Chương 885: Tau Tau Thô Bạo, Ngang Ngược 3
Chương 885: Tau Tau Thô Bạo, Ngang Ngược 3Chương 885: Tau Tau Thô Bạo, Ngang Ngược 3
Tất cả nữ quyến ở trong viện đều quay đầu sang nhìn ông!
Cơ thể của ông run lẩy bẩy: "Thành thật xin lỗi, ta đi nhầm nơi."
Ông nhanh chóng rời đi, rồi đóng cửa viện lại.
Ông đưa mắt nhìn cửa trước.
Không đúng nha.
Ông không đi nhầm nơi.
Đây là nhà của ông mà.
Trên cánh cửa vẫn còn sót lại một vài dấu vết do Tiểu Hiểu khắc lên.
Ông cảm thấy kỳ lạ mà cau mày lại, đẩy cửa viện thêm một lần nữa, nhìn gian phòng đầy những nữ quyến mạnh mẽ, hỏi: "Các người là ai vậy?"
Lúc này, Tần Thương Lan vừa nhảy xuống ngựa, nhìn thấy Tô Thừa vẫn cứng đờ mà đứng yên tại chỗ, không chịu nhúc nhích, ông không nhịn được mà hỏi: "Thừa nhi, con bị làm sao vậy?
Ông ấy vừa dứt lời, đã nhận ra nữ quyến của Vệ gia đang ở trong viện, khuôn mặt lập tức thay đổi một cách rõ rệt.
"Thừa nhi cẩn thận!"
Ông ấy chặn Tô Thừa ở phía saul
Nữ quyến của Vệ gia đáng sợ hơn nhiều so với nam nhân của Vệ gia, nam nhân của Vệ gia vẫn luôn tuân theo một số quy tắc trong cách ứng xử, nữ quyến của Vệ gia chỉ mới nhìn thấy người của Tân gia sẽ lập tức đánh ngay.
Lần gan đây nhất Tần Giang cùng hơn một chục hộ vệ của mình đụng độ với họ, kết quả là ông ta bị đánh đến mức răng rơi đầy đất ——
Mặc dù Tần Thương Lan không đánh nữ nhân, nhưng một nữ nhân của Vệ gia có sức mạnh ngang bằng với mười nam nhân.
Ông ấy không thể để con trai của mình bị họ đánh được!
Ngay khi sát ý của ông ấy vừa mới nổi lên, nữ quyến của Vệ gia đã lập tức cảnh giác ngay.
Tưởng thị nhanh chóng rút thanh Nhuyễn kiếm ra khỏi thắt lưng, Lam thị cũng lập tức rút chiếc roi Cửu Tiết từ trong ống tay áo ra.
Trân thị không mang theo binh khí, nhưng trong viện có một số binh khi được chế tạo sẵn, thường được Tô Thừa sử dụng khi luyện tập võ thuật.
Nàng ta dùng một chân đá móc, một thanh đao dài theo đó mà bay lên trời, sau đó nó còn rơi thẳng vào trong tay nàng ta một cách ổn định! Lý thị chỉ cần một cái vặn đầu ngón tay, nàng ta đã móc ra được ba chiếc kim châm Le Hoal
Thoạt nhìn qua thì có vẻ như Trử thị không hề cử động, nhưng thực chất là nàng ta đã nắm sẵn tụ tiễn ở trong tay áo.
"Người tránh ra đi, con lên ——”
Tô Thừa bước ra từ phía sau lưng Tần Thương Lan.
Ông cầm theo chiếc roi ngựa, nghênh ngang, vênh váo mà bước về phía trước.
Âm!
Một âm thanh truyền đến.
Chỉ với một động tác mà thôi.
Tô Thừa đã bị thanh đao của Trần thị đánh bay.
Ở giữa không trung, Tô Thừa nghiêng đầu nhìn hết tất cả mọi người, thè lưỡi và treo người ở trên cành cây.
"Thế này thì làm sao chứ, con cảm thấy, vẫn là người nên lên đi thì hơn."
Tô Thừa vốn có tư chất võ thuật xuất sắc, những năm gần đây chưa bao giờ lơ là, bỏ bê cơ thể của mình, sau khi đến Kinh Thành, ông nhận được sự hướng dẫn, huấn luyện của Tần Thương Lan và Lão Hầu gia, sự tiến bộ của ông có thể nói là vô cùng nhanh.
Tuy nhiên, một người liều lĩnh, lỗ mãng như vậy, lại bị đao của Trần thị đánh bay.
Trân thị không hề có ý định giết người, nên nàng ta đã dùng sống lưng của thanh đao, nếu như đổi lại là lưỡi, thì sẽ ra sao chứ?
Nhà người ta là hổ phụ vô khuyển tử*, Vệ gia là nhà tướng nên là nữ nhân của Vệ cũng sẽ không yếu đuối, nhu nhược.
*: gân giống với hổ phụ sinh hổ tử, câu thành ngữ này là hổ thì sẽ không thể sinh ra chó được, ý khen người một người cha xuất sắc thì nhất định sẽ không sinh ra một đứa con bình thường.
"Các ngươi dám làm con trai của ta bị thương, hãy xem chiêu của ta đây!"