Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 223.2


- Khốn kiếp!
Cơ Động và Hỏa Nhi linh hồn tương liên, Hỏa Nhi gặp nguy cơ, hắn tự nhiên cảm giác ra được. Nhưng lúc này hắn lại thân bất do kỷ, hoàn toàn bị ép chặt trong bộ áo giáp của A Kim, không thể động đậy được. Hắn chợt nổi giận, thân thể bó chặt, cảm giác ma sát mãnh liệt lại một lần nữa nhô lên, khiến thứ vừa bị A Kim đẩy ra khỏi mông nàng của hắn lại một lần nữa cứng lên, lại một lần nữa xâm nhập vào kẽ hở ấm áp kia của A Kim.
- Ngươi...
Thân thể A Kim run lên, động tác lại chậm lại, rốt cuộc lần đầu tiên bị hai gã Diệt Tuyệt Chiến Tướng giáp công thành công. Hơn nữa lúc này Hỏa Nhi đã bị thương, mất đi thuộc tính áp chế của Cực Hạn Song Hỏa, khiến cho ma lực của đám Diệt Tuyệt Chiến Tương tăng lên trên diện rộng. Dưới tình huống như vậy, A Kim chỉ kịp ngăn cản một thanh trường thương, một thanh khác đã mạnh mẽ đánh mạnh lên thân thể của nàng, đem nàng cùng với Cơ Động hất văng lên, bay ra ngoài.

- Để cho ta ra ngoài, ta muốn đi cứu Hỏa Nhi.
Kề sát trong mái tóc vàng của A Kim, Cơ Động phát ra âm thanh không rõ ràng. A Kim có thể hiểu rõ được cảm giác của Cơ Động, bởi vì quá phẫn nộ và lo lắng nên thân thể run rẩy. Nàng cũng bất chấp để ý đến thứ đang tác quái của hắn nữa, tập trung tinh thần, ứng phó với Diệt Tuyệt Quân Đoàn.
- Nếu ngươi đi cứu nó, bản thân ngươi sẽ toi mạng.
Mặc dù vô cùng bề bộn, nhưng nàng cũng không quên đáp lại lời Cơ Động.
- Mau thả ta ra ngoài!
Đối với Cơ Động mà nói, Hỏa Nhi mặc dù là ma thú, nhưng hắn lại xem như là em gái của mình vậy. Hắn làm thể nào có thể trơ mắt nhìn Hỏa Nhi bị thương nặng mà không chạy đi cứu viện chứ? Vì muốn A Kim thả mình ra ngoài, lúc này hắn đang tận lực không ngừng vặn vẹo thân thể của mình.
A Kim nhất thời nổi giận, muốn quẳng Cơ Động ra, nhưng nàng lại không thể vi phạm mệnh lệnh của Liệt Diễm, cấp tốc tránh né mấy lần công kích của địch nhân, thân hình nàng rốt cuộc xuất hiện hỗn loạn. Mà đám chiến sĩ của Diệt Tuyệt Quân Đoàn dưới tình huống không có thuộc tính áp chế của Cực Hạn Song Hỏa, sức chiến đấu dần dần khôi phục lại, sự phối hợp lẫn nhau dần dần trở nên chặt chẽ hơn. Khó đối phó nhất chính là Lô Tạp Nhĩ, gã này mặc dù vẫn như trước không trực tiếp ra tay, nhưng hắn lại lấy ra từ trong ma khí trữ vật của mình thêm một thanh trường mâu nữa, lại ngưng tụ ma lực. Mà mục tiêu lần này của hắn, hiển nhiên là tập trung trên người A Kim, gây nên sức uy hiếp thật lớn. Thất Quan Ma Sư chuẩn bị tập kích đánh lén, tuyệt đối không có kẻ nào muốn đối mặt cả.
Cục diện có lợi, vốn sắp đột phá được trùng vây lại một lần nữa trở nên cực kỳ bất lợi. Thực lực của A Kim mặc dù không kém, nhưng dù sao nàng cũng không giống như Cơ Động vậy, có được Siêu Tất Sát Kỹ cường đại có khả năng quyết định cục diện trận chiến. Mất đi ba tầng ma lực thuộc tính áp chế toàn diện, Diệt Tuyệt Quân Đoàn toàn diện ra tay, các phương diện phối hợp dần dần khôi phục lại, dùng hình thái vòng vây bắt đầu vây công A Kim, khiến nàng bốn bề đều thọ địch. Công kích mãnh liệt từ nhiều mặt dần dần áp chế xuống, lực công kích mạnh mẽ, khiến cho A Kim càng ngày càng khó chống cự.

A Kim không hé môi tiếng nào, toàn lực chống cự lại. Mỗi một lần ra tay, vẫn như trước có được lực phá hoại cường đại, nhất định sẽ khiến cho Diệt Tuyệt Quân Đoàn xuất hiện thương vong. Nhưng mà, thân thể của nàng bị công kích trúng càng ngày càng nhiều. Mặc dù bộ áo giáp vàng kim trên người nàng phẩm chất cực tốt, đã ngăn chặn đại đa số lực công kích, nhưng mà, tiêu hao ma lực của bản thân nàng cũng trở nên càng lúc càng lớn. Bất luận là A Kim hay là Cơ Động đều rất rõ ràng, Lô Tạp Nhĩ đang đợi chờ cơ hội. Một khi cơ hội đến, như vậy, thanh trường thương đã một lần nữa ngưng tụ thành quang mang màu xanh biếc nồng đậm trong tay hắn sẽ cấp cho Cơ Động và A Kim một kích trí mệnh. Cũng chính bởi vì có sự uy hiếp kia, A Kim thủy chung vẫn giữ lại thực lực nhất định để bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị ứng chiến. Vì nguyên nhân này đã khiến cho nàng trong lúc bị vây công trở nên càng gian nan hơn nhiều. Hy vọng phá vây mà ra cũng trở nên càng ngày càng không có khả năng.
Làm sao bây giờ? Cơ Động lo lắng trong lòng, nhưng cũng chẳng hề có biện pháp nào. Hắn vô cùng hối hận, vì sao mình không sớm bắt tay chế tạo Ma Kỹ Tửu một chút. Nếu như Ma Kỹ Tửu có thể chế tác thành công, cục diện trước mắt hẳn sẽ dễ dàng xử lý hơn rất nhiều. Lo lắng lớn nhất trong lòng hắn, chính là an nguy của Hỏa Nhi.
Nhưng mà, bất luận hắn giãy dụa đến thế nào đi nữa, cố gắng xúc phạm đến bộ vị mẫn cảm của A Kim mãnh liệt, nhưng A Kim cũng vẫn không chịu cho hắn rời khỏi bộ áo giáp của nàng.
Đúng lúc này, đột nhiên chẳng hề có dấu hiệu báo trước, một cỗ cảm giác nóng rực chợt từ trên ngực Cơ Động dâng lên. Cơ Động chỉ cảm thấy bên trong cơ thể của mình giống như có cái gì đó thức tỉnh vậy. Linh Hồn Chi Hỏa kịch liệt nhảy dựng lên, một luồng Hỏa nguyên tố nồng đậm không ngừng từ Linh Hồn Chi Hỏa của hắn bính phát ra, lấy tốc độ không gì sánh kịp bổ sung cho ma lực vốn đã khô cạn của hắn.
Mà luồng Hỏa nguyên tố nồng đậm này cũng ảnh hưởng đến thân thể của A Kim. Nhất là tại vị trí hạ thân hai người đang kết hợp chặt chẽ với nhau, khiến cho trong lòng A Kim một trận hốt hoảng. Nàng thật sự sợ rằng lớp quần áo đang miễn cưỡng ngăn cách thân thể bọn họ bị đốt cháy đi mấy. Nếu thật sự là như vậy, nàng hận không thể lập tức chết đi.
May mắn là, đúng ngay lúc này, thanh âm quen thuộc mà uy nghiêm chợt vang lên trong đầu A Kim. Giống như nhận được lệnh đặc xá vậy, A Kim toàn thân thả lỏng một trận, một đạo kim quang khổng lồ phát ra, mạnh mẽ hất văng đám chiến sĩ của Diệt Tuyệt Quân Đoàn đang vây công nàng. Kim quang lưu chuyển, phần giáp trụ sau lưng vỡ ra, trực tiếp hất văng Cơ Động ra ngoài.
Mà đúng lúc đó, Lô Tạp Nhĩ nãy giờ súc lực đã động thủ, thanh trường thương màu xanh biếc nồng đậm lại một lần nữa phá không bay tới, cơ hồ là xuyên qua kẽ hở của đám người Diệt Tuyệt Quân Đoàn, phóng thẳng về phía A Kim.
Lô Tạp Nhĩ lựa chọn thời cơ công kích A Kim, là đã trải qua suy tính cẩn thận. Cơ Động lúc trước đã phóng thích ra Siêu Tất Sát Kỹ, đã là nỏ mạnh hết đà, không còn lại lực công kích gì. Chỉ cần đem A Kim đang bảo hộ hắn cũng giết đi, như vậy, trận chiến này cũng sẽ chấm dứt. Công kích của hắn không thể gọi là không xảo quyệt, không thể gọi là không âm hiểm. Đáng tiếc, hắn đã tính toán sai một chút. Nếu như không có gì nắm chắc, A Kim đang bảo hộ Cơ Động, vì cái gì lại hất hắn ra như vậy?

Một cánh tay co lại hình trảo, bị một lớp vảy cá màu vàng kim bao trùm, vô thanh vô tức từ trên giữa ngực Cơ Động lộ ra. Chiếc trảo kia vô cùng lớn, cơ hồ là che lại toàn bộ thân thể của Cơ Động. Chiếc trảo kia lóe lên, giống như là tia chớp phóng ra, liền như vậy ở giữa không trung chụp được thanh trường thương màu xanh biếc nồng đậm kia.
Oanh~~
Kim sắc hỏa diễm nồng đậm mà nóng rực, thế nhưng từ trong thanh trường thương màu xanh biếc kia bùng nổ mãnh liệt. Tựa hồ như ma lực do Lô Tạp Nhĩ phóng thích kia đã biến thành nhiên liệu cho Cực Hạn Dương Hỏa thiêu đốt vậy. Cực Hạn Dương Hỏa so với lúc Cơ Động toàn thịnh còn nồng đậm hơn vài phần, khiến cho tất cả mọi người ở đây, bao gồm cả A Kim, cũng phải xuất hiện cảm giác không thở nổi.
Rồng ngâm, thanh âm rồng ngâm vang vọng mà cứng cỏi, liền từ vị trí trước ngực của Cơ Động vang lên. Một thân hình khổng lồ giống như từ trên thân thể hắn tách ra vậy, lặng yên xuất hiện.
Chiếc trảo lớn chụp lại, thanh trường thương màu vàng đang không ngừng thiêu đốt nháy mắt nổ tung, hóa thành vô số mảnh nhỏ màu vàng kim bay tán loạn bốn phía. Hơn mười tên Diệt Tuyệt Chiến Sư đứng gần đó nhất thời biến thành hơn mười đoàn hỏa cầu, trong tiếng kêu gào thê thảm mà tung bay tán loạn. Ngay sau đó, thân hình bọn họ đã hóa thành tro tàn. Mà thanh âm rồng ngâm rung trời kia, cũng đột nhiên từ một tiếng biến thành hai tiếng. Một tiếng dâng trào, một tiếng trầm thấp.


Bình Luận (0)
Comment