Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 993 - Chuong 999: Kieu Ngao 2

Chuong 999: Kieu Ngao 2 Chuong 999: Kieu Ngao 2Chuong 999: Kieu Ngao 2

Công chúa Huệ An lấy tay chỉ Quách Linh Tê: "Nàng ta!"

Quách Linh Tê nói: "Ta mới không khi dễ ngươi!"

Công chúa Huệ An chống nạnh nói: "Ngươi khi dễ tiểu tùy tùng của ta! Chính là khi dễ tat"

Quách Linh Tê cũng không dám gây sự trước mặt Thái hậu, bĩu môi không lên tiếng.

Thái hậu không giận tự uy nhìn về phía Giang phu tử câm đầu.

Da đầu Giang phu tử tê dại.

Vị Thái hậu này cũng không phải là người hiền lành, nếu không, cũng không thể ở trước mắt tiên Hoàng Thái hậu sinh hạ trưởng tử.

Ông ta chắp tay, nói ra chuyện Tô Tiểu Tiểu thi đạt A+, cũng không thiên hẳn về bất kỳ phía nào, cũng không thêm mắm dặm muối, chỉ thành thật trình bày sự tình đã trải qua.

Thái hậu nhàn nhạt nói: "Ai gia còn có bao nhiêu chuyện phải giải quyết? Một người không phục, một người không tin, cái này cũng dễ giải quyết mà, thi lại một lần nữa là được."

Công chúa Huệ An lặng lẽ lui đến bên người Tô Tiểu Tiểu, thấp giọng nói: "Tiểu tuỳ tùng, ngươi có thể bị lộ tẩy hay không? Nếu ngươi sợ, chỉ cần chớp mắt thôi, ta sẽ phá hỏng cục diện cho ngươi."

Tô Tiểu Tiểu: "...

Quách Linh Tê hất cằm nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi dám không?"

Tô Tiểu Tiểu thản nhiên nói: "Ta thắng bằng cách quang minh chính đại, tại sao phải so sánh với một kẻ bại dưới tay ta?"

Các thiên kim hít ngược một ngụm khí lạnh, thật có khí phách!

Quách Linh Tê khinh thường cười lạnh: "Ta thấy ngươi là không dám thì có? À phải rồi, ngươi đã xem trộm đề thi trước mà, nếu đổi đề ngươi sẽ không làm nổi."

Ánh mắt công chúa Huệ An lóe lên, che bụng dưới kêu to lên: "Ôi ôi, hoàng tổ mẫu, con đau bụng quát"

Quách Linh Tê: "A, ta biết ngay mài"

Tô Tiểu Tiểu đi tới trước mặt công chúa Huệ An, nhẹ giọng nói: "Huệ An điện hạ, ta không có nói ta không thể thi lại."

Huệ An công chúa ngẩn ra: "Hả?"

Tô Tiểu Tiểu quét mắt nhìn Quách Linh Tê: "Nhưng ta không thi với nàng ta."

Nàng đi tới trước mặt Giang phu tử: "Ta thi với ông."

Giang phu tử: ..." Tất cả mọi người: "..."

Tô Tiểu Tiểu thản nhiên nói: "Lấy lần này đề thi làm ví dụ, phạm vi đề bài cho cuộc thi không thay đổi, Giang phu tử, ông có dám thi cùng ta hay không?”

Giang phu tử lạnh lùng nói: "Ngươi biết mình đang làm gì không?"

Tô Tiểu Tiểu cười cười: "Chỉ là một bài khảo thiếp mà thôi, Giang phu tử, ông sợ sao?"

Lư Dĩnh che ngực: "Trời ạ trời ạ, nàng ta điên rồi, nàng ta lại muốn thi thiếp kinh cùng Giang phu tử!"

Đề thi viết lần này chính là đề kinh.

Nói trắng ra là điền vào chỗ trống.

Nhìn thì tưởng đơn giản, nhưng bởi vì thường thường chỉ trích một câu sáu chữ trong văn bản rồi bóp đầu bỏ đuôi, ai nhìn mà không ngẩn ra?

Hơn nữa bài thi không đánh vào trọng điểm, hình thức thi vừa cổ hủ vừa lệch lạc, các thí sinh phải gọi như là đang chạy đua với thời gian.

Giang phu tử cảm thấy Tô Tiểu Tiểu quả thực quá cuồng vọng, không biết trời cao đất rộng!

Ông ta phất tay áo hừ một tiếng: "Ta đường đường là trạng nguyên đứng thứ nhì trong kỳ thi Đình mà lại thi thiếp kinh cùng một nữ sinh, cử chỉ khi dễ hậu bối như vậy nếu bị truyền đi thì thanh danh của ta để ở đâu!"

Thái hậu nói: "Ôi trời, nàng ấy thi thắng ngươi là được không phải sao? Cũng không phải ngươi khi dễ nàng ấy."

"Chuyện này..." Giang phu tử nghẹn lời.

Cuối cùng Thái hậu làm chủ, để cho hai người bọn họ ra đề với nhau, sẽ thi luận ngữ và kinh thi.

Kinh thi có ba vạn chín ngàn hai trăm bốn mươi ba chữ, luận ngữ có một vạn bảy trăm năm chữ, Học Cung chỉ học chưa đến một phần mười số đó, phạm vi thi cử cũng chỉ có một phần mười.

Nhưng hôm nay phạm vi thi cử mở rộng ra toàn bản...
Bình Luận (0)
Comment