Chương 995: Bắt Quách Hoàn 2
Chương 995: Bắt Quách Hoàn 2Chương 995: Bắt Quách Hoàn 2
Vệ lão thái quân nhìn về phía Tô Thừa đang cho ngựa ăn: "Hộ quốc công, Hi Nguyệt đâu?"
Tô Thừa quay đầu lại: "Ngài tới rôi sao? Hi Nguyệt đi học rồi."
Vệ lão thái quân sửng sốt: "Đi đâu?"
Tô Thừa nói: ˆĐi học.”
Ở ngôi nhà phía Đông.
Lăng Vân nhìn trước mặt một, hai, ba đứa nhỉ đầu định, cùng với không biết lòi ra từ nơi nào một tiểu nha đầu, một gương mặt gầy gò tuấn tú đen như đáy nồi.
"Có chuyện gì đây?" Hắn ta hỏi.
Đại Hổ nói: "Hi Nguyệt tỷ tỷ cũng muốn đi học."
Nói xong, cậu bé đưa ra điểm tâm Tô Tiểu Tiểu bảo cậu bé giao cho sư phụ: "Nương nói, đây là học phí của Hi Nguyệt tỷ tỷ."
Lăng Vân đang muốn từ chối thật tuyệt tình.
Đại Hổ bổ sung: "Mỗi ngày một phần."
Vệ Hi Nguyệt xếp bằng ngồi ở trên đệm ngồi của Tiểu Hổ, Tiểu Hổ thì bị cô bé ôm vào trong ngực, giống như đang ôm một con sóc nhỏ.
Lăng Vân nhìn về phía Vệ Hi Nguyệt.
Vệ Hi Nguyệt cũng nhìn ve phía Lăng Vân.
Vệ Hi Nguyệt không hiểu cảm xúc trên mặt của Lăng Vân là gì, cô bé công khai như vậy, ảnh mắt chẳng có chút chột dạ hay rụt rè đối diện với tầm mắt của Lăng Vân.
Lăng Vân nghiêm túc nói: "Để nó xuống, nó tự ngồi được."
Vệ Hi Nguyệt không buông.
Lăng Vân ôm lấy Tiểu Hổ, đem nhét Nhị Hổ vào trong lòng cô bé.
"Đứa nhỏ này ngoan hơn một chút."
Vệ Hi Nguyệt nhìn Nhị Hổ một chút, tuy rằng cũng là một đứa nhỏ đáng yêu, nhưng Vệ Hi Nguyệt là một tiểu chủ nhân chung thủy.
Cô bé cho Nhị Hổ ăn ba quả thông, trấn an sờ sờ đầu Nhị Hổ, rồi đổi Tiểu Hổ trở vê.
Lăng Vân: ”...'
Bên kia, Vệ Đình kiếm được một chậu đầy bạc ở sòng bạc, đứng dậy rời đi.
Hắn đi tới ngõ nhỏ đỗ xe ngựa thì nhìn thấy tiểu nhị mặt mũi bầm dập đầy đất, cùng với Cảnh Dịch ôm trường kiếm mặt không chút thay đổi đứng bên cạnh.
Vệ Đình ước lượng túi tiền trong tay, nghiền ngẫm cười: "Ồ, đa tạ Cảnh tiểu hầu gia thay ta giải quyết mấy chuyện phiền toái này.
Hắn thắng nhiều bạc như vậy, người ở sòng bạc tất nhiên sẽ không dễ dàng để cho hắn rời đi.
Đương nhiên, nếu như người sòng bạc biết hắn là con trai út Vệ gia, tất nhiên sẽ không gây phiên toái cho hắn để chịu chất.
"Thuận tay mà thôi." Cảnh Dịch thản nhiên nói.
Vệ Đình ngồi lên xe ngựa, thấy Cảnh Dịch không đi, hắn vén rèm, không chút để ý cười cười: "Có việc gì sao?”
Cảnh Dịch thần sắc lạnh như băng đưa cho hắn một tờ giấy: "Biểu ca bảo ta đưa cho ngươi, ngươi giúp biểu ca hai lần, lần này, biểu ca cũng báo đáp ngươi một tin tức, đây là tin tức từ trong miệng Hà hộ pháp hỏi ra."
"Hửm?" Vệ Đình nhướng mày, nhận lấy tờ giấy.
Cảnh Dịch nói: "Bên cạnh ngươi có người của Bạch Liên Giáo."
Vệ Đình thản nhiên cười: "Chuyện này ta đã sớm biết."
Cảnh Dịch lại nói: "Người đó có cấp bậc cao hơn hộ pháp."
Điều này khiến Vệ Đình hết sức kinh ngạc: "Đà chủ?"
Cảnh Dịch nói: "Ít nhất là vậy."
Vệ Đình nói: "Cái gì gọi là ít nhất là? Chẳng lẽ còn có thể là giáo chủ?"
Cảnh Dịch nói: "Ha hộ pháp không nói, nhưng hôm nay, đúng là có người lấy danh nghĩa giáo chủ truyền đạt mệnh lệnh cho Hà hộ pháp. Nói như vậy, chỉ có ở cấp bậc đà chủ mới có thể truyên đạt mệnh lệnh thay mặt giáo chủ ở thời điểm trọng đại này."
"Biểu ca lấy danh nghĩa Hà hộ pháp hẹn người ra ngoài, ngay tại chỗ này trên tờ giấy. Biểu ca tạm thời sẽ không nhúng tay vào người và chuyện bên cạnh ngươi, cũng sẽ giữ bí mật cho ngươi và Vệ gia, tự ngươi xử lý sạch sẽ đi."
Dứt lời, Cảnh Dịch xoay người rời đi.
Vệ Đình mở tờ giấy ra.
"Thiếu gia! Thiếu gia! Ta mua kẹo hồ lô đường về rồi! Chúng ta vê ngõ Lê Hoa sao?"
"Đến Nguyệt Mãn Lâu."
"Hả?" Phù Tô khó hiểu: "Đi đâu vậy? Xa quá!"
Vệ Đình lạnh nhạt nói: "Bắt Quách Hoàn."