Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 775

Nhìn Giang Nguyên phun ra một ngụm máu rồi ngửa đầu ngã xuống, Phan Hiểu Hiểu gào khóc lên, không thèm quan tâm mọi chuyện mở cửa lao xuống xe.

- Giang Nguyên.

Nghe tiếng gọi tuyệt vọng lẫn thống khổ, mọi người mới thật sự chú ý đến bên trong xe vẫn còn người.

Nhìn thấy cô gái xinh đẹp đang đau khổ vì Giang Nguyên, Tề Nhạc Minh có chút sửng sốt, sau đó cười thành tiếng, càng cười càng đắc ý. Y thích nhất chính là cảnh tượng như vậy.

Tuyên Vân cúi đầu nhìn tiểu thư nhà mình, nhẹ thở dài. Ông đã ở đây hai ngày, đại khái cũng thăm dò được thân phận của cả ba người. Nhìn vẻ mặt đau khổ của Phan Hiểu Hiểu, trong lòng cảm thấy may mắn, cũng may mà tiểu thư đã bị ông đánh ngất.

Trong lúc mọi người đang cảm thấy quái lạ khi nhìn thấy Phan Hiểu Hiểu chạy đến, đột nhiên một tràng ho. khan vang lên khiến tất cả đều sửng sốt.

Theo tiếng phát ra, vốn mọi người đều cho rằng Giang Nguyên đã chết, lúc này vừa phun ra một ngụm máu vừa chậm rãi ngồi dậy, biểu hiện thậm chí còn cực kỳ thoải mái, mỉm cười nhìn Phan Hiểu Hiểu.

Phan Hiểu Hiểu nhào đến ôm chầm lấy Giang Nguyên không buông, khiến tất cả lại càng khó hiểu.

Nhìn Giang Nguyên đang được một cô gái ôm rất chặt, nụ cười của Tê Nhạc Minh đông cứng lại, tay bắt đầu run lên.


Không ai biết tại sao Giang Nguyên còn có thể đứng dậy được.

Nhưng Giang Nguyên vẫn đứng đó, máu trong miệng vẫn còn chảy ra.

Nhìn tám thuộc hạ nằm dưới đất, Tê Nhạc Minh như muốn điên lên. Y mang tám cao thủ trong nhà đi, cho. rằng kỳ này Giang Nguyên chết chắc rồi.

Nhưng y thật không ngờ nghĩ được phần đầu nhưng không đoán được phần cuối.

Mặc dù Giang Nguyên giống như gió thổi qua liền ngã, nhưng Tề Nhạc Minh lại không cảm thấy như vậy. Tay y run lên, nhìn người trước mắt như nhìn quỷ.

Khụ khụ. Giang Nguyên cúi đầu ho khan, máu trong miệng vẫn không ngừng trào ra, khiến cho hắn cảm thấy hô hấp như muốn ngừng lại.

Hắn cảm giác trên người không còn một chút khí lực, cảm giác ngực của mình đau như dao cắt. Mỗi một lần ho, mỗi một lần thở đều khiến hắn đau như muốn té xỉu.

Nhưng dáng người vẫn đứng thẳng nơi đó, cũng không dựa vào người Phan Hiểu Hiểu.

Sắc mặt Tuyên Vân lúc này cũng vô cùng cổ quái.


Ông không biết nên vui hay nên bưồn. Ông đột nhiên cảm thấy trong lòng kính nể Giang Nguyên vô cùng. Ông chưa từng nghĩ đến sẽ có người đánh mà không chết như Giang Nguyên.

Nhưng hết thảy lại hiện lên trước mắt.

Ông chung quy cho rằng đối phương sẽ chết, nhưng chàng thanh niên trước mắt vân đứng im, vẫn không chết, hết lần này đến lần khác người chết lại là người khác.

Tám cao thủ Tề gia, cứ như vậy mà bị giết chết. Tê gia chỉ còn lại một mình Tê Nhạc Minh. Nhưng nhìn biểu hiện của đối phương, cũng chẳng khác nào đã chết. Không ai cho rằng Tê Nhạc Minh có dũng khí ra tay giết chết Giang Nguyên. Có lẽ lần này chàng thanh niên đó đã tìm được đường sống trong chỗ chết.

Trong lúc Tuyên Vân đang âm thầm thở phào nhẹ nhõm, một giọng nói vang lên.

- Tuyên Vân, giết hắn cho tôi.

Tê Nhạc Minh dường như điên lên, quát lớn với Tuyên Vân:

- Tuyên Vân, giết hắn cho tôi. Tê gia sẽ không tính toán với các người chuyện lần này.

Giết hắn?

Nghe Tê Nhạc Minh quát lớn, nhìn hai mắt đỏ bừng của Tê Nhạc Minh, Tuyên Vân ngẩn cả người, sau đó quay sang nhìn Giang Nguyên.

Tê Nhạc Minh vẫn được xem là con rể của Tuyên gia. Mà quan hệ giữa Tuyên gia và Tê gia lại rất thân thiết. Tê đại thiếu có thể được xem là một nửa chủ tử của Tuyên gia.

Bình Luận (0)
Comment