Chương 997: Vả Mặt 2
Chương 997: Vả Mặt 2Chương 997: Vả Mặt 2
Công chúa Huệ An hu nói: "Tiểu tùy tùng của bổn công chúa sao lại không thể được A? Ta còn chưa chất vấn ngươi sao lại được A đấy? Mắt chó coi thường người khác!"
Quách Linh Tê giơ tay chỉ: "Ngươi..."
Công chúa Tĩnh Ninh hờ hững nói: "Chỉ là thân phận quận chúa mà cũng dám vô lễ với công chúa đương triều, Quách Linh Tê, ngươi thật to gan."
Công chúa Huệ An hả hê nói: "Đúng vậy!"
Không đúng, nàng ta không đụng chạm gì đến công chúa Tĩnh Ninh, tại sao nàng ấy lại nhắm vào nàng ta?
Quách Linh Tê kinh ngạc nhìn về phía công chúa Tĩnh Ninh.
Chuyện nàng ấy cãi nhau cùng công chúa Huệ An không phải ngày một ngày hai, công chúa Tĩnh Ninh cho tới bây giờ đều mắt nhắm mắt mở, hôm nay tự nhiên lại ra mặt thay công chúa Huệ An?
Không, không phải vì Huệ An, là vì nha đầu kia.
Chuyện công chúa Tĩnh Ninh bất mãn là nàng ta nghi ngờ thành tích của nha đầu kia.
Quách Linh Tê ngược lại không nghĩ tới chuyện muốn đi nịnh bợ công chúa Tĩnh Ninh, dù sao thân phận của nàng ta cũng đủ tôn quý, có Thái Hoàng thái hậu làm chỗ dựa cho nàng ta, kể cả là công chúa Tĩnh Ninh cũng phải cho nàng ta ba phân mặt mũi.
Nhưng nàng ta không nịnh bợ, không có nghĩa là nàng ta có thể dễ dàng tha thứ cho Tô Tiểu Tiểu nịnh bợ kia.
Công chúa Tĩnh Ninh bao nhiêu năm không kết giao bằng hữu, sao nha đầu kia vừa đến đã giành được ưu ái của công chúa Tĩnh Ninh?
Chuyện nàng có thế mạnh về cưỡi ngựa bắn cung thì nàng ta cũng không nói đến, dù sao, tổ phụ nàng là lão Hộ Quốc Công Tần Thương Lan, lão Hộ Quốc Công âm thầm dạy nàng, nàng trở nên lợi hại cũng là chuyện bình thường!
Nhưng ai lại không biết Tần Thương Lan không thích đi học?
Thần sắc của các thiên kim cũng dần dần có chút phức tạp.
Quả thật, biểu hiện trong kỳ thi cưỡi ngựa bắn cung của Tô tiểu thư khiến các nàng ta mở mang tầm mắt, nhưng từ trước tới nay Tô tiểu thư trong giờ học của Giang phu tử đều là một hỏi ba không biết.
Họ cũng khó mà tin được kết quả này là thật.
Mọi người nhìn về phía Giang phu tử.
Giang phu tử hoài nghi hỏi: "Thật sự là chính ngươi làm bài thi này?" Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh nói: "Ngày đó không phải phu tử đã tự mình giám thị sao?"
Đúng là hôm đó ông ta giám thị, nhưng ông ta không để ý đến một học sinh kém làm bài ở cuối lớp...
Cuộc đối thoại của hai người đủ để nói rõ một chuyện: Giang phu tử không lầm, đây đúng là một bài thi đạt điểm A+.
Quách Linh Tê không tin, nàng ta đi lên bục giảng, cầm bài thi lên.
Công chúa Huệ An cũng di lên xem.
Đương nhiên, công chúa Huệ An không nhìn hiểu gì hết.
Nhưng cổ họng Quách Linh Tê lại gắt gao nghẹn lại.
"Làm sao có thể..."
Chữ viết có lực, nét mực thấm ra sau lưng giấy, nét chữ mềm mại uyển chuyển như trâm hoa xinh đẹp mà không mất đi anh khí mạnh mẽ... Mặc dù nét chữ không được coi là đạt đến trình độ thư pháp, nhưng ở cung thôi cũng đã nổi bần bật.
Mà ngoại trừ chữ viết ưu tú, nội dung trên đề thi cũng không có chỗ nào sai sót.
Công chúa Huệ An vui sướng khi người gặp họa nói: "Trợn tròn mắt roi hả? Ngươi nghĩ ngươi giỏi hơn tiểu tùy tùng của ta chắc?"
Quách Linh Tê không tranh luận cùng công chúa Huệ An, ngược lại nàng ta lạnh lùng nhìn vê phía Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi nhất định là đi sao chép!"
Công chúa Tĩnh Ninh lạnh lùng nói: "Không ai cao điểm hơn nàng ấy thì nàng ấy chép của ai? Ở câu cuối cùng, ngươi và ta đều không trả lời đúng, nếu nàng ấy chép thì làm sao để chép đúng?"
Quách Linh Tê bị công chúa Tĩnh Ninh đáp trả, oán hận không nói gì để đối phó lại.