Chương 894: Tiểu Tằng Tôn Của Ba 2
Chương 894: Tiểu Tằng Tôn Của Ba 2Chương 894: Tiểu Tằng Tôn Của Ba 2
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn tay phải của ông ấy: "Tay của người không thoải mái sao?"
Tần Thương Lan giật mình, theo bản năng hỏi: "Làm sao con biết? Lão hầu tử nói cho con biết? Cái ông già này, chẳng phải đã hứa với ta sẽ không nói cho ai biết rồi sao?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Vừa nay con thấy người đánh nhau với mấy tẩu tẩu của Vệ Đình mà nhìn ra đó ạ.
Lúc này Tần Thương Lan mới nhớ ra, vừa rồi đúng thực là có cảm thấy tay đau nhói, hơi thở nhất thời dừng lại.
"Để con xem." Tô Tiểu Tiểu nói.
Tần Thương Lan tỏ vẻ không để ý nhiều: "Người luyện võ thì ít nhiều cũng có vài căn bệnh cũ mà, không có gì đáng ngại đâu."
"Vẫn nên để con xem xem." Tô Tiểu Tiểu kiên quyết.
Tần Thương Lan do dự một lúc, cuối cùng cũng đưa tay cho Tô Tiểu Tiểu.
Vừa bắt mạch, Tô Tiểu Tiểu vừa hỏi: "Người bị bệnh sao lại không đến tìm đại phu? Người giấu bệnh sợ thuốc? Hay là người cho rằng con không chữa được?"
Tần Thương Lan thở dài: "Bệnh này không thể trị tận gốc được."
Tay của ông ấy vừa có bệnh cũ vừa bị thương, là một tướng quân lại ở độ tuổi này, gặp phải nhiều vấn đề như thế là khó tránh khỏi.
"Là bệnh thống phong*." Tô Tiểu Tiểu nói, căn bệnh cũng đã bước vào giai đoạn mãn tính.
*bệnh gout
Bệnh thống phong không chữa được hoàn toàn, chỉ có thể dùng thuốc và kiểm soát chế độ ăn uống thì bệnh tình mới thuyên giảm. Nếu người bệnh nghe lời, thì hiệu quả sẽ rất rõ ràng.
Trong nhà vừa hay có thuốc thống phong nên Tô Tiểu Tiểu đi lấy hai lọ đưa cho ông: "Một ngày uống ba lần, mỗi lần uống hai viên, viên thuốc hơi to, có thể nhai hoặc nuốt."
"Một ngày ba lần, mỗi lần hai viên... Tân Thương Lan cố gắng ghi nhớ.
"Còn cái này." Tô Tiểu Tiểu đưa cho ông ấy thêm mấy viên đã được be ra.
"Đây là... Tân Thương Lan không biết đây là cái gì, hiển nhiên không có mùi thảo mộc.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Thuốc tráng cốt* dùng để điều trị vết thương. Với vết thương của người thì uống hai lần một ngày, mỗi lần sáu viên."
*chắc khoẻ xương cốt
Tần Thương Lan da đầu tê dại: "Bốn lọ? Sao nhiều thế."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Đều ở đây cả." Tô lão phụ thân đã hoàn toàn bình phục, không cần thuốc tráng cốt nữa. Ban đầu nàng vốn nghĩ rằng Vệ Đình sẽ cần, nhưng với sức lực mà hôm nay hắn dùng tay không để bắt mũi tên, thì tay hắn không có gì đáng ngại nữa.
Cứ tiếp tục phục hồi nhanh như thế thì rất nhanh thôi sẽ khôi phục như ban đầu.
Nếu biết tác dụng của nó, có lẽ Tân Thương Lan sẽ không chê nhiều quá nữa.
Vì chỉ đưa nó cho Tô lão phụ thân, dữ liệu lâm sàng còn hạn chế nên Tô Tiểu Tiểu không chắc liệu thuốc tráng cốt có thể được sử dụng để điều trị bệnh thống phong của Tần Thương Lan hay không.
Nếu có thể thì tốt quá rồi, nếu không, ít nhất cũng có thể bồi bổ cơ thể, chữa lành những vết thương cũ.
Sáng sớm hôm sau, Tô Mạch tới đón Tô Tiểu Tiểu vào cung.
Tô Kỳ và Tô Ngọc cũng đến, họ tới thăm Tô Nhị Cẩu, nhân diện dạy học thêm cho cậu.
Tô Nhị Cẩu đang hồi phục tốt, không cần nằm trên giường nữa, rảnh rỗi như thế, không bằng tranh thủ mấy ngày dưỡng thương cuối cùng học bù bài đã lỡ.
"Nhưng mà mọi người không cần phải đi học sao?"
Tô Nhị Cau bối rối hỏi.
Nhị biểu ca Tô Kỳ nói: "Cha nói dạy thêm cho đệ quan trọng hơn."
Tô Nhị Cẩu: "..."
*
Vệ Đình ăn sáng xong liền ra ngoài.
Tiểu Hổ chống tay lên hông: "Nhìn đi, ta nói ông ấy không về nhà mài"
Tô Tiểu Tiểu vừa tức giận vừa buồn cười nhéo vào mặt cậu bé: "Có phải do không quen không?”
"Dạ?" Tiểu Hổ hỏi.
Tô Tiểu Tiểu cười nói: "Con không quen không có cha ở bên cạnh đó."