Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1640

 Cho dù có là lão sư phụ đã rèn luyện khả năng nghe đến cả người tinh thông đang ở đây thì chắc chắn cũng không thể nào nhận ra được đòn đánh lén này của Lục Thái.  

 

 

Nhưng võ công của Tề Đẳng Nhàn đã đạt đến cấp độ thấy được cả thần luôn rồi, hắn nhận thức được rõ ràng những sự thay đổi cả ở bên trong và bên ngoài, lông tơ trên cổ khẽ động một cái thôi là hắn đã cảm nhận được rồi, hắn lập tức xoay người một cái, trong lúc xoay người, cánh tay của hắn giơ lên như một tấm khiên lớn.  

 

Ngón tay của Lục Thái vừa mới móc vào cánh tay của Tề Đẳng Nhàn thì đã giống như bị vướng vào một sợi dây sắt vậy, có làm thế nào cũng không hất ra được!  

 

Sắc mặt của cô ta bỗng chốc thay đổi, chỉ thấy cánh tay của Tề Đẳng Nhàn thu vào bên trong và nâng lên một cái rồi mạnh mẽ tách bàn tay của cô ta ra, ngay sau đó, khuỷu tay của hắn ép vào bên trong và ép cả người cô ta phải lùi ra phía sau.  

 

“Là Ban lạn thế của Thái cực... Sức mạnh này đúng thật là đáng sợ, nó giống như một dòng sông chảy siết đêm ngày vậy, hoàn toàn không thể đối địch và cũng không thể ngăn cản!” Lục Thái cảm thấy sởn hết cả gai ốc.

Nếu như là trước đây, chỉ cần Tề Đẳng Nhàn lập tức đấm thêm một cái là sẽ có thể đánh chết Lục Thái ngay tại chỗ.  

 

Sở dĩ hắn làm như vậy chính là vì nắm đấm của Nghiêm Mộc Long cũng đã đến rồi, cách đánh của cô gái này rất uyển chuyển, thường xuyên đánh lén, lực sát thương vô cùng to lớn.  

 

Sau khi hất Lục Thái ra, Tề Đẳng Nhàn di chuyển nắm đấm và đánh về phía cái đầu của Nghiêm Mộc Long.  

 

Nắm đấm này đáng sợ đến cực điểm, mặc dù Nghiêm Mộc Long là người tung ra nắm đấm trước nhưng cô ta có thể cảm nhận được rằng nắm đấm của Tề Đẳng Nhàn chắc chắn sẽ đến nơi trước nắm đấm của mình!  

 

“Võ công của anh ta đã cao hơn nhiều so với lần đánh nhau đầu tiên rồi!” Nghiêm Mộc Long thầm than trong lòng, chỉ có thể co người lại và tránh người đi.  

 

Cô ta vừa mới lùi ra thì đòn chân của Tề Đẳng Nhàn đã lại đạp xuống.  

 

Nghiêm Mộc Long di chuyển bước đi một cách vô cùng linh hoạt, bùm một tiếng, mặt đất ở trước mặt cô ta bị đạp thành một cái hố sâu cực lớn.  

 

Nếu như cô ta không kịp tránh khỏi cú đạp vừa rồi thì cả bàn chân của cô ta đã bị đạp thành một đống thịt vụn rồi.  

 

Cũng may, chính vào lúc này, hai cao thủ là Trần Bá Hạ và Mạnh Thiên Sanh cũng đã bắt đầu bao vây đến rồi, bọn họ cùng nhau đánh vào điểm yếu của Tề Đẳng Nhàn từ hai bên trái phải!  

 

Mạnh Thiên Sanh sử dụng kĩ thuật khóa tay, hai tay đan chéo trên dưới, vừa móc vừa véo, bên trong ngón tay như được cất giấu huyền cơ, chỉ cần bắt được là sẽ ngay lập tức đâm vào trong da thịt và bắt lấy tĩnh mạch trong người.  

 

Trần Bá Hạ cũng ra tay rất nhanh, ông ta tay đấm chân đá, đồng thời sử dụng cả tay và chân, giống như thể muốn nín thở một lần và bắt tay cùng với Mạnh Thiên Sanh để đánh chết Tề Đẳng Nhàn ngay lập tức!  

 

Thù giết con không đội trời chung!  

 

Khi hai người bố ra tay thì tất nhiên sẽ không nể tình chút nào.  

Vẻ mặt của Tề Đẳng Nhàn vô cùng lạnh lùng, từ đầu đến cuối vẫn không nhìn thấy có bất cứ biểu cảm nào dao động trên mặt hắn, hắn khẽ nghiêng người một cái để tránh khỏi cú bắt của Mạnh Thiên Sanh, đồng thời, cùi chỏ giơ lên một cái, sử dụng Ban lạn thế của Thái cực, giở lại mánh cũ để hất thẳng Mạnh Thiên Sanh ra ngoài.  

 

 

Đối diện với nắm đấm của Trần Bá Hạ, hắn cũng không hề có ý định chống trả, hắn lắc người một cái và tránh khỏi hai cú đấm, thế nhưng đối với đòn tấn công ở phía dưới thì lại nhấc chân lên để đón lấy trực diện.  

 

 

Sự mạnh mẽ và hung hãn trong cách đánh của Tề Đẳng Nhàn đã đến một cảnh giới không thể tưởng tượng được nữa rồi, sức mạnh của đôi chân hắn thậm chí còn mạnh hơn cả nắm đấm nữa, ngay khi cơ thịt ở chân hắn dùng lực, ngoại cương lập tức nổ tung, ống quần phồng lên, hai chân đá đạp như một ảo ảnh và linh hoạt như một con chim.  

 

 

“Đây là dùng kĩ thuật chuyển động của Yến hình để dùng lên kĩ thuật đá chân mà, võ công của người này thật là kinh khủng quá đi!” Lúc này Chiến Phi mới đáp được xuống đất, sau khi đứng vững, anh ta điều hòa lại khí huyết đang chấn động của mình và lại lao lên một lần nữa.  

 

 

Sau khi chạm chân bốn lần liên tiếp, sắc mặt của Trần Bá Hạ trở nên tái nhợt, chỉ cảm thấy gióng chân tê dại và như muốn đứt lìa, còn chưa kịp suy nghĩ nhiều hơn thì đã nhìn thấy bóng dáng của Tề Đẳng Nhàn đột nhiên cúi xuống, luồn qua một cái rồi hiện ra ở trước mặt ông ta.  

 

 

Hai bàn tay kia nhẹ nhàng giơ lên rồi tách ra hai bên, sau đó sử dụng võ tấn “Thần quy xuất thủy” của Hình ý và tóm lấy bả vai của ông ta.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Bình Luận (0)
Comment