Chương 926: Tận Diệt! 1
Chương 926: Tận Diệt! 1Chương 926: Tận Diệt! 1
Đây là đang châm chọc chuyện hắn ta cưới Tần Yên Nhiên làm trắc phi.
Tiêu Độc Nghiệp lập tức bị chọc chận, nặn ra nụ cười nói: "Ta cưỡi ngựa, để Tô cô nương và Huệ An ngồi xe ngựa có được không?”
Công chúa Huệ An mơ mơ màng màng xoa mắt: "Thật ồn ào nha... Các ngươi đang làm gì vậy?”
Đôi mắt Tiêu Độc Nghiệp sáng lên: "Huệ An, muội tỉnh rồi? Đại ca đưa muội về cung."
"Ta chưa tỉnh!" Công chúa Huệ An ôm chặt cánh tay Tô Tiểu Tiểu, nhắm mắt giả chết!
Tiêu Độc Nghiệp cuối cùng cũng không thể đưa thân muội muội mình đi.
Hai công lao tối nay đều bị lỡ.
Trong lòng hắn ta phẫn uất không dứt, nhưng nghĩ đến ít nhất đã có thể tranh thủ thời gian cho đám người Hà hộ pháp, giữ được núi xanh không lo không có củi đốt.
Bóng đêm như mực.
Tên ky binh mượn rót nước rời đi kia, thi triển khinh công xuyên qua từng hàng cây như con thoi.
Tần Thương Lan đoán không sai, người của Bạch Liên Giáo đúng là đã ẩn núp đi, ở một nơi cực kỳ an toàn.
Nếu không phải là người của Tiêu Độc Nghiệp, tuyệt đối không thể biết được nơi ẩn náu này.
Ky binh kia đi đến một hẻm núi, đẩy dây leo bên ngoài tảng đá sang một bên, chui vào một khe hở trong đá.
Sau khe hở có một động thiên khác, thực chất là một tiểu viện trồng đây hoa đào.
'Ai đói"
Một hắc y nhân cảnh giác hỏi.
Ky binh lấy lệnh bài bên hông ra: "Đại điện hạ có lời chuyển cho các ngươi."
Hắc y nhân nói: "Nói."
Ky binh đang định mở miệng, ai ngờ đúng lúc này, một cỗ ám khí bay tới, bắn trúng bả vai hắc y nhân!
Hắc y nhân nặng ne ngã xuống đất.
Những hắc y nhân còn lại trong viện vội vàng cảnh giác rút trường kiếm ral
Một người trong đó hét lên: "Kẻ nào!"
Ky binh cũng sợ hãi quay lại.
Trong khe hẹp, một nam tử trẻ tuổi mặc cẩm y xanh thẫm, hai tay chắp sau lưng, hiên ngang phách khí bước ra.
Nam tử dung nhan như ngọc, ngũ quan tinh xảo, đẹp như trích tiên hạ phàm, nhưng đôi mắt lạnh băng dị thường.
Sau lưng hắn, có một tên hắc y kiếm khách và một tên ám vệ áo xám.
Hắc y nhân cầm đầu cảnh giác trừng bọn họ: "Các ngươi là ai?!"
Hắn ta vừa nói, vừa đưa tay trái ra sau lưng, ra hiệu cho những người phía sau.
Vệ Đình cười giễu: "Ngay cả bổn đại nhân cũng không nhận ra, kiến thức nông cạn."
Hắc y nhân nghẹn lời: "Ngươi!"
Vệ Đình một mình tiến lên, vỗ bả vai ky binh đã sớm kinh ngạc đến ngây người kia, cười nói: "Tốt lắm, nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành, trở về nói cho điện hạ của các ngươi, ân huệ hôm nay, Vệ Đình ta ghi nhớ.'
Hắc y nhân cả kinh thất sắc: "Vệ Đình? Ngươi là Vệ Đình?”
Mười bảy tuổi tân khoa trạng nguyên, mười tám tuổi bỏ văn theo võ, dưới tình huống xấu tổ phụ và phụ thân huynh trưởng đều chết trận, ngăn cơn sóng dữ, đánh tan Bắc Yên, ấu tử Vệ gia, Vệ Đình?!
Hắc y nhân siết chặt trường kiếm trong tay.
Chẳng trách chỉ có ba người cũng dám xông vào cứ điểm của bọn chúng, nếu như hắn là Vệ Đình mà nói, thì đúng là có dũng khí này.
Một trong những hộ vệ bên cạnh hắn chính là sát thủ đứng thứ hai trong bảng sát thủ lục quốc, sát thủ Úy Trì Tu.
Phiền toái...
Đợi một chút, Vệ Đình vừa nói hắn làm sao tìm tới được?
Đại điện hạ?
Mặt hắc y nhân lập tức biến sắc, hung ác nhìn ve phía ky binh: "Chủ tử các ngươi phản bội chúng tat"
"Không có... Chủ tử nhà ta..."
Lúc này ky binh phản ứng lại, cũng không giải thích được.
Ở trong xe ngựa, Tần Thương Lan và Tô cô nương nói chuyện là cố ý nói cho Đại điện hạ nghe, mục đích chính là để Đại điện hạ phái người đi mật báo tin tức cho Bạch Liên Giáo.