Tuyệt Sủng Vương Phi, Cuồng Si Vương Gia

Chương 34

" Tiện nhân ,ngươi dám đánh ta " tiểu Lan nàng từ lúc làm nha hoàn cho đại tiểu thư chưa từng bị đánh bao giờ , toàn là người nịnh bợ nàng để được sống yên trong phủ này .


" Ta không chỉ tát ngươi hai cái vì tội hỗn láo mà còn muốn xé rách miệng chó của ngươi nữa kìa, nô tỳ không biết lớn nhỏ " Y Xuân nàng đâu để yên cho những kẻ không biết trời cao đất rộng , tiểu thư trong lòng nàng như một thiên tài về mặt nào cũng giỏi cũng xuất chúng .


" Ngươi về nói với chủ tử của ngươi , muốn mời tiểu thư ta thì đích thân đi mời , chứ kêu một con chó điên đi mời , mà mời không được mà có thịt chó nướng ăn đó ." Y Xuân nàng hôm nay tâm trạng tốt nên mới tha cho tiện tỳ này , nàng đi lên nhìn tiểu Lan rồi cho một cú đá tuyệt vời làm tiểu Lan bay xa mấy chục thước .


" Ngươi , ngươi , ngươi chờ đó cho ta " tiểu Lan nàng hôm nay chịu nổi nhục lớn như vậy may sao sẽ trả lại cho chúng nhiều lần , tiểu Lan ôm hai má sưng như đầu heo chạy ra khỏi viện đi về cáo trạng với tiểu thư nhà mình .


" Hu...hu.....hu........ tiểu thư , tiểu thư " tiểu Lan khóc thương tâm , đôi mắt làm ra vẻ cả thế giới đều ức hiếp nàng .


" Tiểu Lan , ngươi làm sao vậy " tiểu Lan mới đi đưa thiệp mời cho phế vật đó mà sao giờ thành như vậy , chuyện gì đang xảy ra .


" Tiểu thư , người phải làm chủ cho nô tỳ ..huu.....huu... " tiểu Lan nàng phải nhờ tiểu thư đòi lại những gì hôm nay chịu .


" Chuyện gì , ngươi nói cho ta biết " tiểu Lan là nha hoàn bên người Hàn Như Tuyết nàng mà ai lại ăn gan hùm mật gấu mà đánh mặt tiểu Lan thành như vậy , khác gì tát cho Hàn Như Tuyết nàng một cái vào mặt .


" Nô tỳ đến viện của nhị tiểu thư đưa thiệp mời , mà lúc đó nhị tiểu thư đang ngủ nhưng nô tỳ nói với nô tỳ của nhị tiểu thư , là kêu nhị tiểu thư thức để em đưa thiệp mời của đại tiểu thư , rồi nô tỳ về phục mệnh , cái nô tỳ ấy nói là chờ không được thì đi về , nhưng lại kêu nô tỳ về nói với đại tiểu thư là đại tiểu thư giành phu quân của muội muội mình thứ không biết xấu hổ , kêu tiểu thư muốn đưa thiệp mời gì gì đó thì đích thân lại đưa cho nàng , nô tỳ thì thấy tức giùm tiểu thư nên mới lên tiếng phản bác nhưng thành ra bị đánh thế này nè , tiểu thư người lấy lại công bằng cho nô tỳ đi....! " đôi mắt tiểu Lan hiện lên sự âm ngoan cùng cay độc .


" Tiện nhân , tiện nhân dám nói ta như vậy " Hàn Như Tuyết nàng không phải dạng ai muốn nói gì cũng được , ánh mắt hiện lên sự toan tính , miệng nhếch lên ngày mai rồi nàng sẽ trả nợ cả vốn lẫn lời .


" Ngươi về nghĩ đi , ta đích thân đi tới đó " 


" Dạ , tiểu thư " 


Tại Nguyệt Nhu viện lại vui vẻ đến lạ thường .


" Tiểu thư thật không " Y Hạ bất ngờ khi nghe được tin động trời thiên này .


" Thật " Băng Y nàng hôm đó chắc bị đá đập đầu rồi mấy đồng ý nè trời .


" Ha....ha....ha.....tiểu thư quá lợi hại " Y Hạ cười đến chảy cả nước mắt luôn .


" Chuyện mắt cười lắm hả " Băng Y nhìn Y Hạ cười lăn cười bò dưới đất .


" Không , không mắt cười tý nào , ha..ha...." Y Hạ nén cười mặt đỏ bừng .


" Y Xuân bữa đó cũng có mặt dậy mà em lại trễ một bước , thật không chứng kiến được một kỳ cảnh như vậy thật đáng tiếc " Y Hạ làm mặt đáng tiếc .


" Y Hạ đừng chọc tiểu thư nữa " Y Xuân lên tiếng giải dây cho tiểu thư 


" Nếu Y Thu và Y Đông biết thì phản ứng cũng không thua em đâu  " Y Hạ nhìn tiểu thư mặt mày đỏ ửng mới ra dáng một mỹ nhân yểu điệu .


" Nhị muội , nhị muội " Hàn Như Tuyết đi vào thì nghe tiếng cười rộn rã trong đây mà những tiếng cười ấy lại được Hàn Như Tuyết hiểu một nghĩa khác nữa . Mặt Hàn Như Tuyết càng ngày càng nhiều màu sắc hết đen lại xanh , hết xanh lại tím .


" À , thì ra đại tỷ đó à " Băng y làm ra vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy Hàn Như Tuyết lại càng hiểu lầm là mấy nàng đang nói xấu mình .


" Nhị muội , đang nói chuyện gì mà coi ra vui vẻ quá vậy " Hàn Như Tuyết nàng chưa thấy người nào nói xấu người ta mà cười đến vui vẻ đến dậy.


" Không có chuyện gì chỉ vài chuyện vặt vãnh thôi " 


" À , ta tới xin lỗi với muội về nô tỳ của ta và ta đưa thiệp mời cho nhị muội " Hàn Nguyệt Băng Y mai ngươi sẽ biết sống trên đời này ngươi là dư thừa , ngươi là phế vật .


" Ừ , không sao " Băng Y nàng không lẽ sống hai đời mà không biết đây là cái bẫy cho nàng nhảy vào .


" Dậy , mai gặp lại " Hàn Như Tuyết cười lạnh , xoay người rồi đi .


" Đại tiểu thư này không có ý tốt gì đâu , tiểu thư tín đi hay không " Y Hạ nàng làm sát thủ nhiều năm nhìn biết bao nhiêu người sao không biết đây là âm mưu , chờ tiểu thư nhà nàng nhảy vào .


" Đi , phải đi chứ không đi làm sao có trò hay để xem " Băng Y nàng làm sao sợ ba trò vặt vãnh này , nếu sợ làm sao tung hoành trên giang hồ nữa . Băng Y cười đến vui vẻ , mà Y Hạ và Y Xuân lại lạnh cả sống lưng cầu phúc cho người nào được tiểu thư để mắt đến .


" Dạ , tiểu thư " Y Xuân và Y Hạ nhìn nhau cười đầy ẩn ý , mai có trò hay để xem rồi đây .

Bình Luận (0)
Comment