Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 29

Nhưng cái tát còn chưa đến gần, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một cánh tay duỗi ra, vững vàng năm chặt cổ tay người nọ. 

- Có chuyện gì thì từ từ nói.

Nhìn thấy cổ tay của mình bị giữ chặt, bên cạnh vang lên tiếng nói, gã đàn ông sửng sốt một chút, sau đó trừng mắt nhìn chủ nhân phát ra thanh âm.

- Thằng ranh, mày muốn chết.

Thấy gương mặt Giang Nguyên có chút trẻ con, hung quang trong mắt gã đàn ông lại càng đậm, tay phải dùng sức muốn giấy ra.

Nhưng gã càng dãy, cảm giác cổ tay của mình càng bị nắm chặt. Có cố gắng đến cỡ nào cũng không nhúc. nhích được.

Mơ hồ cảm nhận được cơn đau truyền đến từ cổ tay, gương mặt gã đàn ông lại càng tức tối, tay trái huy quyền định đập Giang Nguyên.

Thấy người này không biết tiến thoái, Giang Nguyên cau mày, tay phải duỗi ra. Quyền trái của gã đàn ông còn chưa đến mặt Giang Nguyên, đã đột nhiên vang lên tiếng kêu thảm thiết, sau đó là cuộn mình lại, kêu thảm không thôi.

- Giang Nguyên, dừng tay.

Lúc này Hồ lão cũng đã chạy đến, thấy thế, vội trầm giọng nói.

Nghe tiếng của Hồ lão, Giang Nguyên nhẹ nhàng đẩy người này ra, sau đó buông tay. 

Tay trái người này cầm lấy cổ tay phải. Bị Giang Nguyên đẩy ra, liền cuống quýt lui về sau mấy bước, hít thở vài cái mới ổn định lại được.

Hồ lão thấy gương mặt của y tá Tiểu Lệ vẫn còn dấu bị tát đỏ tươi, nước mắt nước mũi giàn dụa, ánh mắt cũng hiện lên sự tức giận. Nhưng khi quay đầu sang nhìn gã đàn ông, Hồ lão vẫn nhẹ nhàng hỏi:

~ Vị đồng chí này, có chuyện gì thì nói với nhau, không nên đánh người.

- Không nên đánh người? Hôm nay, lão tử như thế nào cũng phải giết chết các người.

Hai mắt gã đàn ông tràn ngập vẻ hung ác, thở hổn hển nhìn cổ tay bầm đỏ của mình, sau đó cầm một cái ghế inox đánh tới Giang Nguyên.

Thấy người này hung tàn như vậy, sắc mặt Giang Nguyên phát lạnh, một tay cản lại chiếc ghế đánh tới, một chân đá lên, đạp vào bụng gã đàn ông một cái, khiến gã phải ôm bụng ngã nhào xuống đất.

Gương mặt gã đàn ông đỏ bừng, ôm bụng quỳ rạp dưới đất, đau đến không dậy nổi. Một người phụ nữ ôm một đứa bé chạy đến, nhìn gã đàn ông kêu lên:

- Ông xã, ông xã, anh sao rồi? Hồ lão há hốc miệng nhìn Giang Nguyên hạ cái ghế trên đỉnh đầu xuống, lại nhìn thấy người đàn ông đang quỳ rạp dưới đất, hồi lâu vân chưa khôi phục được tỉnh thần.

Ông không nghĩ đến Giang Nguyên có thể một tay cản được cái ghế đối phương đập tới.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Thấy gã đàn ông tạm thời không có lực hoàn thủ, Giang Nguyên quay sang nhìn chị Lưu vẫn còn đang khiếp sợ, trầm giọng nói.

- A, Giang Nguyên, là như thế này...

Nghe Giang Nguyên hỏi, chị Lưu mới hồi phục lại tinh thần, giống như tìm được chỗ dựa, liền hướng mặt về phía người phụ nữ ôm đứa bé, nói:

- Vừa rồi Tiểu Lệ chuẩn bị tiêm thuốc cho đứa bé. Đứa bé này đã tiêm mấy ngày rồi, nên ven cũng không còn rõ. Tiêm lần đầu không được, khi Tiểu Lệ chuẩn bị tiêm lần thứ hai, thì bị người đàn ông này nắm cổ áo đẩy xuống đất, sau đó còn bị tát một cái. Anh ta đúng là không biết nói đạo lý mà.

Lúc này, có mấy người bệnh đang được tiêm bên cạnh cũng lên tiếng:

Bình Luận (0)
Comment