Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 440


"Oanh"... Một cỗ năng lượng kỳ dị trong nháy mắt bỗng nổ tung. Đó không phải là ma lực mà chỉ thuần túy là linh hồn lực.
Nhóm Thiên Can thánh đồ chỉ cảm thấy dường như lúc này ba trăm sáu mươi vạn lỗ chân lông trên cơ thể hoàn toàn mở ra. Cái đầu khổng lồ của Địa Long tổ đột nhiên ngẩng lên trời rồi há miệng giống như là đang gầm lên một cách giận dữ, chỉ có điều là không có bất cứ một âm thanh nào phát ra. Thân thể của lão bỗng nhiên không ngừng lắc lư, run rẩy. Ngọn núi dưới chân mọi người cũng vì vậy mà không ngừng rung động theo, mọi người phải thúc dục ma lực thì mới có thể thể miễn cưỡng đứng vững được.
Cơ Động yên lặng nhìn chăm chú Địa Long tổ. Sau khi nghe A Kim kể chuyện, linh hồn của vị Long tổ này dường như bị nổ tung. Trong số những người ở đây, chỉ có linh hồn lực của Cơ Động và Long Hoàng là tiếp cận gần nhất với Địa Long tổ, bọn hắn có thể cảm nhận được Địa Long tổ lúc này đang ở trong một tình trạng cảm xúc kỳ dị. Đó lại loại cảm xúc vừa hưng phấn cực độ lại vừa bi thương vạn phần. Cơ Động có thể cảm nhận được cảm giác bi thương đó, nó giống như cảm giác sau khi Liệt Diễm chết thì hắn ba bước đã bạc đầu vậy. Chịu đựng sự trùng kích mạnh mẽ của cảm xúc như vậy, có thể hiểu tâm hồn của Địa Long tổ lúc này là xúc động đến nhường nào.
A Kim cũng nhìn Địa Long tổ, hai nắm tay gắt gao xiết chặt lại. Tâm tình của nàng cũng đang cực kỳ xúc động, cũng may là còn có Trần Tư Tuyền ở bên cạnh, đang dùng Hỗn Độn Lực và Linh Hồn Lực giúp nàng ổn định xúc cảm.
- Phong thư này mẹ đã để lại cho sư tổ, chờ khi con đột phá tu vi đến Chí Tôn cường giả thì giao lại cho con, nhưng sư tổ cũng không chờ được đến đó, nên lúc lâm chung bèn đem tất cả chuyện của mẹ kể cho con biết, hơn nữa còn giao phong thư này cho con. Khi đó tu vi của con còn chưa đạt tới cấp bậc Chí Tôn cường giả, nhưng khi biết chuyện của cha và mẹ thì làm sao con có thể nhẫn nại được? Vì thế con bèn đi đến Đông Hải, rốt cuộc cũng tìm được nơi ở của thập giai Ma Binh Cuồng Đao Ngư, nhưng thật sự nó quá cường đại. Điều cuối cùng con còn nhớ là bị một dòng nước lạnh cuốn đi.
Chân tướng sự việc đã rõ, A Kim tìm đến nơi ở của Ma Binh Cuồng Đao Ngư, cũng là người đầu tiên sau các Thiên Can thánh đồ đời thứ nhất đặt chân lên Thánh Tà đảo. Sau đó duyên phận trùng hợp, được Cơ Động mang về từ huyền băng rồi lại được Liệt Diễm trợ giúp hồi sinh. Bởi vậy mới có A Kim cùng nhóm người Cơ Động ở tại nơi này.
Có thể nói A Kim không thuần túy là nhân loại, nàng có một nửa huyết thống là của Long tộc, thuộc tính của nàng là được thừa hưởng từ mẹ.
Đừng nói là nhóm Thiên Can thánh đồ, mà ngay cả Long Hoàng lúc này cũng đang thừ người ra. Thân là Long Hoàng, đáng ra hắn phải hận Địa Long tổ mới đúng. Bởi vì mối lương duyên giữa Địa Long tổ và Nhã Thiên Cơ mà dẫn tới sự sụp đổ của Long tộc, khiến Long tộc mất đi địa vị thống trị ở Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Nhưng hắn làm sao có thể hận đây? Địa Long tổ là tổ tiên của hắn, không có Địa Long tổ sẽ không có hắn, cũng như không có Long tộc.
Thân hình của Địa Long tổ dần dần ngừng run rẩy, cơ hồ đã khôi phục lại bình thường. Một lần nữa lão Long lại hạ thấp đầu xuống, mọi người đều giật mình khi chứng kiến cặp mắt vốn vàng óng của lão bỗng chốc hóa thành màu đỏ như máu, trông vô cùng ghê rợn. Giọng nói của lão trở nên khàn khàn:
- Ta cần an tĩnh để suy nghĩ lại. Con gái của ta, con có nguyện ý lưu lại phụng bồi ta không?
A Kim nhẹ nhàng gật đầu, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn cơ thể khổng lồ của cha mình:
- Con nhất định tiếp tục tìm Thập giai Ma Binh Cuồng Đao Ngư để giúp cha giải trừ phong ấn.

Địa Long tổ yên lặng lắc đầu:
- Không cần đâu, đối với ta mà nói tất cả những chuyện này đều không còn ý nghĩa gì nữa. Mẹ con đã chết, phong ấn còn ý nghĩa gì nữa chứ. Ta chỉ cần muốn được nhìn thấy con, bởi vì khi nhìn con ta như được thấy mẹ của con vậy.
- Long Hoàng!
- Tổ tiên vĩ đại, ta đây.
Long Hoàng cung kính trả lời.
Địa Long tổ khẽ nói.
- Chuyện của ta ngươi cũng đã biết. Hi vọng ngươi giữ bí mật giúp ta, chuyện quá khứ ta không muốn bị lưu truyền trong tộc.
- Sẽ theo ý ngài thưa tổ tiên vĩ đại.
Long Hoàng trịnh trọng hướng Địa Long tổ gật đầu.
Địa Long tổ lại nói:
- Những nhân loại trẻ tuổi này có thể nói đều là hậu nhân của Nhã Thiên Cơ, hơn nữa trong đó còn có nữ nhi của ta. Ta hi vọng ngươi có thể cho phép bọn nó được lựa chọn đồng bọn trong Long tộc. Thánh chiến giữa Hắc Ám Ngũ Hành đại lục và đại lục của chúng ta sắp diễn ra. Bất luận chúa tể đại lục là ai, nơi này dù sao cũng là nhà của chúng ta. Trợ giúp bọn hắn cũng chính là tự trợ giúp chính mình. Phàm là cự long được bọn hắn chọn, ta đều muốn ban chúng một hạt giống Hỗn Độn.
Long Hoàng lặng lẽ gật đầu.
- Thiên Can thánh đồ cùng Long tộc chúng ta đã hợp tác được mấy ngàn năm, chỉ là chúng ta không biết bọn hắn chính là hậu nhân của Nhã Thiên Cơ mà thôi. Việc hợp tác đương nhiên sẽ vẫn được tiếp tục. Riêng con gái của ngài, nên chăng….?
Địa Long tổ lắc lắc đầu. Trong mắt toát ra từng tia kiêu ngạo.
- Con gái ta vốn mang trong người huyết mạch của ta, cần ma thú đồng bạn để làm gì? Chỉ cần ta giúp nó thức tỉnh huyết mạch của bản thân là đủ rồi. Ngươi mang những người trẻ tuổi này đi thôi. Để ta với con gái ở riêng một lát.
- Vâng, thưa tổ tiên vĩ đại.
Long Hoàng cung kính đáp ứng. Hắn khẽ rùng mình, chớp mắt đã trở lại bản thể của mình, sau đó mở rộng hai cánh rồi gật đầu ra hiệu với nhóm người Cơ Động. Một nguồn lực êm dịu từ trên người hắn phóng thích ra, đem nhóm người Cơ Động cuốn lên lưng.
Cơ Động có chút lo lắng nhìn về phía A Kim, theo bản năng A Kim cũng nhìn về phía hắn. Mặc dù đã phục hồi lại trí nhớ trước kia, nhưng kí ức về khoảng thời gian sau khi được cứu mới chính là kí ức sâu sắc nhất trong lòng nàng. Kí ức trước kia của nàng, ngoài cha mẹ thì cũng chỉ có tu luyện và tu luyện, vô cùng buồn tẻ và khô khan. Chỉ có đoạn thời gian sau khi sống lại mới đặc sắc và tuyệt diệu.
Ánh mắt A Kim có chút phức tạp dõi theo Cơ Động và Trần Tư Tuyền. Nàng khẽ gật đầu, tựa hồ bảo bọn họ cứ yên tâm.
Long Hoàng liếc nhìn Địa Long tổ với ánh mắt sâu thẳm, trong mắt toát ra một tia bi thương nhàn nhạt, sau đó mới phóng người lên không trung, bay về phía trung tâm Tam Hợp sơn mạch.
- Long Hoàng tiền bối, ta có thể hỏi ngài một vấn đề được chứ?
Cơ Động nói.

Long Hoàng nhàn nhạt trả lời:
- Vấn đề gì, ngươi cứ hỏi.
Giọng nói của hắn thập phần lãnh đạm, hiển nhiên không có mấy thiện cảm đối với nhóm Thiên Can thánh đồ. Mà cũng dễ hiểu tại sao Long Hoàng lại có thái độ như vậy, nhưng dẫu sao cũng không thể trách hắn được. Bởi vậy Cơ Động cũng không thèm để ý đến thái độ của Long Hoàng.
- Long Hoàng tiền bối, ta muốn biết Cách Lý Phân tiền bối đến cùng là bị phong ấn như thế nào?
Long Hoàng thản nhiên nói:
- Lúc trước lão tổ vĩ đại bị năm vị Long tổ phong ấn, đem thân thể của ngài cùng Tam Hợp sơn mạch này dung hợp làm một, đồng thời thu hồi thuật hóa thân và năng lực phi hành. Từ lúc các ngươi gặp lão tổ, đã từng thấy qua ngài di chuyển bằng hai chân bao giờ chưa? Hai chân sau của ngài đã hòa thành một thể cùng với sơn mạch. Tam Hợp sơn mạch phát sinh bất cứ chuyện gì cũng đều không giấu được lão tổ. Kỳ thật có một số việc lão tổ nói không chính xác, đó là năm vị Long tổ kia đối với ngài tình cảm rất sâu đậm. Bằng không bọn họ hoàn toàn có thể sử dụng một ít thủ đoạn khiến cho lão tổ Cách Lý Phân không thể phản kháng mà bị đánh gục. Nhưng mà mọi chuyện đã là quá khứ, ta không muốn tiếp tục nói về nó nữa. Người trẻ tuổi, các ngươi đến đây làm cho Long tộc nảy sinh kịch biến như vậy, ngươi có biết chúng ta sắp mất mát điều gì không?
Cơ Động trả lời:
-Ta biết. Không phải vừa rồi Cách Lý Phân tiền bối đã dặn dò hậu sự hay sao? Người yêu đã chết, nghi vấn nhiều năm rốt cuộc cũng có đáp án. Long tổ đã không còn mục đích gì để sống, chỉ là muốn cùng con gái của mình ở bên nhau lâu hơn một chút, sau đó sẽ tự chết theo Nhã Thiên Cơ tiền bối. Ta nói vậy có đúng hay không?
Nghe xong lời Cơ Động nói, những Thiên Can thánh đồ khác không khỏi chấn động, Trần Tư Tuyền nhịn không được kêu lên:
- Cơ Động lão sư, đây không phải sự thật chứ? Nếu như vậy, sao vừa rồi ngươi không nhắc nhở A Kim. Nàng đã mất mẹ, nếu tiếp tục mất cha nhất định sẽ không chịu nổi.
Long Hoàng cũng có chung nghi vấn như vậy.
- Làm sao ngươi đoán được?
Cơ Động nói:
- E rằng không ai hiểu tâm tình của Cách Lý Phân tiền bối được hơn ta. Vì ta cũng phải chịu nỗi đau chia lìa với người mình yêu tương tự như lão nhân gia ấy. Đối với ta bây giờ, mong ước lớn nhất chính là hoàn thành tâm nguyện của nàng, sau đó sẽ theo nàng mà đi. Cho nên đương nhiên ta hiểu được tâm tình của Cách Lý Phân tiền bối, ta cũng có thể cảm nhận được nỗi cô đơn vô bờ bến trong linh hồn hắn. Điểm này tin rằng Long Hoàng tiền bối ngài nhất định cũng cảm nhận được, cho nên vừa rồi ngài mới hỏi những lời kia. Còn vì sao lại không nói gì với A Kim? Lý do rất đơn giản, đó là vì ta có cách khiến Cách Lý Phân tiền bối không thể chết. Hơn nữa vừa rồi ta đã thông qua linh hồn nói với A Kim rồi. Nếu không thể khiến Cách Lý Phân tiền bối đổi ý, ta việc gì phải hỏi cách giải trừ phong ấn của lão nhân gia chứ?
Nghe xong lời này của Cơ Động, ánh mắt Long Hoàng nhất thời biến hóa, lấy địa vị của hắn mà vẫn phải thấp giọng nói:
- Ngươi nói thật chứ? Ngươi thật sự có cách làm lão tổ tiên không chết? Nếu ngươi có thể làm được, Long tộc ta tất định sẽ hậu tạ.
Đối với Long tộc mà nói, Địa Long tổ Cách Lý Phân không chỉ là tổ tiên của họ, mà còn là Định Hải Thần Châm của Tam Hợp sơn mạch. Có vị cường giả đệ nhất Long tộc này tồn tại, Tam Hợp sơn mạch có thể nói là cực kỳ kiên cố. Trừ khi ngũ đại thánh thú trên Thánh Tà Đảo đến, bằng không mấy ai có thể chống lại được Địa Long tổ? Quan trọng nhất chính là về mặt tinh thần, nhất là khi Long Hoàng đã biết thân phận Long tổ, hắn sao có thể nguyện ý để lão nhân gia cứ vậy mà chết đi? Chẳng qua là hắn không thể làm trái ý nguyện của Địa Long tổ mà thôi. Lúc này nghe Cơ Động nói có thể làm Địa Long tổ không chết, hắn giống như bắt được một cái phao cứu sinh khi lạc giữa biển khơi vậy.
Cơ Động gật gật đầu nói:
- Cách Lý Phân tiền bối khác với ta. Ta ngoài tâm nguyện cuối cùng của thê tử đã mất, cũng không còn gì khác. Nhưng Cách Lý Phân tiền bối vẫn còn kết tinh tình yêu của hắn và Nhã Thiên Cơ tiền bối. Thực ra ta chỉ bảo A Kim nói với Cách Lý Phân tiền bối một câu rất đơn giản…
******
Địa Long tổ Cách Lý Phân hiền lành nhìn A Kim đang đứng trước mặt.
- Con à, con thật sự rất giống mẹ con. Thậm chí còn đẹp hơn mẹ con vài phần, có lẽ do có được truyền thừa của ta. Hôm nay ta thực sự rất cao hứng khi được nhìn thấy con, lại nghe con nói cho ta biết mẹ con cũng yêu ta, đó là niềm hạnh phúc quá đỗi với ta, không gì có thể làm ta thõa mãn hơn nữa. Con của ta, hãy đến gần đây, để ta giác tỉnh huyết mạch Long tộc trong con. Con có được huyết mạch Tổ Long từ ta trước khi ta bị phong ấn, một khi giác tỉnh, con sẽ có được một bộ phận sức mạnh của ta.
Nghe vậy, A Kim lặng lẽ lắc đầu.

- Không cần đâu cha!
Mặc dù đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy cha mình, nhưng nàng cũng không có một chút hận ý nào với hắn. Địa Long tổ Cách Lý Phân cùng Nhã Thiên Cơ kết hợp tuy là sai lầm, nhưng tình yêu của họ lại không sai. Cho nên, nàng rất tự nhiên gọi một tiếng cha này.
Trong đôi mắt màu đỏ của Cách Lý Phân hiện lên cảm xúc mãnh liệt. Một tiếng gọi cha đã làm thân thể hắn cũng không nhịn được mà trở nên run rẩy.
- Vì sao, chẳng lẽ con không muốn có được lực lượng cường đại sao?
A Kim thản nhiên nói:
- Lực lượng cường đại có lợi ích gì? Sau khi chết, lực lượng cũng chẳng thể mang theo.
- Con nói gì?
Cách Lý Phân chấn động.
- Con nói con chết? Không thể nào a! Tình trạng thân thể con rất khỏe mạnh, tại sao có thể chết được?
A Kim nhìn Cách Lý Phân, trong lòng lại hiện ra khuôn mặt của Cơ Động, nàng đem câu nói mà Cơ Động đã dặn dò nói ra.
- Con đã không có mẹ, nếu giờ mất cả cha, cuộc sống còn có ý nghĩa gì? Nếu cha đã muốn đi theo mẹ, vậy con cũng đi theo hai người. Đến thế giới bên kia, cả nhà chúng ta lại được sum họp.
Không sai, đây là câu nói Cơ Động dạy cho A Kim, hắn nắm bắt tâm tình của Địa Long tổ Cách Lý Phân rất chuẩn xác. Sau hết niềm vui đến nỗi buồn, vị tổ tiên của Long tộc này quả thật đã không còn gì để tiếc nuối. Nhưng khi nhìn thấy con gái của mình, xuất phát từ sự yêu thương sâu thẳm, hắn chỉ có thể giúp con gái mình cường đại hơn, rồi sau đó mới yên tâm đi theo Nhã Thiên Cơ. Những suy đoán này của Cơ Động có thể nói là không chút sai lầm.
Mục đích hắn bảo A Kim nói những lời này, chính là muốn đem sự chấp nhất trong tình yêu của Địa Long tổ Cách Lý Phân chuyển hóa thành tình thân. Hắn còn có con gái, vì con gái mình, hắn cũng chỉ có thể lựa chọn sống sót.
- Đứa bé ngốc, con…
Cách Lý Phân ngơ ngác nhìn A Kim, nói không ra lời. Từ ánh mắt của A Kim, hắn nhìn thấy sự kiên quyết trong đó. Hắn hiểu, nếu như mình thực sự chết đi, đứa con gái đang đứng trước mặt hắn tuyệt đối sẽ theo bước mình. Chuyện này hắn làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn đây?
Thanh âm của A Kim lại trở nên nghẹn ngào. Từ ánh mắt của Cách Lý Phân, nàng đã hiểu phán đoán của Cơ Động là chính xác. Nếu mình thuận theo ý nguyện của phụ thân, giác tỉnh huyết mạch Long tộc trong người. Chỉ sợ mình thật sự sẽ mất đi người cha này rồi.
- Cha, con đã không có mẹ. Chẳng lẽ, người còn muốn con không có cả cha sao?


Bình Luận (0)
Comment