Tuyệt Mệnh Pháp Y

Chương 1

————-Editor: Mèo—————–

Buổi sáng, mặt trời từ đường chân trời dần dần ló rạng.

Tia nắng đầu tiên chiếu vào thành phố phồn hoa, trên cửa kính tại tòa nhà cao tầng phản ra từng tia sáng.

Một ngày mới bắt đầu.

Chung quanh thành phố vô cùng ầm ĩ, tiếng chim hót, tiếng côn trùng kêu vang lên từ mọi phía. Các căn phòng bên trong khu dân cư đều kéo rèm đón nắng.

Trên cầu vượt, xe cộ xếp thành một hàng dài, màn hình quảng cáo của các trung tâm thương mại trên phố bắt đầu nhấp nháy. Tiếng còi xe, tiếng bánh xe ma sát trên mặt đất, ngã tư vô cùng ầm ĩ, đợi khi đèn giao thông chuyển từ màu đỏ sang màu xanh, nam nữ già trẻ liền chen chúc nhau qua đường.

Dòng người đến rồi đi, toàn bộ Tân Thành đều trở nên vô cùng sống động.

Đây là thành phố lớn với hơn mười triệu nhân khẩu.

Vùng phía tây thành phố có đồng ruộng rộng lớn cùng một mảng xanh hóa, phía bắc là núi non trùng điệp, giàu có về khoáng sản, phía nam là nền kinh tế network thịnh hành, phía đông là vùng duyên hải, là nơi giao thương từ xa xưa.

Một mặt giáp biển nên giao thông vô cùng tiện lợi; một bên là núi non trùng điệp. Ai am hiểu một chút về phong thủy đều hiểu, đây là nơi có phong thủy vô cùng đắc địa, tọa sơn vọng thủy(1).

(1): tựa núi, nhìn sông.Thế tọa núi hướng sông được hiểu là phía trước mặt tiền ngôi nhà có sông, hướng ra sông hồ. Lưng nhà phía sau tựa vào sườn đồi, núi. Người xưa quan niệm “sơn quản nhân đinh, thuỷ quản tài”. Có nghĩa núi sẽ quản về sức khỏe, tư chất con người. Sông nước quản tiền tài, vận lộc.

Vào giờ cao điểm buổi sáng, một chiếc taxi chạy trên đường, tài xế lải nhải rất nhiều, liên tục phàn nàn với khách ngồi ở hàng ghế sau.

“Này nhé, Tân Thành của bọn tôi, tôi cũng không muốn nói đâu, nhưng mà vẻ hoàng nhoáng chỉ là bề ngoài thôi. Nhìn bề ngoài thì vô cùng sạch sẽ, tinh tươm, cũng được phong là thành phố quốc tế hạng nhất, nhưng cậu nhìn con đường xem, mấy mảnh vá này cứ vá đi vá lại, gập ghềnh nhấp nhô, chạy xe mà nhanh một chút thì rất ngồi ê hết cả mông. Cứ đến giờ cao điểm thì tắc đường, đến mùa mưa thì chẳng khác gì sông.”

“Tàu điện ngầm tuyến số 4 xây nhiều năm như vậy rồi, mà vẫn có thể chặn mấy con đường lại, kết quả càng sửa thì càng tắc hơn. Trước khi công nghiệp mạnh phát triển, một diện tích lớn đất nông nghiệp ở phía Bắc được khai hoang, rất nhiều nhà máy được xây dựng, đến khi ô nhiễm thì lại đóng cửa từng cái từng cái một. Tôi nhớ mấy năm trước, ngày nào bầu trời cũng đều là một màu xám.”

“Giá rau cũng liên tục tăng lên, xém chút nữa, ngay cả trứng gà cũng chẳng mua nổi.”

Ngồi ở ghế sau là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi rất đẹp trai. Vóc người cao và gây, da dẻ có chút tái nhợt.

Lúc này, hai tay của cậu đặt trên đầu gối, mười ngón tay thon dài đan vào nhau, yên tĩnh nghe tài xế nói chuyện.

Tài xế tự mình nói, cũng chẳng biết người nghe có muốn nghe hay không: “Còn nữa, phía tây trước kia vô cùng hoang vắng. Mỗi khi tối đến, trên đường cái gì cũng bán, còn có bán cái kia nữa, tài xế taxi như bọn tôi, buổi tối không dám đến đó đâu, sợ gặp cướp đó. Buổi tối, bên trong công viên nhỏ toàn là nam nữ làm chuyện này nọ, mấy ô tô đen kịt cũng có rất nhiều…. Tôi nhìn cậu thì hình như là lần đầu tiên đến Tân Thành phải không, mang theo va li thì chắc là tới du lịch rồi, hay là đi gặp bạn gái?”

“Không phải, tôi đến dây làm việc.” Người trẻ tuổi nghe đến tận bây giờ, mới trả lời được một vấn đề của tài xế, thanh âm vô cùng dễ nghe, nhưng lại có chút lạnh nhạt, “Vậy bây giờ thì sao?”

“Bây giờ sao? Vậy thì nói cậu nghe một chút vậy, nghe nói lãnh đạo năm ngoái mới nhậm chức tiến hành cải cách. Người trước đó đã sớm từ chức lâu rồi.” Tài xế nói đến đây liền thở dài một tiếng, “Tôi còn nhớ mấy năm trước, lúc Lâm cục còn tại chức, ông ấy mới chính là công bộc của nhân dân, đột quỵ khi đang làm việc. Lễ truy điệu của ông ấy có rất nhiều người tiễn đưa. Tôi nhận ra trị an của thành phố này, những người quản lý khác nhau thì sẽ khác nhau. Người đến nghiêm một chút thì có hiệu quả, nới lỏng ra một tí, là chuyện chồng chuyện…”

Nói đên đây, tài xế nhìn một chút: “Cậu xuống chỗ ngã tư Trường Giang đúng không nhỉ?”

Người trẻ tuổi: “Đi qua ngã tư, dừng ở chỗ cách đó 30 mét.”

Tài xế phanh xe, in hóa đơn đưa cho người trẻ tuổi kia, hắn nghiêng đầu nhìn lên, thầy dòng chữ lớn “Cục Công an thành phố Tân Thành.”

Tài xế đổ mồ hôi hột, hắn đối với con đường này vô cùng quen thuộc, nhất thời chưa phản ứng kịp, hóa ra điểm đến là ở đây.

Người trẻ tuổi vô cảm quét mã thanh toán.
Bình Luận (0)
Comment