ tẩu và ngũ tẩu."
Năm người đồng loạt gật đầu với Tô Tiểu Tiểu, tư thế giống hệt nhau, ngay cả góc độ cũng giống hệt nhau.
Trử thị nói: "Tôi họ Trử, là đại tẩu của Vệ Tiểu Thất."
Giọng nói quyết đoán, có phong thái của một của một bà nội trợ, rất giống với khí chất của Vệ lão thái quân.
Lý thị nói: "Tôi họ Lý, tôi là nhị tẩu của Tiểu Thất."
Giọng nói của nàng ấy rất nhẹ nhàng, tính tình lại lạnh lùng, trong năm người có vẻ nàng ấy là người yếu đuối nhất.
Trần thị nói: "Tôi là tam tẩu, họ Trần."
Người này có giọng nói mạnh mẽ và có nhiều năng lượng nhất, có thể thấy rằng nàng ta có kỹ năng tốt.
Lam thị nói: "Tôi họ Lam, là tứ tẩu."
Nàng ta có vẻ hiền lành và cư xử tốt, nhưng trong mắt lại có ánh nhìn ranh mãnh khiến Tô Tiểu Tiểu nhớ đến Nhị Hổ.
Tưởng thị nâng cằm nói: "Ta họ Tưởng, Tiểu Thất là do ta nuôi dưỡng!"
Bốn người nhìn nàng!
Nàng... bằng tuổi Tiểu Thất...
Khi người ta gặp cha mẹ nàng thì chỉ gặp một người. Khi nàng gặp cha mẹ người ta thì gặp cả gia đình.
Trái tim Tô Tiểu Tiểu sụp đổ, cô mỉm cười: "Xin chào tẩu, tôi họ Tô, tôi tên là... Tiểu Tiểu."
Vô tình, nàng đã nói ra tên thật của mình.
Mọi người nhìn nàng từ trên xuống dưới, vẻ mặt khó tả.
Nhỏ chỗ nào... ?
Xe ngựa có chút chật chội, chủ yếu là do Tô Tiểu Tiểu và Trần thị chiếm quá nhiều chỗ.
Lý ma ma đang ngôi trên một chiếc xe ngựa khác, chậm rãi đi theo sau.
Hôm nay chỉ có Chung Sơn và Tô Nhị Cẩu ở nhà.
Tô Nhị Cẩu chán nản cho bốn đứa nhỏ ăn ở trước sân.
Nghe thấy tiếng xe ngựa, cậu vội vàng ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa.
Tô Tiểu Tiểu nhảy xuống xe ngựa. Cậu cầm lấy cái xẻng không kịp đặt xuống, vội vàng bước tới: "Tỷ về rồi à? Hôm nay sớm thết"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta không muốn đến sớm như vậy, nhưng đây không phải là để mua vui cho cha mẹ sao?”
"Tỷ phu của ngươi còn chưa trở về à?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Tô Nhị Cẩu trả lời: "Chưa, buổi sáng tỷ phu ra ngoài, huynh ấy nói sẽ quay lại sau."
Sẽ quay lại sau... rất tốt.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười.
Tô Nhị Cẩu cảm thấy khó hiểu: "Tỷ cười ghê quá... Hả? Đó là ai vậy?"
Vệ lão thái quân cũng xuống xe.
Tô Tiểu Tiểu đưa tay ra và giúp Tô Nhị Cau một tay: "Vệ lão thái quân."
"Ồ" Tô Nhị Cẩu tỏ ra lịch sự hơn/Xin chào, Vệ lão thái quân.”
Nói xong, cậu ghé sát vào tai tỷ tỷ, thấp giọng hỏi: "Vệ lão thái quân là ai?"
Vệ lão thái quân nghe xong: ....
Tô Tiểu Tiểu thấp giọng nói: "Tổ mẫu của tỷ phu đệ."
Tô Nhị Cẩu đột nhiên hiểu ra, thẳng lưng, chân thành kêu lên: "Chào tổ mẫu!"
Vệ lão thái quân suýt ngã.
Chẳng bao lâu, năm người cũng lần lượt xuống xe.
Trang phục của năm người đều rất đơn giản, búi tóc cũng đơn giản, không có gì cầu kỳ.
Các động tác vẫn gọn gàng.
Đầu óc Tô Nhị Cẩu ong ong, mặt mờ mịt...
Tô Tiểu Tiểu nhờ Tô Nhị Cẩu đi đón ba đứa trẻ tan trường hộ mình.
Vệ Lão Thái Quân hỏi: "Bọn trẻ học lớp học vỡ lòng à?"
Nếu như nàng nhớ không lầm thì còn hơn một tháng nữa ba đứa nhóc này mới tròn ba tuổi, thông thường thì trẻ con của những gia đình giàu có, thế gia vọng tộc nhà người ta đều phải lớn đến độ khoảng năm bảy tuổi mới được cho đi học lớp học vỡ lòng.
Ngoại trừ Tiểu Thất, từ khi sinh ra hắn đã có trí thông minh vượt trội hơn người, không giống với những đứa trẻ khác.
Tô Tiểu Tiểu không chắc đây có phải là lớp học vỡ lòng hay không, nếu hiểu theo nghĩa rộng ra thì có vẻ như lớp học vỡ lòng có nghĩa là học về Thiên Văn Tự, Tứ thư, Ngũ Kinh, nhưng ba đứa trẻ đó đang theo học đàn với Lãng Vân.