Chuong 920: Ky Binh Tan Gia 3
Chuong 920: Ky Binh Tan Gia 3Chuong 920: Ky Binh Tan Gia 3
Mà thuốc mê bị Tiểu Trác Tử Dương tán ra cũng tụ tập tán loạn rơi xuống.
Một bàn tay bịt miệng mũi cô, dẫn cô về phía sau vài bước.
"Là thuốc mê!"
Tô Tiểu Tiểu nói.
Công chúa Huệ An sửng sốt, không thể tưởng tượng nổi nhìn khăn trên mặt đất, lại nhìn Tiểu Trác Tử ngã xuống đất nằm im.
"Làm, làm sao lại như thế này?”
Chân nàng đều mềm nhũn, gắt gao bắt lấy cổ tay Tô Tiểu Tiểu, như là bắt được một cọng rơm cứu mạng.
"Huệ Anl"
Tiêu Độc Nghiệp giục ngựa từ trong bóng đêm chạy đến.
Hốc mắt công chúa Huệ An đỏ lên: "Đại ca!"
Tiêu Độc Nghiệp siết chặt dây cương, không đợi ngựa dừng hẳn liền nhanh chóng xoay người xuống ngựa, thần sắc vội vàng đi về hướng công chúa Huệ An.
Hắn đỡ lấy bả vai công chúa Huệ An, vô cùng lo lắng nhìn nàng: "Huệ An! Muội không sao chứ?"
Công chúa Huệ An lao vào lòng của hắn, gào khóc: "Đại ca"
Tiêu Độc Nghiệp là con trai của Ngọc phi, mà chỗ dựa của Ngọc phi là Hoàng hậu, Khôn Ninh cung cùng Khải Tường cung quan hệ trước giờ căng thẳng, Tiêu Độc Nghiệp cùng Huệ An công chúa cũng không tính là quá thân thiết.
Nhưng bất luận như thế nào, Tiêu Độc Nghiệp đều là đại ca của công chúa Huệ An.
Trải qua chuyện đáng sợ như vậy, trái tim của công chúa Huệ An vô cùng mong manh, lại thấy đại ca sốt ruột tìm mình như thế, khó tránh sinh ra vài phần y lại.
"Đừng sợ, đại ca đến rồi, đại ca sẽ không để ai làm tổn hại muội."
Tiêu Độc Nghiệp một bên trấn an muội muội, một bên cởi áo choàng trên người xuống, choàng thêm cho công chúa Huệ An.
Huệ An nước mắt lưng tròng hỏi: "Đại ca, tam ca ta sao không tới?
Tiêu Độc Nghiệp nhẹ giọng nói: "Mấy người chúng ta đều đi tìm ngươi, tam ca ngươi đi tìm chỗ khác. Muội còn chưa nói muội có chuyện gì hay không?”
Công chúa Huệ An khóc nói: "Chân của muội thật mỏi, tay thật đau... Bọn họ lấy dây thừng trói muội, không cho muội ăn cơm... Còn ép muội thay quần áo xấu như vậy..."
Công chúa Huệ An từ nhỏ đến lớn như trăng sao trên trời, trước hôm nay, cũng chưa nếm qua một chút đau khổ.
BỊ Tĩnh Ninh công chúa đánh không tính, đó là hai nàng đánh nhau, nàng đánh không lại Tĩnh Ninh.
Trong mắt Tiêu Độc Nghiệp tràn đầy đau lòng: "Đại ca đưa muội hồi cung, muội yên tâm, đại ca sẽ thay muội đòi lại công bằng. Đúng rồi, tiểu Trác Tử bên cạnh muội đâu?"
Một gã thị vệ phủ hoàng tử nói: "Đại điện hạ, Tiểu Trác Tử ở đây! Hắn... Hắn chết rồi!"
"Cái gì?" Tiêu Độc Nghiệp thay đổi sắc mặt.
Ánh mắt hắn đảo qua một vòng, dường như lúc này mới phát hiện ra Tô Tiểu Tiểu bên cạnh: "Tô đại phu?”
Tô Tiểu Tiểu không coi ai ra gì đi qua, khom người rút dao găm trên vai Tiểu Trác Tử ra, lấy ra một chiếc khăn sạch sẽ lau chùi.
Tiêu Độc Nghiệp vừa ngạc nhiên vừa giận dữ nói: "Là ngươi giết Tiểu Trác Tử"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Đúng thì sao?"
Cho ngươi một cái sân khấu, ngươi còn diễn nữa?
Công chúa Huệ An vội nói: "Đại ca, ngươi đừng hiểu lầm, là Tiểu Trác Tử muốn chuốc thuốc mê muội, Tô cô nương là vì cứu muội... Tuy rằng muội cũng không rõ... Tiểu Trác Tử vì sao làm như vậy... Muội đối với hắn tốt như vậy... Hắn vì sao đối với muội như vậy..."
So với bị thích khách bắt đi, sự phản bội của Tiểu Trác Tử tạo thành đả kích lớn hơn cho nàng.
Huệ An công chúa mặc dù lớn lên ở hoàng cung, nhưng mà Cảnh Tuyên Đế cùng Nhàn phi và Tiêu Trọng Hoa bảo vệ nàng vô cùng tốt.
Nàng thuận buồm xuôi gió lớn lên, chưa trải qua bị người lừa gạt, cho dù cùng Tĩnh Ninh cãi nhau, đó cũng là quang minh chính đại.
Tiêu Độc Nghiệp hỏi: 'Muội chính mắt nhìn thấy Tiểu Trác tử chuốc thuốc mê muội? Hay là nàng ta nói với muội?”
“Muội....