Tuyệt Sủng Vương Phi, Cuồng Si Vương Gia

Chương 119

" Thần, chàng xử lý bên Âu Dương Thiên Kỳ đi còn bên Vũ Thiên ta sẽ thay chàng lo liệu " nàng tuy chưa bao giờ ra chiến trường cổ đại, lại càng không hiểu binh pháp thư gia nhưng cái nàng có là kinh nghiệm sống còn, nàng có thể trong mưa bom bão đạn mà có thể bình bình an an trở về, huống chi chỉ là một cuộc chiến.


Huống chi có người lại muốn chiếm đoạt nam nhân của nàng ngay trước mặt nàng nữa chứ, nàng là ai là Hàn Nguyệt Băng Y là một người có thể đạp lên xác chết mà sống là người mà không một ai có thể khinh thường, chế giễu lại càng không dám chiếm vật sở hữu của nàng một cách trắng trợn như vậy, nếu đã có gan làm thì nhất định phải có gan hứng chịu sự phẫn nộ của nàng.


" Không được như vậy quá nguy hiểm, ta không đồng ý " nhìn nữ nhân trong lòng mình, Nam Cung Hàn Thần không muốn cho nàng cực khổ, tổn thương dù chỉ một chút làm sao để cho nàng đi ra chiến trường nguy hiểm như vậy.


" Ta đã quyết, chàng đồng ý hay không thì ta vẫn sẽ đi " nàng biết nam nhân này là đau lòng vì nàng, lại sợ nàng gặp nguy hiểm, nhưng có khi nào nàng làm việc mà mình không chắc chắn bao giờ chưa.


" Y nhi, nơi chiến trường rất nguy hiểm nàng phải nghe ta nói " hắn biết điều nàng đã quyết không ai có thể thay đổi cho dù người đó là hắn nhưng hắn thật không muốn.


" Thần ta biết, chàng có thấy khi nào ta làm việc chưa nắm chắc bao giờ "


" Nhưng.............. "


" Không nhưng nhị gì hết, Vũ Thiên nhất định diệt, Yên Tuyết Linh dám cướp nam nhân của ta thì cũng chỉ có một kết quả là CHẾT "


" Hảo..... xong việc này ta cùng nàng ngao du thiên hạ, sống một cuộc sống thần tiên chỉ có ta và nàng " hắn hy vọng mọi việc sẽ như hắn nghĩ.


" Nhất định ....lúc đó ta và chàng phiêu bạc giang hồ, thành một đôi thần tiên quyến lữ " kiếp này nàng có hắn là đủ rồi.


" Thần tiên quyến lữ ........ haha " một đôi thần tiên hắn rất mong đợi ngày đó .


********^^^^^^^^^**********


Bóng đêm mờ mịch, sao trời lấp lánh. Ánh trăng trong veo từ trên trời chiếu xuống, soi rõ cả không gian


Bóng đêm mê say, lửa trại chiếu sáng cả vùng trời hừng hực.


Chiến tranh nổi lên đã được 10 ngày nhưng bất phân thắng bại 


Đông có Nam Cung Hàn Thần, Tây có Hàn Nguyệt Băng Y . Phu thê xuất chiến dù là trăm binh vạn mã cũng không đuổi kịp.


Trận chiến của Nam Cung Hàn Thần chủ yếu là đồng bằng thảo nguyên, nên thế trận ồ ạt tuy bên Âu Dương Thiên Kỳ đông quân hơn nhưng lại chưa chiếm được ưu thế nào 


Còn bên của Hàn Nguyệt Băng Y thì đa phần là đồi núi bao quanh nên dễ thủ khó công, nhưng điều này không hề làm khó được Băng Y.


" Vô dụng, các ngươi là lũ vô dụng " Yên Tuyết Linh như nổi điên, khi biết được Hàn vương Nam Cung Hàn Thần quyết khai chiến chứ không chịu lấy nàng nổi hận này nàng đều ghi tạc trên người tiện nhân đó. Nhưng rất vui mừng khi biết được thống soái Thiên Mạc lại là Hàn Nguyệt Băng Y, nàng nhất định sẽ giết chết tiện nhân đó chỉ có như vậy Nam Cung Hàn Thần mới thuộc về nàng , nghĩ đến cảnh đó nàng lại thấy vui nhưng bây giờ thì sao quân bên mình chiếm ưu thế hơn nhưng chưa làm gì được tiện nhân đó thật tức chết nàng mà.


" Các ngươi phải nghĩ cách giết chết tiện nhân đó cho bổn công chúa, nếu không cũng đừng quay về nữa "


" Vâng, chúng thần cáo lui "


Một khi nữ nhân đã hận một người thì cách trả thù lại tàn độc hơn nam nhân rất nhiều, nữ nhân một khi đã yêu lại càng thêm tàn nhẫn.


Cũng cùng lúc này, trên đường tới biên giới tiếp giáp chiến trường của Vũ Thiên và Thiên Mạc thì hơn 30 mươi vạn quân Phong Vũ do Hiên Viên Huyền Diệp làm chủ soái cũng dần dần tiến tới. Không biết là dữ hay lành nhưng thế cục bốn cường quốc thay đổi từ đây.


Đây không còn là cuộc chiến tam quốc mà là tứ quốc giao tranh, khói lửa nổi lên hàng ngàn hàng vạn người dân máu chảy đầu rơi, nhưng chỉ có chiến tranh mới thật sự hòa bình.


" Vương phi, thư của Thái tử Hiên Viên gửi tới " Lãnh Phong là quân sư mà Nam Cung Hàn Thần sắp xếp cho nàng 


" Hảo " nàng nhìn những dòng chữ trong giấy, không khỏi nở nụ cười.


" Vương phi, không biết ..... " hắn không chỉ là quân sư mà còn là mật thám của vương gia để thông báo tình hình của vương phi cho ngài ấy biết.


" Hiên Viên Huyền Diệp đã dẫn 30 vạn quân binh giúp ta đánh Vũ Thiên " cũng tốt tiết kiệm thời gian để nàng đối phó với Thủy Ưng Thương. 


Bây giờ cũng là lúc quân lực hắn yếu nhất vì 20 vạn đại quân trên Đảo Vọng Thiên 10 vạn quân hỗ trợ Kỳ Nguyệt, 10 vạn lại cho Vũ Thiên cũng là thời điểm nàng tấn công lên Đảo giết chết hắn.


" Lãnh Phong ngươi trợ giúp hắn tiêu diệt 30 vạn đại quân của Vũ Thiên "


" Vâng, nhưng Vương phi "


" Ta phải đi tính sổ với một người "


" Để thuộc hạ đi thay nương nương....." nếu nàng xảy ra chuyện gì hắn làm sao ăn nói với vương gia đây


" KHông, món nợ này đích thân ta sẽ đòi, nếu chàng ấy tìm ta nói ta ở Vọng Thiên đảo "


" Vâng "

Bình Luận (0)
Comment