Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 266


Hội trưởng công hội Điều Tửu Sư, Tửu Thần Đỗ Tư Khang cưỡi trên thân con Băng Tuyết Địa Long của mình đi về hướng Bắc Mang sơn. Nếu so sánh dựa trên thực lực thì Băng Tuyết Địa Long xem ra ngang cấp với Phỉ Thúy Địa Tích Long Vương. Chẳng qua con Băng Tuyết Địa Long thất giai này còn chưa trưởng thành hoàn toàn thôi.
Băng Tuyết Địa Long chạy nhanh trên mặt đất, Cơ Động cưỡi Đại Diễn Toàn Hỏa Long đi theo yểm hộ, ẩn núp trong đám mây mù trên cao, cho dù là người thị lực vô cùng tốt nếu nhìn lên trời cũng chỉ thấy được một đám mây trắng phiêu đãng trên không, tuyệt không nghi ngờ gì. Đồng hành cùng Cơ Động còn có A Kim, đây vốn là chủ ý của Liệt Diễm, vì để cho Cơ Động an tâm trợ giúp công hội Điều Tửu Sư, Liệt Diễm đã tạm thời trở về thế giới Địa Tâm (thế giới dưới lòng đất). Tổ hợp kỹ tam hệ Âm Kim Song Hỏa cực hạn của A Kim cùng Cơ Động về cơ bản đã hoàn thành, có nàng phối hợp cùng Cơ Động, cho dù gặp phải Chí Tôn cường giả thì cũng chưa hẳn là không có lực chống cự. Chỉ sợ Đỗ Tư Khang như thế nào cũng không ngờ, viện quân mà Cơ Động nói đến vốn chỉ có một mình A Kim. Sở dĩ hắn đồng ý đề nghị cùng kế hoạch của Cơ Động, nguyên nhân chủ yếu là do thấy được Đại Diễn Thánh Hỏa Long của Cơ Động. Có thể đoán được, vị hội trưởng của công hội Điều Tửu sư này cảm thấy rung động với vị Chấp pháp trưởng lão kia như thế nào, khi nhìn thấy Băng Tuyết Địa Long của mình đứng trước mặt Đại Diễn Thánh Hỏa Long Mao Đài, Ngũ Lương Dịch đến thở mạnh cũng không dám.
Từ xa, Cơ Động đã thấy được Bắc Mang sơn. Lúc này, trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long, trừ hắn cùng A Kim ra thì còn có hai tiểu gia hỏa, nhìn qua hệt như đứa trẻ mười tuổi – đó là Thánh Hỏa nguyên tố thể cùng Ma Viêm nguyên tố thể.
Ma Minh - tổ chức hoạt động bí ẩn hơn ngàn năm này tuyệt đối không dễ đối phó, cho nên Cơ Động cũng không khỏi mười phần cảnh giác. Mặc dù không có Quân Ma Âm Dương Khải hộ thể, nhưng hắn đã sớm mang Nhật Nguyệt Song Huy thủ sáo vào rồi. Công cuộc chuẩn bị cho cuộc đại chiến đã được hắn làm xong.
Không lâu sau, Đỗ Tư Khang cưỡi Băng Tuyết Địa Long tiến vào trong Bắc Mang sơn, Bắc Mang sơn tuy chiếm diện tích cũng không lớn, không như Địa Linh sơn mạch, nhưng nó cũng có địa thế rất cao, ngọn núi chính cao tới 3000 mễ (mét), là ngọn núi cao nhất ở phụ cận xung quanh thành Thiên Thủy.

Rõ ràng không khí càng lúc càng lạnh, khiến cho đám sương mù bao quanh thân thể Đại Diễn Thánh Hỏa Long dày đặc. Điều này càng thuận lợi cho việc che dấu thân hình của nó.
Đỗ Tư Khang vừa mới đến dưới chân Bắc Mang sơn thì đã bị mấy người ngăn lại. Những người này đều mặt đồ đen che kín mặt mũi, trên người tản sát khí âm trầm.
Gặp Đỗ Tư Khang, cũng không nói gì với hắn mà trực tiếp dẫn hắn lên núi.
Từ sau khi Đỗ Tư Khang ly khai thành Thiên Thủy, Cơ Động vẫn luôn cẩn thận chú ý đến tình huống xung quanh, lúc này đây công dụng của Linh Hồn Chi Hỏa mới hoàn toàn hiện ra, nhất là khi trinh sát từ trên không, chỉ cần có chút ma lực dao động, thậm chí là sinh mệnh khí tức hơi lớn một chút, đều không thể thoát khỏi cảm ứng của Linh Hồn Chi Hỏa.
Hắn phát hiện ra từ lúc Đỗ Tư Khang ra khỏi thành, thủy chung luôn có người theo sau hắn, những người này đều cách hắn ít nhất 300 mễ (mét). Đi tới chỗ này chí ít đã vượt qua hơn mười trạm gác ngầm. Khi Đỗ Tư Khang đi qua, những người này cũng không hề ngay lập tức bám theo, mà vẫn kiên nhẫn chờ tại chỗ, sau đó tỏa ra xung quanh giống như ngư dân thả lưới, dò xét xem có có người đuổi theo Đỗ Tư Khang hay không. Trong cả quá trình, đều thực hiện vô cùng nhẹ nhàng và linh hoạt.
Bọn chúng không hề giống mấy tên hắc y nhân che mặt mà Đỗ Tư Khang nhìn thấy dưới chân Bắc Mang sơn, mà hóa trang thành nhiều loại người khác nhau, lúc thì giả làm người qua đường, lúc thì ẩn núp trong núi rừng, nếu như chỉ dùng mắt thường quan sát thì căn bản không thể nhận ra vì bọn hắn không hề phóng xuất ra ma lực.
Không hổ là tổ chức có bề dày hơn ngàn năm, hành động cực kỳ nghiêm mật. Mãi cho đến lúc Đỗ Tư Khang tiến vào trong Bắc Mang sơn, những người kia mới chậm rãi tiếp cận Bắc Mang sơn. Tại các điểm dễ quan sát dưới chân núi, cơ hồ đều có trạm gác ngầm, chỉ cần có người xuất hiện thì tất nhiên sẽ bị bọn chúng phát hiện ra.
Thế nhưng mà, bọn chúng làm sao có thể ngờ đến, những người bám theo Đỗ Tư Khang vốn không phải đi trên mặt đất, mà là đang bay cạnh những đám mây trên trời đây? Huống hồ đã hoàn toàn nhìn thấu các hành động của bọn chúng.
Lúc Đỗ Tư Khang tiến vào trong Bắc Mang sơn, Cơ Động đã không cách nhìn thấy hắn nếu chỉ dùng mắt nữa rồi, chỉ có thể dựa vào Linh Hồn Chi Hỏa cảm ứng vị trí của Đỗ Tư Khang. Cơ Động đã cho Đỗ Tư Khang một lọ ma kỹ tửu do chính mình chế tác, không phải để cho Đỗ Tư Khang sử dụng, mà là do trên bình ma kỹ tửu đó có khắc trận pháp của mình. Hơn nữa rượu trong bình cũng có chứa ma lực của Cơ Động. Có thứ này trên người Đỗ Tư Khang, thì Linh Hồn Chi Hỏa có thể dễ dàng cảm ứng được vị trí chính xác của Đỗ Tư Khang, hệt như ra-đa định vị vậy.
Những hắc y nhân đã dẫn Đỗ Tư Khang đi qua bảy tám khúc quanh trên núi, trong chốc lát đã đi tới giữa sườn núi, vượt qua ngọn núi trước mặt, tiến vào trong phạm vi của ngọn núi chính.

Cảm nhận được tình hình trong phạm vi của ngọn núi chính, Cơ Động cũng không khỏi khẽ giật mình, ở chỗ này tuy trạm gác ngầm đã ít đi, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận rõ ràng được một ít ma lực dao động tương đối cường đại, trong đó có cả ma thú cũng có nhân loại. Ở đây ít nhất có tới hơn 100 tên địch nhân. Hơn nữa thực lực đều tương đối khá. Có lẽ bọn chúng không có được sự phối hợp ăn ý như Diệt Tuyệt quân đoàn hay Kim Cương quân đoàn, nhưng nếu so về thực lực đơn độc của một chiến sĩ thì bọn chúng mạnh hơn hai đại quân đoàn nhiều. Về phần những Ma Sư cấp thấp ở các thương hội thì càng khỏi phải nhắc tới. Nếu như không phải quan sát từ trên không , cho dù là Cơ Động cũng vô pháp phát hiện ra toàn bộ bọn chúng. Riêng số lượng Ma Sư có tọa kỵ đã vượt qua ba mươi người. Trong đó không thiếu các tọa kỵ thất giai bát giai, thậm chí còn có hai ma thú đạt cửu giai. Khó trách phân hội trưởng Cô Thần nói phân hội bọn hắn nhân thủ không đủ. Quả thế, đừng nói là bọn hắn, cho dù là đế quốc Bắc Thủy phái đại quân đến đây vây quét, thì trong địa thế phức tạp như Bắc Mang sơn cũng khó mà tiêu diệt hết được bọn chúng.
Tiến vào phạm vi ngọn núi chính, Đỗ Tư Khang vẫn tiếp tục đi lên, ước chừng nửa canh giờ sau, Băng Tuyết Địa Long đã mang hắn tới một tòa bình đài trên ngọn núi chính.
Đến đây, Cơ Động đã có thể một lần nữa thấy được thân ảnh của Đỗ Tư Khang, nhưng một khắc sau thì hắn không khỏi hơi cau mày. Bởi vì giữa sườn núi kia có một sơn động, Đỗ Tư Khang bị dẫn trực tiếp vào trong sơn động đó.
Chung quanh sơn động, ít nhất có tới hơn hai mươi trạm gác ngầm, muốn âm thầm thần không biết quỷ không hay mà lẻn vào, rõ ràng không khả thi tí nào.
Cơ Động giơ tay lên, nắm lấy một tay của A Kim. A Kim vốn đang ngồi trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long, nhắm mắt dưỡng thần thì đột nhiên bị Cơ Động nắm tay, lập tức hốt hoảng mở mắt ra, đúng lúc nàng chuẩn bị phát tác thì lại thấy được một cảnh tượng kỳ diệu.
Một bức tranh, không hề báo trước đột ngộc hiện lên trong đầu nàng, lúc này vốn đang ở trong sương mù, cho nên nàng cái gì cũng không thấy. Nhưng sau đó, thông qua bức tranh này lại khiến nàng có thể thấy rõ ràng tình huống chung quanh sườn núi trên ngọn núi chính giữa Bắc Mang sơn. Tựa hồ có một lực lượng thần kỳ đang dẫn dắt tầm mắt của nàng, vị trí của những người, trạm gác ngầm đều hiện rõ trong đầu nàng.
Kinh ngạc nhìn về phía Cơ Động, nàng thật sự không rõ Cơ Động như thế nào mà làm được.
Cơ Động trầm giọng nói: "Người của Ma Minh chắc chắn ở trong động đằng kia rồi. Cho nên chúng ta nhất định phải theo trong vào mới được. Nhưng những người bên ngoài này thật sự quá phiền toái. Chúng ta nhất định không được kinh động những người chung quanh, mà phải lựa một lộ tuyến lẻn vào trong đó, còn phải che dấu tung tích nữa. Cô cảm thấy làm thế nào mới ổn đây?"
A Kim trầm ngâm một lát, hàn quang chợt lóe lên trong mắt nàng, nói: "Giết."

Cơ Động nghi hoặc nhìn về phía A Kim: "Có thể không làm kinh động những người trong sơn động không?"
A Kim nói: "Có thể. Ngươi thả ta xuống dưới. Địa điểm là vùng phụ cận phía Tây của đỉnh núi. Chờ ta quét sạch chướng ngại xong thì lúc đấy ngươi hãy xuống."
"Cẩn thận một chút." Cơ Động khẽ gật đầu, việc lúc này không nên chậm trễ, cũng không cho phép hắn nghĩ nhiều. Thực lực tổng hợp của hắn nếu so ra thì còn mạnh hơn A Kim, nhưng muốn vô thanh vô tức tiêu diệt đám người kia thì hiển nhiên hắn không làm được.
Trên núi có mây mù là chuyện bình thường. Đại Diễn Thánh Hỏa Long nương theo mây mù trực tiếp bay tới trên ngọn núi chính, ngay khi sắp đụng phải vách đá trên núi thì trong nháy mắt gập cong người bay lên, nương theo mây mù hướng lên trời bay đi, cũng trong tích tắc đó, thân thể A Kim giống như một con linh miêu, hạ xuống đỉnh núi không một tiếng động. Cả người dường như đã hoàn toàn biến mất, vô thanh vô tức bám trên vách đá.
Nếu như không có một bình ma kỹ tửu mà Cơ Động đưa cho nàng, thì lúc này cho dù có Linh Hồn Chi Hỏa cũng khó mà cảm nhận được ba động sinh mệnh trên người A Kim.
Năng lực che giấu khí tức quả nhiên cao cường, giống như A Kim đã hòa làm một thể với cảnh vật xung quanh vậy.
Ngồi ngay ngắn trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long, Cơ Động cũng không nhàn rỗi, hắn khoanh chân ngồi xuống, hai tay đặt trên đầu gối, cặp mắt dần dần biến thành màu trắng, phảng phất như có hai ngọn bạch sắc hỏa diễm bùng lên. Tinh thần lực khổng lồ nhờ vào ba động của Linh Hồn Chi Hỏa tỏa ra ngoài theo hình cánh quạt. Trong đó có một luồng tinh thần lực ngưng tụ nhất bám trên người A Kim.
A Kim vừa ẩn tàng thân hình xong, thì ngay lập tức phát hiện cảnh tượng kỳ dị lúc trước lại một lần xuất hiện. Không cần dùng mắt nhìn, nàng giống đứng từ trên không nhìn bao quát xuống, có thể cảm nhận được tất cả biến hóa ở chung quanh. Dù cho tính tình của nàng vốn lạnh lùng thì lúc này cũng không khỏi bội phục Cơ Động. Bây giờ coi như không có chỗ nào mình không thấy được, ẩn tàng giết người chẳng phải dễ như hạ bút viết văn sao. (BD: cái này mà dễ á >


Bình Luận (0)
Comment