Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 489


Có thể nói chiến thuật của Cơ Đông là cực kỳ hợp lý. Đầu tiên hắn dùng ánh mắt mê hoặc Địa Long tổ, ngay sau đó quyến đoán hành động. Cả quá trình cho đến khi hắn thi triển Lục Liên Thiểm toàn lực gia tốc cũng chỉ mất một giây mà thôi.
Nhưng Cơ Động đã rất nhanh để biết được Địa Long tổ kinh khủng đến cỡ nào. Khi thi triển Đằng Xà Thiểm đến lần thứ ba, khoảng cách đã là năm trăm thước thì đột nhiên trước mặt hắn xuất hiện một tòa núi cao.
Không sai! Chính là núi… Ngọn núi này cao hơn năm trăm thước, nhưng đáng lẽ nó không thể xuất hiện trên con đường này mới đúng. Nếu không dùng ánh mắt mà chỉ bằng vào linh hồn phán đoán, Cơ Động cũng không thể chọn sai lộ tuyến đào tẩu. Đây không phải là Cơ Động phán đoán sai lầm, mà là ngọn núi đã chuyển động, lặng lẽ hiện ra và ngăn cản trước mặt Cơ Động.
Toàn lực gia tốc lao ra năm trăm thước dĩ nhiên là mất thời gian hơn so với việc dời một ngọn núi đi ba trăm thước. Địa Long tổ vẫn đứng im không nhúc nhích, nhưng trong mắt hắn bây giờ tràn đầy thần sắc hài hước.
Cơ Động hiện tại chỉ có hai sự lựa chọn, hoặc là mạnh mẽ xuyên qua ngọn núi, hoặc là thay đổi lộ tuyến để vượt qua. Nhưng bất luận như thế nào cũng làm tốc độ của hắn chậm lại.
Ngay lúc này, Cơ Động làm ra một biến hóa khiến Địa Long tổ kinh hãi. Lựa chọn của hắn không phải là hai phương án trên. Đối mặt với ngọn núi, hắn không thi triển Đằng Xà Thiểm nữa mà ngược lại còn đưa song chưởng về phía trước, ma lực mênh mông tản ra đánh vào ngọn núi.
Quang mang hắc bạch song sắc từ trên hai bàn tay Cơ Động sáng lên. Khi thân thể của hắn đụng vào ngọn núi thì cũng là lúc song chưởng đẩy ra toàn lực. Cũng giống như lúc thi triển Đằng xà Thiểm, hắn đã vận dụng toàn lực không giữ lại chút nào…
- Ồ? Hảo tiểu tử!
Địa Long tổ cười ha ha. Mà càng làm Cơ Động lâm vào hoảng sợ chính là một khắc trước rõ ràng hắn đã đụng vào ngọn núi, thế nhưng giờ đây nó lại đột ngột thụt sâu xuống trong tích tắc. Đây là một ngọn núi cao tới năm trăm thước đó! Chỉ thoáng cái là đã biến mất sâu trong lòng đất, nơi đó chỉ còn lại mặt đất bằng phẳng, thậm chí còn có một cây đại thụ, nhưng ngọn núi kia quả nhiên là hư không tiêu thất.

Một cỗ hấp lực vô cùng mạnh mẽ từ không trung truyền đến. Mặc dù Cơ Động toàn lực thúc dục ma lực để chống lại nhưng vẫn không thể chống cự mà bị kéo về phía sau. Cho dù là Đằng Xà Thiểm cũng không thể cản nổi xu thế ấy.
- Tiểu tử! Ngươi quả nhiên rất giảo hoạt. Thế nhưng muốn bằng vào truyền tống pháp trận để rời khỏi chỗ này sao? Người khác không biết Ngũ Hành pháp trận, chẳng lẽ ta lại không biết sao? Chà! Đúng rồi! Ngươi không biết Ngũ Hành pháp trận này vốn là do ta trợ giúp Thiên Cơ sáng tạo ra. Mặc dù nàng đã cải biến Ngũ Hành pháp trận, nhưng bản chất của nó sẽ không thay đổi.
Cơ Động thầm than thở trong lòng. Hắn ngưng chống cự và bị Long trảo của Địa Long tổ hút về. Khi thân thể của hắn tiến vào phạm vi cách Địa Long tổ trăm thước thì hấp lực tự nhiên biến mất.
- Ta chọn sai phương hướng rồi, đáng lẽ phải chạy lên trời mới đúng.
Cơ Động ảo não nói.
Địa Long tổ cười hắc hắc:
- Thế nào? Ngươi tưởng rằng ngươi bay lên trời là ta không thể ngăn cản ngươi sao? Ta nói cho ngươi biết, trừ phi ngươi có thể chạy tới khoảng cách ba ngàn thước hoặc là chạy ra khỏi phạm vi của Tam Hợp sơn mạch, bằng không ngươi không thể nào trốn khỏi lòng bàn tay ta đâu. Đừng quên ta là Thổ, Thủy, Kim tam hệ cùng tồn tại.
Vừa dứt câu, đôi mắt to lớn màu vàng kim của Địa Long tổ đột nhiên biến thành màu đen. Sau một khắc, sắc mặt Cơ Động bỗng đại biến, bởi không trung xung quanh hắn vốn đang quang đãng lại đột nhiên trở nên đen nhánh, mây đen cuồn cuộn ập đến khiến lòng người có cảm giác như bị đè nén. Thủy nguyên tố nồng đậm ùn ùn ngưng tụ trên không trung tạo thành lực áp bách thậm chí còn cao hơn so với áp lực của ngọn núi khi trước đem lại.
Đây mới thật là lên trời không lối, xuống đất không cửa. Muốn thoát khỏi tay Địa Long tổ, e rằng thật sự phải dựa vào thực lực thôi.
Địa Long tổ rất ôn hòa:
- Tiểu tử, không nên vọng tưởng chờ ta ngủ say mà đào tẩu, điều này là không có khả năng đâu. Lão Long ta có thể một ngủ ngàn ngày, một vạn năm hoặc cũng có thể không ngủ từng ấy thời gian. Muốn đua thời gian với ta, tuổi thọ nhân loại các ngươi còn kém xa. Trừ phi ngươi có thể tu luyện thành thần, nếu không…
Vừa nói lão vừa giơ long trảo lên quơ quơ trước mặt Cơ Động.
Cơ Động hừ một tiếng không thèm nói gì cả, trực tiếp ngồi xuống trước mặt Địa Long tổ. Sau một khắc hắn đã nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện. Lúc này hơi thở của hắn rất đều. Có thể nhanh như vậy tiến vào trạng thái tu luyện, nếu để cho Ma sư bình thường thấy e rằng sẽ đập đầu vào đậu hũ mà chết mất.
Địa Long tổ nhếch miệng, trong lòng yên lặng gật đầu. Tiểu tử này quả nhiên là thiên phú dị bẩm. Mặc dù bị mình khích bác nhưng lại không để ảnh hưởng đến tâm trí chút nào. Thật không hổ là lãnh tụ của Thiên Can thánh đồ, rất có phong thái của lão tử năm đó. Bất quá, tiểu tử này sao lại không có lòng bác ái giống ta chứ? Nữ nhân nhiều thì sợ cái quái gì?
*****
Long cốc.
Long Hoàng lúc này đang ở đáy cốc, một đám Thiên Can thánh đồ đang đứng trước mặt hắn. Long Hoàng mấp máy đôi mắt, phảng phất như cảm thụ được cái gì đó, mà trên mặt mỗi Thiên Can thánh đồ đều lộ vẻ lo lắng, A Kim cũng không ngoại lệ.

Cơ Động đột nhiên bị Địa Long tổ lưu lại, ai cũng không hiểu đây là ý gì. Địa Long tổ cường đại như vậy, một khi lão gây bất lợi với Cơ Động thì chống lại cũng không phải là việc dễ dàng.
- Hô…!
Long Hoàng thở ra một hơi. Đôi mắt khổng lồ chậm rãi mở ra.
- Như thế nào?
A Kim khẩn trương hỏi.
Long Hoàng khe khẽ gật đầu:
- Các ngươi yên tâm đi, Cơ Động không việc gì đâu. Tổ tiên không ác ý gì mà thật sự muốn giúp hắn gia tăng thực lực, nên mới giữ hắn lại thôi.
Nghe Long Hoàng nói, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Trong khoảng thời gian này ở Long tộc, mặc dù tu luyện hết sức khô khan, nhưng mỗi Thiên Can thánh đồ đều ở trong trạng thái hưng phấn bởi tu luyện ở chỗ này nhanh hơn rất nhiều so với bên ngoài. Mỗi người bọn họ đều không ngừng tiến bộ, mỗi một lần cấp bậc ma lực tăng lên chính là động lực thúc đẩy bọn họ tiếp tục tu luyện. Huống chi ở Long cốc ai cũng có ma thú tọa kỵ của mình.
Đồng thời có cả tọa kỵ đồng bạn cùng vị trí tu luyện tốt nhất, còn điều gì có thể tuyệt vời hơn? Như vậy, bọn họ có thể phối hợp tốt với tọa kỵ của mình trong thời gian ngắn.
Long Hoàng mỉm cười:
- Các ngươi tiếp tục tu luyện đi. A Kim trưởng lão, ngươi đi theo ta. Ta muốn công bố thân phận trưởng lão của ngươi.
******
Khi mới bị Địa Long tổ giữ lại, Cơ Động cũng cảm thấy rất kinh ngạc. Nhất là lúc Địa Long tổ nói không để cho hắn dễ dàng rời đi lại càng khiến trong lòng Cơ Động dấy lên một cỗ lửa giận.
Nhưng suy nghĩ một chút, Cơ Động lại phát hiện so với Long Hoàng thì Địa Long tổ lại là đối tượng bồi luyện thích hợp nhất. Lão chẳng những có thể mang tới cho mình áp lực cực lớn, hơn nữa lại không chủ động công kích mình, chỉ khi nào mình muốn rời đi thì lão mới xuất thủ. Mà khi mình muốn công kích thì lão cũng chỉ ngăn cản chứ không phản kích. Một đối tượng bồi luyện tuyệt hảo thế này thì mặc dù trình độ nguyên tố ở đây không đậm như trong Long cốc, nhưng Thái Cực Ma Vực của Cơ Động cũng bù đắp lại khoảng thiếu hụt đó cho nên không có ảnh hưởng quá lớn.
Mỗi ngày Cơ Động ít nhất có hai lần đào tẩu. Tất cả các chiêu số, quái số đều tung ra hết, nhưng thực lực của Địa Long tổ quá cường đại. Ở trước mặt lão, Cơ Động thủy chung luôn có cảm giác như đang đứng trước một tòa núi khổng lồ. Bất luận hắn có nhí nhố thế nào, Địa Long tổ vẫn có thể bắt hắn trở về. Mà mỗi lần toàn lực bỏ chạy thì Cơ Động lại phải thừa nhận một lực áp bách khổng lồ. Sau khi thất bại, hắn lập tức tiến vào trạng thái tu luyện, một bên tu luyện ma lực, một bên suy luận cái được mất trong quá trình vừa rồi. Vòng tuần hoàn lặp lại này khiến tu vi của hắn không ngừng tiến bộ.
Cơ động luôn giữ lại cho mình một hậu chiêu, từ lúc đầu đến giờ hắn chỉ sử dụng cực hạn cho Thái Cực Ma Vực, còn Ma vực thứ hai Mộng Huyễn Chi Ngân thủy chung lại không dùng. Cơ Động hiện tại không nắm chắc mình có thể thoát khỏi phong tỏa của Địa Long tổ hay không. Nếu dùng Mộng Huyễn Chi Ngân thì nhiều nhất cũng chỉ có thể chạy tới một khoảng cách nhất định chứ không thể chạy ra khỏi phạm vi khống chế của lão. Thay vì như vậy không bằng cứ chờ thời cơ, khi thực lực tăng lên mới tiếp tục.

Ba tháng…. Đảo mắt đã trôi qua ba tháng khổ tu, Cơ Động rốt cục đã đem Diệt Thần Kích tu luyện đến tầng thứ sáu. Ma lực của hắn cũng đã tăng lên tới tám mươi hai cấp.
Theo cảnh giới không ngừng đề thăng, Diệt Thần Kích cũng mang lại cho Cơ Động thêm nhiều vui mừng lớn. Càng về sau Diệt Thần Kích mặc dù thăng cấp càng khó khăn, nhưng mỗi lần tăng một tầng sẽ khiến cho uy lực của nó trở nên kinh khủng hơn. Khi đột phá đệ tam trọng tiến vào đệ tứ trọng, Cơ Động đạt được kỹ năng Diệt Thần Dẫn, nhưng khi đột phá đệ ngũ trọng lại không có bất kỳ biến hóa nào.
Bất quá khi Cơ Động đột phá đệ lục trọng, hắn lại đạt được một kỹ năng mới trong Diệt Thần Hệ. Kỹ năng này không trực tiếp giống Diệt Thần Dẫn, nhưng nếu như ứng dụng hợp lý sẽ càng thêm thần diệu. Hiện tại Cơ Động đang mong đợi khi Diệt Thần Kích đột phá một lần nữa sẽ có thêm kỹ năng gì mới.
Địa Long tổ đứng sừng sững như một ngọn núi, chỉ cần Cơ Động không có ý đồ rời đi, lão cũng không có bất kỳ động tác nào. Chỉ khi nào Cơ Động có hành động thì bằng linh hồn lực cường hãn cộng thêm dự đoán được ý đồ của Cơ Động, lão mới phản ứng… Kỷ lục cao nhất của Cơ Động hiện tại chính là chạy được tám trăm thước. Kỷ lục này đã nằm yên trong một đoạn thời gian không thể tiến thêm nữa.
Cơ Động đang khoanh chân ngồi dưới đất đột nhiên mở hai mắt ra. Sau một khắc, thân thể của hắn giống như đạn pháo xông về phía Địa Long tổ. Hiện tại hắn đã không còn đơn thuần muốn chạy trốn. Có đôi lúc khi hắn nghĩ thông suốt một phương thức chiến đấu hoặc là kỹ năng mới thì hắn sẽ dùng Địa Long chi tổ… làm thí nghiệm. Đối mặt với một đối thủ đánh hoài không thắng thì quả là một tấm bia thích hợp.
Khi Cơ Động vừa động thì trong chớp mắt Địa Long tổ cũng đã phát hiện ra, long trảo của lão nhanh chóng chắn trước ngực mình.
Nếu Long Hoàng thấy được một màn này nhất định sẽ giật mình vì Cơ Động tấn công mà Địa Long tổ lại phải giơ trảo lên để phòng ngự. Đây là một điều mà ngay cả thập giai Cự Long cũng không cách nào làm được a.
Thật ra Địa Long tổ cũng là bất đắc dĩ. Nguyên nhân bên trong rất đơn giản: công kích của Cơ Động quá bá đạo. Lấy trình độ cường hãn của thân thể lão cũng không thể kéo dài quá trình ngạnh kháng công kích của Cơ Động.
Diệt Thần Kích đề thăng lên tới đệ lục trọng khiến Địa Long tổ ăn không tiêu, kỷ lục chạy trốn tám trăm thước cũng là do ngày đó tạo nên. Địa Long tổ không thể dùng thân thể cường hãn ngăn chặn mà phải buông thả ma lực để đối kháng. Dưới tình huống này, Cơ Động sao có thể không mừng rỡ được chứ?
Mắt thấy thân hình Cơ Động sẽ tông vào ngực Địa Long tổ thì bất ngờ cả người hắn lại đột ngột ngừng lại giữa không trung. Thế tiến công vốn đang là thẳng tắp nay lại bẻ hướng giống như từ đỉnh tam giác phóng xuống. Một quyền của Cơ Động nhắm thẳng tới bụng của Địa Long tổ.
Địa Long tổ rất buồn bực, mặc dù lão có tu vi Thánh cấp đỉnh, nhưng vấn đề lớn nhất chính là không thể di động. Vì vậy, nửa người dưới của lão không thể tránh né. Cơ Động triệt để lợi dụng điểm yếu này của lão, cho nên trong khoảng thời gian gần đây công kích của hắn luôn luôn nhằm vào đó mà ra tay. Thân thể Địa Long tổ rất khổng lồ cho nên người linh hoạt nhỏ nhắn như Cơ Động thường mang lại nhiều phiền toái cho lão Long.
Như đã nói, kỷ lục tám trăm thước là do Cơ Động tạo nên mà không cần Đại Diễn Thánh Hỏa Long phụ trợ. Trừ lần đầu tiên chạy trốn thì những lần sau Cơ Động đã để cho Đại Diễn Thánh Hỏa Long đi Long cốc tự mình tu luyện. Ở đó hiển nhiên thích hợp với Đại Diễn Thánh Hỏa Long hơn. Đối với việc Đại Diễn Thánh Hỏa Long rời đi, Địa Long tổ cũng không ý kiến gì. Không có Đại Diễn Thánh Hỏa Long, áp lực mà Cơ Động thừa nhận tự nhiên lớn hơn nhiều. Đây mới là điều mà lão cảm thấy vui mừng và mong muốn.
-o0o-


Bình Luận (0)
Comment