Chương 972: Vả Mặt Quận Chúa 2
Chương 972: Vả Mặt Quận Chúa 2Chương 972: Vả Mặt Quận Chúa 2
"Ngựa của nàng ấy tốt lắm." Một vị thiên kim nhỏ giọng nói.
"Người ta là công chúa, ngựa của công chúa đương nhiên tốt rồi."
Tô Tiểu Tiểu không nói chuyện.
Nàng nhìn ra được, ngựa của công chúa Tĩnh Ninh tốt hơn ngựa của Lãnh Chỉ Nhược, nhưng công chúa Tĩnh Ninh có thể đánh ngang tay với Lãnh Chỉ Nhược không lại chỉ nhờ vào khả năng của hãn huyết bảo mã.
Lãnh Chỉ Nhược hơi sốt ruột, lúc chuyển hướng không tự chủ được động tác, dù đã điều chỉnh kịp thời, nhưng cuối cùng vẫn bị mất điểm.
So ra, công chúa Tĩnh Ninh thi đấu ổn định, có thể thấy tâm lý của nàng ấy thực sự rất vững vàng.
Tổ thứ hai là Vương tiểu thư và Lư Dĩnh.
Vương tiểu thư được C€, Lư Dĩnh chỉ được D.
Các tổ tiếp theo có thành tích cao nhất là C.
Đến lượt công chúa Huệ An, thi đấu với nàng ta là một vị thiên kim họ Trịnh.
Công chúa Huệ An tuy học hành bết bát, nhưng kỹ năng cưỡi ngựa không chê vào đâu được, là do Tiêu Trọng Hoa đích thân dạy, cũng câm điểm B.
Trước mắt người có thành tích tốt nhất là Tĩnh Ninh, B thượng.
Tiếp theo là B trung của Lãnh Chỉ Nhược, và B hạ của Huệ An công chúa.
Tổ cuối cùng là Tô Tiểu Tiểu và quận chúa Linh Tê.
Quận chúa Linh Tê vốn rút trúng tổ thứ ba từ dưới lên, nàng ta tìm người đổi.
Tô Tiểu Tiểu chẳng quan tâm.
Quách Linh Tê lạnh lùng nhìn thú cưỡi của Tô Tiểu Tiểu: "Đây ngựa mà đại ca ta tặng cho công chúa Huệ An, ngươi có tư cách gì cưỡi nó?”
Tô Tiểu Tiểu cười nhạt: "Ta cứ cưỡi đó, không phục, tới đánh ta coi."
Quách Linh Tê tức đến nghiến răng.
"Ta bảy tuổi đã lên ngựa, cưỡi ngựa còn nhiều hơn ngươi đi bộ, người cưỡi con ngựa này cũng tốt, đỡ phải khiến người ta cảm thấy ta thắng không vẻ vang!"
Áp đảo dưới tình huống cùng chung giống ngựa không phải mới có thể làm nổi bật thực lực của mình à?
Vệ Đình giơ tay lên, tiểu thái giám bên cạnh khua gõ chiêng trống.
Hai người kiểm tra tuấn mã và yên ngựa xong, xoay người nhảy lên rồi vọt bắn ra như mũi tên rời cung.
Tô Tiểu Tiểu ít khi đến cung học, càng chưa tham gia khóa cưỡi ngựa bắn cung được mấy lân, trong ấn tượng của mọi người, nàng cưỡi ngựa bình thường, kỹ năng bắn cung cũng không có gì đáng kinh ngạc.
Thi đấu với quận chúa Linh Tê, nàng gần như không có cơ hội thắng.
Nhưng ai bảo nàng và quận chúa Linh Tê tranh cướp Vệ Đình, ai bảo nàng quất quận chúa Linh Tê một roi chứ.
Quận chúa Linh Tê nhịn được mới là lạ.
"Xong rồi xong rồi xong rồi." Công chúa Huệ An nhìn Quách Linh Tê dẫn đầu, đau đầu lo lắng thay tiểu tùy tùng của mình.
"Quách Linh Tê ngươi con nhóc khốn kiếp này, có bản lĩnh cạnh tranh với ta! Bắt nạt một nha đầu chưa từng học cưỡi ngựa thì oai chỗ nào?"
Tô Tiểu Tiểu lớn lên ở nông thôn, lúc mới đi học khóa cưỡi ngựa, đến ngựa cũng không biết chọn.
Công chúa Huệ An che mắt lại.
Không dám nhìn, không dám nhìn, tiểu tùy tùng sắp thual
Hàng rào đầu tiên đã gần kê.
Hai chân Quách Linh Tê kẹp chặt bụng ngựa, nhấc dây cương lên, phóng ngựa nhanh nhẹn nhảy quai
Chát!
Tiếng vó ngựa rơi xuống đất.
Nhưng không phải ngựa của nàng ta.
Mà là...
Quách Linh Tê chỉ cảm thấy vành mắt chớp nhoáng, một bóng đen chợt lóe lên.
Không đời nào!
Nàng ta rõ ràng đã bỏ nàng lại rất xa, nàng đuổi kịp khi nào?
"A - - mau nhìn! Là ngựa của Tô tiểu thư!" Lư Dĩnh kêu lên.
Ở hàng rào đầu tiên, Tô Tiểu Tiểu vượt qua Quách Linh Tê, khoảng cách dẫn trước nửa thân ngựa.
Hàng rào thứ hai, Tô Tiểu Tiểu dẫn trước khoảng cách một con ngựa.
Hàng rào thứ ba là cao nhất, tới chỗ này nhiều con ngựa đều trở nên sợ hãi luống cuống, không phải giảm tốc chạy chậm, thì cũng vòng qua bên cạnh.