Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 592


Cơ Động chăm chú lắng nghe đám Hắc Ám ma sư nói chuyện. Sau khi đảo qua nơi này một vòng, hắn cũng đã hiểu được một chút tình hình ở đây.
Nguyên lai quán rượu này là một trong số ít những nơi tiêu khiển của Hắc Ám ma sư tại Hắc Ám Thần miếu, và cũng là nơi cung cấp những trò tiêu khiển phổ biến nhất cho bọn họ. Mà cũng chỉ có ma sư Thất quan trở xuống mới tới nơi này, còn về phần Bát quan Hồng bào Đại Tế Tư và Cửu quan Tử bào Đại Tế Tư, bọn họ đã có chỗ tiêu khiển của riêng mình rồi.
Quán rượu được chia thành ba tầng, tầng thứ nhất dành cho ma sư Tứ quan và Ngũ quan. Ở một phía của đại sảnh có đặt một chiếc bàn dài, bên trên bày đủ loại rượu ngon và các món ăn ngon. Ba mặt còn lại thì có rất nhiều ghế salon bằng da dể làm nơi uống rượu và trò chuyện.
Trong quán rượu, số lượng nam ma sư nhiều hơn hẳn nữ ma sư, cho nên chỉ cần nữ ma sư có chút nhan sắc thì sẽ có không ít người vây quanh.
Thấy thế, thật sự Cơ Động không biết là nên khóc hay nên cười nữa. Không ngờ Hắc Ám Thần miếu cũng thịnh hành trào lưu tình một đêm. Hắn cũng không biết là Hắc Ám Thiên Cơ có quy định rõ ràng rằng Hắc Ám ma quân chỉ có thể tìm kiếm bạn đời ở nội bộ ma quân. Cho nên đám đàn ông này muốn tìm lão bà cũng chỉ có thể lựa chọn trong số các nữ ma sư. Dĩ nhiên bọn họ cũng chẳng bỏ qua cho những nữ nhân bình thường rồi, nhưng cũng chỉ là…, nếu để Mạt Nhi hình dung thì nàng nhật định sẽ nói: Những nơi Hắc Ám ma quân đi qua còn kinh khủng hơn so với nạn châu chấu.
Tầng một của quán rượu có hai cầu thang, đấy là đường để lên tầng hai, trên đó chính là nơi tiêu khiển của nhóm ma sư Lục quan. Tiếp tục đi lên tầng ba chính là chỗ ăn chơi dành riêng cho ma sư Thất quan.
Ma sư Lục quan đã có ma thú, chính vì vậy địa vị của bọn họ cao hơn ma sư Ngũ quan rất nhiều. Hơn nữa ma sư Lục quan đã có thể đảm đương chức vụ Đại Tế Tư tại Hắc Ám ma quân, có thể chỉ huy một trăm tên ma sư Tứ quan, Ngũ quan. Thế nhưng nơi đông vui nhất vẫn cứ là tầng thứ nhất bởi ở đây là nơi tụ tập nhiều người nhất. Cho nên ở đây thậm chí còn có thể thấy bóng dáng của đám ma sư Lục quan, dù sao thì nữ ma sư đạt đến Lục quan cũng chẳng trẻ trung gì cho cam. Trong khi đó nam ma sư Lục quan dĩ nhiên vô cùng muốn lên giường cùng những nữ ma sư trẻ trung xinh đẹp rồi, đồng thời bọn họ lại có ưu thế hơn hẳn những nam ma sư cấp bậc thấp, vì vậy, ở tầng thứ nhất, bọn họ chính là người hưởng lợi lớn nhất.
Sau khi quan sát sơ qua, Cơ Động cũng hiểu được khá rõ, trong quán rượu khổng lồ này có khoảng hơn một ngàn Hắc Ám ma sư, điều này làm lòng hắn ngập tràn sát ý, nếu như hắn phóng ra một cái siêu tất sát kỹ phạm vi rộng ở đây thì…
Cơ Động vẫn đang suy nghĩ thì bất chợt bên cạnh truyền đến một làn gió thơm, đồng thời một thanh âm mang theo chút mị hoặc cũng vang lên bên tai hắn:

- Tiểu huynh đệ, đi một mình sao?
Cơ Động quay đầu nhìn sang, ngay lập tức bắt gặp một nữ tử cực kỳ xinh đẹp bên cạnh mình, trong tay nàng cầm một ly kê vĩ tửu màu đỏ, đó chính là Liệt Diễm Phần Tình hay còn gọi là Huyết Tinh Mã Lệ.
Thoạt nhìn, nữ nhân này chỉ khoảng hai mươi tuổi nhưng nhìn kỹ lại có thể phát hiện ra được vô tận tang thương ẩn sâu trong cặp mắt đỏ thẫm mỹ lệ kia. Thân nàng cao khoảng 1m70, vóc dáng cực kỳ bốc lửa, trong lúc nói chuyện nàng cũng dần tiến về phía Cơ Động, cặp đào tiên trước ngực tựa như hai ngọn núi lớn hấp dẫn tất cả nam nhân, vòng eo mảnh khảnh, cái mông đầy đặn, tuyệt đối có thể giết chết bất cứ nam nhân nào. Dĩ nhiên đó là ở trên giường.
Điều khiến Cơ Động chú ý là nữ nhân này mặc một bộ trường bào màu đen, trên đó có biểu tượng Lục quan, không ngờ nàng lại là nữ ma sư Lục quan hiếm hoi tại tầng một này.
Cơ Động thật sự buồn bực, mình có đẹp trai gì đâu, sao một vưu vật như vậy lại coi trọng bản thân chứ!
Ánh mắt nữ nhân này khẽ động, sóng mắt lưu chuyển, tựa như có thể đi sâu vào lòng người, hai đầu lông mày ngập tràn xuân ý:
- Người trẻ tuổi, thân thể ngươi cường tráng lắm đó, không biết liệu có phải ngân sáp đầu thương (nhìn cường tráng nhưng thực chất không ra gì) không?
Giọng nói của nàng vô cùng êm tai, cộng thêm bộ dáng mị hoặc, nếu là nam nhân khác, sợ rằng đã giơ tay đầu hàng rồi. Lời nói của nàng cũng đã làm đám người xung quanh cười vang.
Cơ Động khẽ nhíu mày, tất cả đã nằm ngoài dự liệu của hắn, việc trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích không phải là chuyện tốt lành gì. Quả nhiên không ai có thể lường trước hết được mọi chuyện, trời mới biết được tại sao lại có một nữ nhân như thế xuất hiện trước mặt hắn.
Nhưng rất nhanh, Cơ Động đã phát hiện ra điều bất thường, khả năng quan sát của hắn vô cùng tinh tế, mặc dù đối mặt với nữ nhân xinh đẹp như vậy nhưng linh hồn lực của hắn vẫn quan sát tất cả Hắc Ám ma sư xung quanh. Hắn phát hiện, những ma sư này không có chút hâm mộ hay ghen ghét khi nhìn hắn mà phần lớn là thương cảm. Tại sao lại thương cảm? Chẳng lẽ với bọn họ đây không phải là diễm ngộ sao? Hay nữ nhân này có vấn đề?
Trong khi hắn đang tự hỏi thì nữ nhân xinh đẹp kia đã tới trước mặt rồi, rất tự nhiên, nàng ôm lấy khuỷu tay Cơ Động, nói:
- Người trẻ tuổi, hay là chúng ta đến bên kia ngồi một lúc?
Vừa nói, nàng vừa chỉ về một chiếc ghế salon không người ngồi cách đó không xa.
Cơ Động gật đầu, trước hết cũng phải rời khỏi tầm mắt của mọi người đã, còn sau đó đối phó với nữ nhân này ra sao thì hắn có vô số phương pháp. Đối với hắn, ma sư Lục quan này cũng chẳng khác gì ma sư Ngũ quan bị hắn đánh chết lúc trước cả.
Nữ nhân xinh đẹp kia vừa nói, vừa nhích thân thể lại làm cho Cơ Động cảm thấy được sự co dãn cùng mềm mại vô cùng thoải mái. Nếu không phải Cơ Động đã quen với việc bị Trần Tư Tuyền kích thích, chỉ sợ hắn đã không kiềm chế được. Lực hấp dẫn của nữ nhân này tuyệt đối là rất lớn, không có chút thua kém những minh tinh ngoại quốc Cơ Động đã từng gặp cả.
Bất đắc dĩ, hắn đành phải đi theo nữ nhân này, trong khi đó cả người nàng gần như dán sát vào hắn, Cơ Động có chút nhăn nhó như muốn cho mọi người thấy hắn cũng mới đến đây lần đầu, chưa từng quen với những chuyện như thế này.
- Đừng giết ta!
Bất chợt có một giọng nói nhỏ như muỗi kêu vang lên bên tai Cơ Động. Mặc dù tiếng nói rất nhỏ, gần như không thể nghe được nhưng đối với Cơ Động lại vô cùng lớn. Theo bản năng, hắn dừng hẳn lại, may nhờ nữ nhân này kéo đi hắn mới phản ứng kịp thời, tiếp tục tiến lên trước. Đồng thời hắn cũng quay sang, nhìn kỹ lại nữ nhân này. Trong cơ thể hắn, ma lực khẽ vận chuyển, đã sẵn sàng ứng phó mọi tình huống. Hắn hoàn toàn có thể khẳng định nữ nhân này biết hắn không phải là Hắc Ám ma sư. Nhưng thật sự hắn không hiểu, làm sao nữ nhân này lại có thể biết được.

Sau một thoáng giật mình, Cơ Động lại vô cùng tỉnh táo, gặp nguy cơ mà không tỉnh táo, nhất định sẽ mang đến họa diệt vong, chính vì vậy, càng gặp nguy cơ càng cần phải tỉnh táo để đối mặt hết thảy.
Đối với phản ứng của Cơ Động, nữ nhân này vô cùng hài lòng, nàng nhìn hắn, nở nụ cười mê người, thậm chí còn đưa chén rượu trong tay tới khóe miệng của Cơ Động.
Cơ Động rất phối hợp, uống một hớp, tay phải khẽ động liền thoát ra khỏi người nàng, thay vào đó hắn ôm hông nàng, đè nén âm thanh, nói nhỏ vào tai nàng:
- Tại sao phải giết ngươi? Trên giường sao?
Mặc dù từ cảm xúc khẩn trương của nàng hắn biết nàng nhận ra hắn nhưng hắn vẫn muốn che giấu, bởi hắn vẫn không thể xác định nữ nhân này có phải đang dò xét chính mình hay không.
Lúc này, hai người đã đi tới ghế salon, nữ nhân nhẹ nhàng đẩy ngã Cơ Động, sau đó ngồi lên đùi hắn, cặp mông tròn trĩnh đầy đặn hung hăng giày xéo hắn một phen, cả người đổ ụp tới, cái đầu cũng rất tự nhiên kề sát bên tai hắn.
- Ta biết ngươi là ai bởi trên người ngươi có mùi thơm do Mạt Nhi lưu lại. Không nên nhìn ta, chỉ cần nghe ta nói là được.
Giọng nói nhỏ bé lại tiếp tục vang lên trong tai Cơ Động. Cơ Động phát hiện, đôi môi của nàng không hề nhúc nhích, thật không hiểu nàng nói kiểu gì. Khả năng ép âm thanh của nàng thậm chí còn thuần thục hơn hắn.
Dường như cảm nhận được tâm tình Cơ Động biến hóa, nàng tiếp tục dán lên người Cơ Động đồng thời thanh âm cũng không ngừng truyền vào tai hắn:
- Đừng trách Mạt Nhi, chính nàng cũng không biết trên người mình có mùi thơm, đó đều là những xử lý đặc thù của tổ chức. Chỉ cần ai đó tiếp xúc qua thân thể nàng, nhất định sẽ nhiễm phải mùi hương đó. Đây chính là cách truyền tin bí mật của tổ chức chúng ta. Ngay khi ngươi tiến vào ta đã nhận ra mùi hương này rồi. Từ Thiểm Lôi ta đã biết tin tức của các ngươi. Việc các ngươi có thể đột nhập vào trong Hắc Ám Thần miếu mà không ai biết đã chứng minh các ngươi có đủ thực lực hợp tác với chúng ta. Hiện tại ta tuyên bố, chúng ta chính thức hợp tác.
Cơ Động thầm giật mình, tổ chức phản kháng Thiên Cơ thật sự cường đại. Mà những lời nói của Thiểm Lôi lúc trước cũng không hẳn là sự thật. Lúc ấy hắn đã nói hành động đột nhập vào Hắc Ám Thần miếu đã thất bại. Bây giờ nhìn lại thì không phải như thế. Nữ nhân trước mắt này chính là căn cứ xác thực nhất rồi còn gì!
Nàng tiếp tục nói:
- Thả lỏng ra nào, cùng ta thân mật đi.
Vừa nói, nàng vừa kéo một tay Cơ Động đặt lên ngực mình, nhất thời, Cơ Động chỉ cảm thấy tay mình đang nắm một bán cầu vô cùng co dãn. Ngay lập tức Cơ Động thấy thân thể có chút căng thẳng. Phải biết hiện tại hắn vẫn liên tục dùng linh hồn lực liên lạc cùng đồng đội, những việc hắn làm, những người khác có thể nhìn rõ ràng. Chỉ là hắn bình tĩnh lại rất nhanh, Tư Tuyền thấy cũng tốt, nếu như vì vậy có thể khiến nàng thấy ác cảm, biết đâu có thể giải quyết được vấn đề giữa hai người. Nghĩ tới đây, hắn định xoa nắn mạnh mẽ ngực của nữ nhân kia.
Nữ nhân này khẽ ưm, mềm nhũn trong ngực Cơ Động, mị nhãn như tơ, tựa hồ có thể chảy ra nước.
- Ngươi có thể yên tâm, tại tầng thứ nhất này, thậm chí là tầng thứ hai, thứ ba, không có ai dám đến gần ta đâu. Bọn họ rất sợ ta. Ngươi có biết tại sao không?
Đôi môi Cơ Động khẽ nhúc nhích:

- Tại sao?
Giọng nói của nữ nhân này so với nét mặt của nàng hoàn toàn không phải một người, ngoài mặt thì ôn nhu, như muốn hòa tan Cơ Động nhưng thanh âm thì lại lạnh như băng. Cơ Động hiểu được tại sao nàng lại phải làm như vậy, lòng hắn lại càng thêm bỗi phục nàng. Thanh âm lạnh như băng bởi nàng sợ bản thân thật sự động tình dẫn tới cục diện không thể vãn hồi. nàng dùng thanh âm để làm chính mình không xúc động. Khả năng này thật sự người bình thường không thể làm được, việc tách tư tưởng cùng cảm giác ra, con người thật khó học theo.
- Bởi vì mặc dù ta là nữ nhân dâm đãng, ai cũng có thể làm chồng ta nhưng tình nhân lớn nhất cũng là tử bào Đại Tế Tư xếp hạng tư trong Hắc Ám Thần miếu. Người nào đụng qua ta rồi, tuy theo quy củ của Hắc Ám Thiên Cơ hắn sẽ không bị giết nhưng đến ngày thứ hai nhất định sẽ bị thiến. Biết thế nhưng bọn họ vẫn không thể cự tuyệt mị lực của ta. Theo ngươi thì bọn họ có dám lại gần ta không?
- Ngươi bị tử bào Đại Tế Tư độc chiếm?
Cơ Động thất kinh, mặc dù bề ngoài không lộ ra nhưng bàn tay đang mò mẫm trong ngực nàng cũng ngừng lại ngay lập tức. Khẽ cúi đầu, nàng có thể thấy rõ ràng ánh mắt của hắn, khi nhìn vào đôi mắt đó, nàng hoàn toàn sững sờ, ngay cả vẻ ngụy trang cũng ngừng lại trong chốc lát, bởi vì, nàng có thể nhìn ra trong mắt Cơ Động sự tôn kính. Tuy nàng đã nghĩ qua vô số khả năng nhưng lại không hề nghĩ đến điều này.
Thật sự là tôn kính, có thể lẻn vào trong lòng địch, hơn nữa còn là nơi phòng vệ nghiêm ngặt như Hắc Ám Thần miếu, có thể tưởng tượng được cái giá mà nàng đã phải trả lớn tới nhường nào. Thật sự là ai cũng có thể làm chồng sao? Không! Tất cả những gì nàng làm cũng vì phản kháng Hắc Ám Thiên Cơ! Vì mục tiêu cao thượng này mà nàng không tiếc hi sinh sự thanh bạch mà một nữ nhân coi trọng nhất. Chỉ vì một cơ hội gần như vô vọng dành cho tổ chức phản kháng Thiên Cơ, nàng có thể giao ra nhiều như thế, nữ nhân như vậy chẳng lẽ không đáng để Cơ Động tôn kính! Chính cái vỏ bọc ai cũng có thể làm chồng đã chứng minh được sự vĩ đại cùa nàng.
Ngay lập tức, nàng giữ tay Cơ Động lại, khẽ nói:
- Tiếp tục xâm phạm ta đi, càng kịch liệt càng tốt, như vậy mới không có người hoài nghi. Không cần ngươi phải làm gì ta, ta sẽ không để ngươi bị ô uế đâu.
Nghe những lời này, Cơ Động kiên định rút tay ra, truyền âm nói:
- Không, ta không có tư cách này. Cho dù diễn trò cũng không. Không phải vì ngươi bẩn, trong lòng ta, ngươi còn thánh khiết gấp vạn lần những nữ nhân tự cho mình là thanh cao kia. Cho nên ta không có tư cách xâm phạm ngươi. Ta biết ngươi đã bỏ ra rất nhiều vì tổ chức, nhưng mỗi người đều có những thứ mình muốn giữ gìn. Ngươi là người con gái vĩ đại, ngươi đi đi, ở đây ta không cần ngươi hợp tác, nó sẽ làm ngươi gặp nguy hiểm. Dù sao, tối nay ngươi vẫn chưa nhìn thấy gương mặt thật của ta.
- Ngươi…
Nàng ngẩn người một lúc, nhìn Cơ Động, trong mắt tựa hồ có chút biến hóa, nàng hít sâu, miễn cưỡng bình phục suy nghĩ trong lòng, rồi khẽ than:
- Mặc Dù chúng ta ở hai đại lục khác nhau, thậm chí là người của hai thế giới. Nhưng từ trên người ngươi, ta có thể nhìn thấy ánh bình minh. Cảm ơn ngươi đã cho ta sự tôn trọng mà từ lâu ta chưa được nhận.


Bình Luận (0)
Comment