Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 191


Đối mặt với công kích của Hỏa Diễm Mãnh Sư, Cơ Động chỉ là nâng tay trái lên một cái. Bản thân Cơ Động, dáng người cũng không tính là đặc biệt cao lớn, huống chi so sánh với Hỏa Diễm Mãnh Sư, tay trái hắn còn không bằng một phần mười chân trước của Hỏa Diễm Mãnh Sư. Nhìn qua, đây là loại đối lập không chút nào tương xứng.
Nhưng mà, khiến cho tất cả cường giả của Kim Ưng Thương Hội phải há mồm trợn mắt nhìn chính là, một trảo cuồng bạo kia của Hỏa Diễm Mãnh Sư cũng không có xé nát thân thể Cơ Động, mà cứ như vậy bị tay trái của hắn hoàn toàn ngăn cản lại. Chỉ đơn giản là bị chặn đứng lại mà thôi.
Phốc một tiếng vang lên, không có bất cứ lực nổ vang nào cả, thân thể Cơ Động thậm chí rung lên cũng không hề rung lên chút nào, chân trước của Hỏa Diễm Mãnh Sư liền như vậy mà đọng lại trong tay trái của hắn, thế nhưng cũng không thể nào tiến thêm được tấc nào cả.
Cơ Động đúng là nhân loại, nhưng mà, sức mạnh của hắn đã sớm vượt phạm trù của một nhân loại. Thử hỏi, máu của Băng Tuyết Cự Long, máu Chu Tước, máu Đằng Xà, ba loại dung hợp lại, dung nhập vào thân thể hắn, sức mạnh của hắn một nhân loại bình thường làm sao có khả năng so sánh được? Sức mạnh của thân thể hắn đều mạnh hơn so với người bình thường không biết bao nhiêu lần. Hỏa Diễm Mãnh Sư mặc dù là Lục Giai Ma Thú, sức mạnh không nhỏ, nhưng so sánh với những ma thú cường đại như Chu Tước, Băng Tuyết Cự Long, Đằng Xà, vẫn không tính là gì. Cho dù là đơn thuần so sánh về sức mạnh, nó cũng không phải là đối thủ của Cơ Động.

Một tay cản được Hỏa Diễm Mãnh Sư, một màn khiến người ta khiếp sợ đó nhất thời làm cho Kim Ưng Thương Hội, vốn đang cực kỳ kiêu ngạo, bá đạo, nhất thời lâm vào kinh hãi. Nhưng mà, một màn kế tiếp phát sinh, ngay cả bọn họ cũng không cách nào hiểu rõ được.
Chân trước Hỏa Diễm Mãnh Sư bị Cơ Động ngăn lại, nó theo bản năng cơ hồ đầu tiên phản ứng lại. Bính Hỏa ma lực trong cơ thể hoàn toàn bộc phát ra, toàn lực phóng thẳng về phía Cơ Động. Bính Hỏa Lục Quan Thiên Sĩ Ma Hà trên lưng nó cũng không có ở không. Tấm Hỏa Diễm Cự Thuẫn khi nãy ngưng tụ ra lúc này biến thành một cái vũ khí đập thẳng xuống đầu Cơ Động. Hào quang trong tay hắn chợt lóe lên, một thanh trọng kiếm dài hơn hai thước, rộng chừng hai phân đã xuất hiện trong tay hắn, theo sau tấm Cự Thuẫn kia chém xuống. Không khí trong phạm vi đường kính hai thước chung quanh choáng đầy Bính Hỏa Nguyên Tố cuồng bạo, uy thế của cường giả cấp bậc Lục Quan hoàn toàn triển hiện ra. Cơ Động mặc dù chặn đứng lợi trảo của Hỏa Diễm Mãnh Sư, nhưng mà thực lực hiện tại Ma Hà bộc lộ ra, lại vẫn cực kỳ kinh người. Thực lực hắn không hề kém vị Đội trưởng Cấm Vệ Quân Hoàng Lê Minh của Trung Thổ Đế Quốc lúc trước truy sát Cơ Động chút nào. Đáng tiếc, lúc này hắn đối mặt cũng không phải là Cơ Động lúc đó. Lúc trước khi hắn đối mặt với Hoàng Lê Minh truy sát, ma lực cũng chỉ có Tứ Quan đã có thể đánh cho đối thủ thảm bại, huống chi hiện tại hắn đã đem những năng lực của mình hoàn toàn thấu hiểu, dung hợp lại, hơn nữa lại càng lĩnh ngộ được những huyền bí của Linh Hồn Chi Hỏa nữa.
Lúc công kích của Ma Hà hoàn toàn nở rộ ra, thần sắc của Lô Tạp Nhĩ nhất thời thả lỏng vài phần. Theo suy nghĩ của hắn, dưới tình huống hai bên đều là ma sư Lục Quan, Cơ Động muốn ngăn cản công kích của Ma Hà, hắn nhất định phải toàn lực ứng phó mới được. Đáng tiếc, vẻ mỉm cười trên mặt hắn chỉ xuất hiện trong nháy mắt đã bị sự kinh ngạc thay thế.
Trên chiến trường., toàn bộ hỏa diễm đang bao trùm trên phạm vi hơn mười thước đột nhiên toàn bộ biến mất, hoàn toàn trở thành hư không, không hề để lại bất cứ dấu vết gì. Hiện tại chỉ có thể nhìn thấy một đầu Hỏa Diễm Mãnh Sư không hề còn bất cứ ma lực ba động nào đang phóng xuống, cùng với Ma Hà đang cầm thanh cự kiếm từ trên cao chém xuống.
Công kích của Ma Hà mặc dù không hề thay đổi, nhưng mà lúc này trên mặt hắn đã choáng đầy thần sắc sợ hãi. Thử hỏi, khi một gã ma sư đang toàn lực công kích, đột nhiên phát hiện ra toàn bộ ma lực mà mình phóng thích ra cùng với ma lực ngoại giới đã hoàn toàn biến mất không còn lại chút gì, đây là loại cảm giác như thế nào cơ chứ?
Cảm giác của Ma Hà chỉ có một, đó chính là sợ hãi. Ngay sau đó, một cỗ uy áp khổng lồ không gì sánh được chợt từ trên người Cơ Động bính phát ra. Đó là thuộc tính áp chết thuần túy nhất cũng là trực tiếp nhất. Bất luận là Ma Hà hay là Hỏa Diễm Mãnh Sư, giờ khắc này đây, toàn thân hắn đều không thể tự giác được trở nên cực kỳ run rẩy. Thanh trọng kiếm trong tay Ma Hà vốn đang chém xuống, lúc này cũng trở nên mềm mại không còn chút lực nào nữa.

Bước lên một bước, giơ tay lên, tay phải Cơ Động vừa lúc chụp lên trước ngực Hỏa Diễm Mãnh Sư. Một bước này của hắn cũng vừa đủ tránh được thanh trọng kiếm đang chém xuống của Ma Hà.
Thân thể của Hỏa Diễm Mãnh Sư dưới tay Cơ Động cũng không hề run rẩy, mà là hoàn toàn đọng lại ở đó, vẫn duy trì bộ dáng đang công kích Cơ Động. Bởi vì nó đã trúng phải một kích Chí Dương Diệt Thần Kích của Cơ Động.
Động tác của Cơ Động nhìn qua vô cùng ngắn gọn, hiệu quả, một tay chụp lên người Hỏa Diễm Mãnh Sư, ngay sau đó, hắn lấy chân trái làm trục, thân thể khẽ ngửa về phía sau một chút, tay trái vừa lúc chộp lên lưỡi thanh trọng kiếm trong tay Ma Hà.
Ma Hà lúc này đã phản ứng lại. Cảm giác nguy hiểm trước giờ chưa từng có chợt ập đến. Hắn rõ ràng cảm giác được mình đang cận kề bờ vực tử vong. Dưới tình huống như vậy, tiềm năng trong cơ thể hắn nhất thời được kích phát ra, ma lực bản thân mặc dù không thể phóng thích ra ngoài, nhưng hắn lại đem toàn bộ ma lực trong cơ thể hoàn toàn chú nhập vào thanh trọng kiếm, hung hăng chém mạnh xuống. Hắn muốn chém đứt cánh tay Cơ Động.
Một tiếng keng nhẹ vang lên. Thanh trọng kiếm dài đến hai thước, sức nặng không dưới hai trăm cân, liền giống như một que củi mục bình thường nằm im trong tay Cơ Động. Bàn tay thon dài của hắn, phảng phất giống như là trung tâm lực lượng của thiên địa vậy, cứ như vậy vững vàng chụp lên thanh trọng kiếm, khiến cho nó không thể nào di động thêm chút nào nữa.
Cũng ngay trong lúc Cơ Động chụp lấy thanh trọng kiếm, một tiếng nổ vang kịch liệt từ dưới chân Ma Hà chợt vang lên.
Từ khi Cơ Động bắt đầu ra tay, đến khi chụp lấy thanh trọng kiếm, kỳ thật chẳng qua chỉ là trong mấy lần hô hấp mà thôi. Ma Hà đang trong lúc liều mạng kéo thanh kiếm trở về, hắn không thể ngờ nổi, đồng bọn Hỏa Diễm Mãnh Sư của mình không ngờ lại là thủ phạm cướp đi tính mạng của mình.

Toàn bộ thân thể Hỏa Diễm Mãnh Sư nháy mắt liền biến thành một khỏa hỏa cầu màu vàng kim, ầm ầm nổ tung. Ma Hà căn bản ngay cả một chút ý đề phòng cũng không có. Hắn mặc dù nhìn thấy Cơ Động nhẹ nhàng đáng một chưởng lên trên ngực Hỏa Diễm Mãnh Sư, nhưng hắn không nghĩ tới một kích nhìn qua đơn giản như thế lại có thể cuồng bạo đến như vậy.
Hỏa cầu màu vàng từ dưới dâng lên, ầm ầm nổ vang, đã đem thân thể Ma Hà hoàn toàn bao vây bên trong. Hắn cũng không thể tiếp tục cầm chắc thanh trọng kiếm trong tay nữa, bàn tay nóng lên, thanh trọng kiếm đã đổi chủ, rơi vào lòng bàn tay Cơ Động.
Cơ Động khẽ hất thanh trọng kiếm trong tay lên một cái, chuôi kiếm đã rơi vào trong lòng bàn tay hắn. Thân thể hắn đột nhiên bay lên không hai thước, thanh trọng kiếm từ trên không trung mang theo một đạo quang hoa tử vong chém xuống, đem khỏa hỏa cầu đang dâng trào hỏa diễm vàng kim kia chia làm hai phần. Đồng thời bị chia ra, tự nhiên còn có bị Lục Quan Thiên Sĩ Ma Hà cùng với đầu Hỏa Diễm Mãnh Sư ma thú của hắn nữa.
Song phương giao chiến bất quá chỉ trong vài ba lần hô hấp, thế nhưng đã khiến cho người ta có một loại cảm giác, đó chính là đơn giản. Giết đơn giản.


Bình Luận (0)
Comment