Tuyệt Đại Con Rể

Chương 175


Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, cả quảng trường Vạn Tuế hoàn toàn chìm vào yên tĩnh!
Ba đám mây đỏ rực dừng lại trên đầu Lăng Thành mãi không tan!
Tất cả mọi người đều ngừng cười nhạo, ánh mắt ngơ ngác nhìn Lăng Thành, hoảng sợ không nói nên lời!
Cái này...!Sao lại có chuyện đó được?
Ba đám mây đan? Ba đám mây đan? Chỉ trong mười phút ngắn ngủi, chẳng những luyện được đan dược mà còn kéo ba đóa mây đan!
Tim Tô Cẩm lập tức run lên mạnh mẽ, vừa mừng vừa lo, thậm chí không thể tin nổi vào hai mắt mình!
Thì ra, thì ra học trò của cô ấy là một bậc thầy thiên tại trong lĩnh vực luyện đan, còn tài giỏi hơn cô ấy rất nhiều!
Dưới sân khấu, Chu Lam tròn mắt nhìn chằm chằm Lăng Thành.

Cô ta biết Lăng Thành có thể luyện đan nhưng không thể nào ngờ được anh lại am hiểu về linh vực này nhiều như thế.
Nên biết Lương Quốc Hòa là đệ tử phái Thiếu Lâm mà chỉ kéo được một đám mây đan đến thôi.
Thế mà anh lại kéo đến tận ba đám!
Bấy giờ, tất cả mọi người ngồi ở ghế ban giám khảo đều giật mình hoảng hốt, sau đó viên thuốc màu đỏ bay ra khỏi lò luyện và nằm gọn gàng trong tay Lăng Thành!
"Đã hết giờ!" Người dẫn chương trình gọi to.
Trong nháy mắt, mọi người đều nhìn chằm chằm viên thuốc màu đỏ đó.
Người dẫn chương trình bước vội tới, ánh mắt không thể giấu nổi vẻ tò mò và háo hức hỏi: "Cho hỏi thí sinh, à không, đan đồng trình bày đây là loại thuốc gì?"
Lăng Thành đưa thuốc cho ông ấy, thản nhiên nói: "Hồi Nguyên đan”.


Hồi Nguyên đan?
lên! Hồi Nguyên đan, "Tạo Hóa Hồi Nguyên đan", viên thuốc thần kỳ không ai có thể ngờ tới.
Mọi người đều biết không phải ai cũng có thể trở thành người tu luyện, có vài người trời sinh không thể hình thành nội lực và chân khí, dù có ăn hết tất cả các loại thuốc thần thuốc tiên và có thầy giỏi chỉ dạy thì cũng không cách nào tu luyện nổi.
Đó là khuyết điểm bẩm sinh, không ai có thể thay đổi.

Nhưng Hồi Nguyên đan vừa giải quyết được khuyết điểm đó!
Bấy giờ, tại hội trường nóng rần lên.

Tất cả những người ở dưới không nghe
thấy Hồi Nguyên đan thì vẫn biết ba đám mây đan anh kéo tới không phải là thứ đơn giản.
Với tình huống này, có lẽ Lăng Thành sẽ giành được quán quân! Chàng thanh niên mặc áo trắng kia đã kéo đến một đám mây đan rồi.

Thế mà Lăng Thành lại gom tới tận ba đám.
Chỉ cần xem xét những đám mây được kéo đến thì đan dược Lăng Thành luyện chế ra, nhất định phải cao hơn thanh niên áo trắng, hiếm hơn rất nhiều!
Bấy giờ, điều mọi người không hề nghĩ đến là bóng người duyên dáo yểu điệu kia lại chợt đứng lên di8 tới trước mặt người dẫn chương trình.
Đó chính là Hội trưởng Hiệp hội luyện đan Nhâm Hoàn.

Xì xào!
Ánh mắt mọi người lại tập trung nơi đó.
Buộc lòng phải nói Nhâm Hoàn thật sự rất đẹp, dáng người này, gương mặt xinh đẹp này, đàn ông nào nhìn thấy cũng đổ ngay thôi.
Nhâm Hoàn liếc nhìn Lăng Thành và không nói gì.
Sau đó cô ta lấy Hồi Nguyên đan trong tay người dẫn chương trình, nói: "Đan dược này được tính là luyện chế thất bại.

Trong tài liệu được ghi thì Hồi Nguyên đan là màu đỏ sậm còn viên này thì lại đỏ tươi nên đan dược này uống vào chẳng có tí tác dụng nào cả”.
Lăng Thành đúng không? Có thể nói cậu kéo được ba đám mây đan thì cũng là người có trình độ nhất định trong thuật luyện đan nhưng tiếc là viên Hồi Nguyên đan này lại không thành công.

Quay về tiếp tục cố gắng, phải phấn đấu nhé, tranh thủ tìm ra phương pháp luyện chế được Hồi Nguyên đan thật sự”.
Giọng không lớn nhưng mỗi người ở đây đều nghe rõ ràng!
Thầy Giác Vi, Đinh Bảo chân nhân với mấy giám khảo khác cũng lẳng lặng gật đầu đồng ý.
Nói thật, lúc nãy Lăng Thành kéo ba đám mây kia tới đã khiến bọn họ cực kì nể phục.

Nhưng nhìn thấy viên Hồi Nguyên đan ấy và ngẫm nghĩ lại thì bọn họ đều nhận thấy viên thuốc này khác với những gì được miêu tả trong sử sách.
Nghe Nhâm Hoàn lý luận nh ư thế thì ban giám khảo lại càng chắc chắn về suy nghĩ của mình.
Nghĩ lại mà xem một đan đồng làm sao luyện chế được loại đan dược cực phẩm như Hồi Nguyên đan?
Không thể nào!
Lăng Thành nhíu mày không nói gì.
Anh không thể thất bại được! Cuốn "Thuật luyện đan Vô Cực" đã ghi lại rõi ràng là Hồi Nguyên đan sẽ được luyện chế như thế, mỗi bước tiến hành đều được ghi rõ và anh không làm sai.
Tô Cẩm đã nghĩ chức quán quân này sẽ thuộc về mình nhưng nghe Nhâm Hoàn nói xong thì lại thất vọng.
Cảm giác này như rớt từ trên đám mây xuống tận vực sâu vậy, hụt hẫng không nói nên lời.
Người xem dưới sân khấu cũng bắt đầu cười vang! Ha ha ha!
Mất cả buổi trời rồi lại thất bại!
anh đã bảo thằng ở rể này mà biết luyện với cả đan gì? Chỉ biết diễn sâu là giỏi, cuối cùng cũng thất bại thôi ha ha ha!"
Mẹ nó lúc nãy anh ta đã giật thót tim, cứ nghĩ Lăng Thành có đủ khả năng luyện chế đan dược cực phẩm đấy!
Thì ra là sợ bóng sợ gió thôi.
Bây giờ Hách Quang sung sướng không nói nên lời, cùng lúc đó anh ta lại nhìn chằm chằm Nhâm Hoàn trên sân khấu và càng nhìn càng vừa mắt.
Đúng là Hội trưởng có khác, mắt sáng hơn vàng!
Nhâm Hoàn đặt Hồi Nguyên dăn trên bàn rồi quay về chỗ mình thong thả ngồi xuống, bắt đầu chấm điểm cho các sản phẩm của thí sinh khác.
Khoảng mười phút sau thì kết quả xếp hạng đã được đưa ra.
Người dẫn chương trình hào hứng nói: "Được rồi mọi người giữ trật tự nhé, bây giờ trận đấu đã kết thúc! Chúng ta hãy vỗ tay thật to để mời Hội trưởng Hiệp hội luyện đan phía nam Nhâm Hoàn lên công bố kết quả trận đấu!
Xì xào!
Mọi người lập tức nháo nhào lên.
Nhâm Hoàn đứng dậy trong tiếng vỗ tay của mọi người bước vào giữa sân khấu.


Đẹp thật đó.
Có rất nhiều ánh mắt tập trung trên người cô ta, than thở dáng người hoàn hảo và vẻ đẹp trời phú của Nhâm Hoàn.
Lúc nãy Lăng Thành luyện đan thất bại chỉ là một trò đùa cho mọi người cười vậy thôi.
Một đan đồng thất bại nào có quan trọng bằng việc ngắm gái đẹp.
Nhâm Hoàn nhìn quanh, khẽ lên tiếng: "Bây giờ tôi xin tuyên bố quán quân của đại hội luyện đan hôm nay là Lương Quốc Hòa phái Thiếu Lâm”.
"Hay!"
Cả quảng trường Vạn Tuế vỗ tay như sấm!
Tiêu Dao”.
Lăng Thành không biết phải nói gì,
Mẹ nó đúng là kì quái, anh chưa luyện chế thất bại bao giờ! Sau khi học được quyển sách kia anh đã luyện đan rất nhiều lần và lần nào cũng thành công.

Hồi Nguyên đan này còn kéo cả mây đan tới nhưng tại sao cuối cùng lại thất bại cho được? Không thể có chuyện đó! Hay là Nhâm Hoàn này nhận nhầm đoán bừa?
Lăng Thành liên tục đặt ra câu hỏi nhưng thấy Tô Cẩm buồn bã thì cười khổ nói: "Cô, em xin lỗi..."
Tô Cẩm cố gượng cười lắc đầu nói: "Không sao, không thể trách em được”.

Nhưng giọng cô ta lại đầy vẻ thất vọng.

Bình Luận (0)
Comment