Chương 949: Tiểu Tiểu Phách Lối 3
Chương 949: Tiểu Tiểu Phách Lối 3Chương 949: Tiểu Tiểu Phách Lối 3
Tô Tiểu Tiểu ừ nhẹ một tiếng, đặt lại mực lên bàn.
Công chúa Huệ An có chút hả hê, cười nói: Quách Linh Tê, ngươi cũng có ngày hôm nay!"
Hai người nàng ta ghét nhất là Tĩnh Ninh và Quách Linh Tê.
"Tại sao ngươi lại đổ mực vào nàng ta?" Công chúa Huệ An hỏi.
Tô Tiểu Tiểu lau vết mực trên người.
Công chúa Huệ An chợt nhận ra: "Có phải Quách Linh Tê ức hiếp ngươi không?”
“Quận chúa nhà ta là vô tình!"
Nha hoàn của quận chúa Linh Tê nói.
Nàng ta lấy một chiếc khăn tay sạch lau cho quận chúa Linh Tê, lau mấy cái rồi quay lại nhìn Tô Tiểu Tiểu: "Tô tiểu thư, quận chúa nhà ta là sơ ý làm rơi khối mực, tiểu thư đã xin lỗi cô nương rồi, sao cô nương lại thô lỗ như vậy.' 2"
Công chúa Huệ An mia mai nói: "Vô tình? Ai tin2 Theo ta thấy, là nàng ta đang ghen ghét nên mới tìm người ức hiếp!"
Nha hoàn hỏi ngược lại: "Lam sao người biết, công chúa? Công chúa cũng đi tìm à?"
"Ta..." Công chúa Huệ An bị giãm phải chân đau, nàng ta tức giận nhảy dựng lên,'Bổn công chúa nói chuyện đến lượt một nha hoàn như ngươi tới chất vấn sao, còn dám nói một chữ nữa là bổn công chúa đánh nát cái miệng ngươi!"
Quận chúa Linh Tê lạnh lùng nói: "Nha hoàn ta lúc nào đến lượt ngươi dạy dỗ?”
Công chúa Huệ An chống nạnh hai tay: "Ta là công chúa! Ta muốn nhúng tay vào thì thế nào
Nàng ta đã khó chịu với Quách Linh Tê từ lâu rồi!
Quận chúa Linh Tê cười ha ha nói: "Công chúa thì giỏi lắm sao?"
Công chúa Huệ An chỉ vào mũi mình nói: "Phụ thân ta là hoàng đết Ta lợi hại hơn ngươi!"
Nha hoàn nói: "Quên đi, công chúa, tội gì phải cãi nhau với Công chúa Huệ An vì nô tỳ chứ. Công chúa Huệ An cũng đã bị người ta che mắt, hai vị chủ tử đấu tới người chết ta sống, không chừng trong lòng nàng ta còn đang trộm vui mừng đấy."
"Ngươi đang nói ai đang trộm vui mừng? Ngươi coi lời của bổn công chúa như gió thoảng bên tai sao?!"
Công chúa Huệ An ghét nhất loại người âm dương quái khí này, huống chi mình đã cảnh cáo nàng ta, nếu dám nói thêm một lời nữa, nàng ta sẽ bị đập nát cái miệng này.
Thế mà còn dám nói.
Công chúa Huệ An tát vào mặt nàng ta. Sức lực nàng ta cũng không nhiều lắm, nhưng nha hoàn kia lại yếu ớt ngã xuống mặt đất.
Sắc mặt xinh đẹp của quận chúa Linh Tê tối sầm lại, nàng ta không nói lời nào mà rút roi từ thắt lưng ra đánh công chúa Huệ An.
Tô Tiểu Tiểu giơ tay nắm lấy roi da của nàng tal
Công chúa Huệ An tái mặt vì sợ hãi, ngay lập tức vọt vê phía sau Tô Tiểu Tiểu.
Nàng ta túm lấy vai Tô Tiểu Tiểu, vừa hoảng vừa sợ ló nửa cái đầu nhỏ ra: "Đánh nàng ta!"
Giang phu tử quay lại lớp học.
Ông ta đến lấy sách, vừa rồi bài thi nhiều quá nên phải để mấy cuốn sách ở đây trước.
Vừa nhìn liên thấy Quận chúa Linh Tê và Tô Tiểu Tiểu đang giằng co với nhau, cả hai người cả người lẫn tang vật đều bẩn, quần áo của Tô Tiểu Tiểu bị bẩn, còn Quận chúa Linh Tê thì bẩn từ đầu đến chân, người không biết còn cho rằng nàng ta rơi vào ao nước mực.
"Hai người đang làm gì vậy!
Ông ta nghiêm nghị nhìn hai người.
"Còn không mau dừng tay!"
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn quận chúa Linh Tê một cái, buông lỏng roi trong tay.
Quận chúa Linh Tê thu lại chiếc roi.
Vốn tưởng rằng mọi chuyện sẽ kết thúc tại đây, nhưng ngay sau đó, quận chúa Linh Tê bất ngờ vung roi đánh thẳng vào mặt Tô Tiểu Tiểu.
"A——”' Công chúa Huệ An sợ hãi kêu lên.
Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng, nàng dùng tay trái nắm lấy đuôi roi, vặn mạnh, kéo roi qua.
Tay cầm bị nắm lấy, một roi bị quất ngược trở lại.
Bốp!