Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1103

"Lisa."

Y Liên bước nhanh tới, quét mắt nhìn Thiên Diệp ngã trên mặt đất, khẽ nhướng mày, sau đó quay qua nhìn Lisa.

"Xảy ra chuyện gì?"

Lisa bĩu môi, lại không nói thêm gì, ánh mắt đánh giá Thiên Diệp, cười hì hì nói: "Thiên Diệp, ngươi tính nằm đây đến khi nào?"

Thiên Diệp đỏ mặt, vừa định nói gì đó, một hơi thở lạnh băng từ phía trước truyền đến.

Một thân ảnh bạch y lướt qua trước mắt nàng, thần sắc nữ tử lạnh lùng, nhất cử nhất động lại chấn động lòng người.

Thấy nữ tử dừng lại trước mặt mình, Thiên Diệp hơi sửng sốt, nhẹ nhàng ngước mắt lên.

Mộ Như Nguyệt chăm chú nhìn khổng tước nữ tử trên mặt đất, ngữ khí không nóng không lạnh: "Là một nữ tử, ngươi hẳn là nên sống vì bản thân mình, chính ngươi không biết quý trọng bản thân, làm sao người khác có thể quý trọng ngươi?"

"Ta..." Thiên Diệp muốn phản bác, nhưng lời đến bên miệng lại không cách nào nói ra được, nàng cắn môi, quật cường nói, "Ta chỉ cảm thấy mặt đất mát mẻ cho nên mới nằm ở đây thôi."

Dứt lời, nàng vội vàng đứng lên, phủi phủi quần áo, quay đầu rời đi giống như một con khổng tước cao ngạo.

"Lisa", Y Liên khẽ cau mày, có chút trách cứ, "Tính tình nàng cao ngạo, không thể hòa hợp với chúng ta, ngươi quản nàng làm cái gì?"

"Ta... ta chỉ cảm thấy nàng đáng thương, yêu mà không được đáp lại."

Lisa chớp chớp mắt, đôi mắt to tròn sáng ngời: "Hơn nữa, nàng chỉ dùng vẻ ngoài quật cường để ngụy trang bản thân thôi, thật ra, trái tim Thiên Diệp cũng rất yếu ớt..."

Chính vì thế nên nàng mới đồng tình với nữ nhân này...

"Đi thôi, sắp đến khảo thí nhập học rồi, chúng ta trở về chuẩn bị một chút, dù thế nào đi nữa, ta hi vọng sau khi kết thúc khảo thí vẫn có thể gặp các ngươi..."

Lisa gật gật đầu, nuốt những lời muốn nói vào trong, nhưng ánh mắt vẫn nhìn theo hướng Thiên Diệp rời đi...

Sáng sớm ba ngày sau, khảo thí diễn ra.

Lisa và Y Liên còn chưa tỉnh ngủ đã bị tiếng bước chân dồn dập đánh thức.

"Này, dậy đi, các ngươi mau dậy cho ta!"

Lisa dụi dụi hai mắt còn ngái ngủ, lười biếng bò dậy mở cửa, sau khi nhìn thấy nữ tử thanh thuần như phù dung đứng bên ngoài, theo bản năng đóng cửa lại.

"Ngại quá, ngươi đi nhầm phòng, ta không quen biết ngươi."

Phanh!

Nữ tử đạp cửa ra, gương mặt thanh tú mang theo phẫn nộ, cao ngạo nói: "Này, ngươi quên hôm nay là ngày mấy à? Chẳng lẽ ngươi không muốn thông qua khảo thí?"

"Nga, khảo thí nhập học." Lisa mơ màng nói, đột nhiên bừng tỉnh, "Ngươi nói cái gì? Khảo thí? Đã bắt đầu rồi sao?"

Nữ tử cười nhạo, nói: "Nếu lại chậm trễ nửa khắc nữa, ngươi thật sự sẽ đến muộn."

"Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta nhanh xuất phát", Lisa vội vàng muốn ra cửa, lại giống như nhớ ra cái gì, quay đầu nhìn nữ tử thanh tú trước mắt, "Đúng rồi, cô nương, ngươi là ai? Chúng ta quen nhau sao?"

"Lisa, ngay cả người ở cùng kí túc xá mà ngươi cũng không nhớ?" Nữ tử trừng mắt, phẫn nộ nói.

Ở cùng kí túc xá?

Lisa nghiêng đầu trầm tư nửa ngày, đột nhiên trợn to mắt, không dám tin nói: "Thiên... Thiên Diệp? Không phải chứ? Ngươi là Thiên Diệp?"
Bình Luận (0)
Comment