Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1690

 

 “Hắn muốn chạy, các huynh đệ sóng vai cùng lên, ngăn hắn lại, chặt hắn thành từng mảnh!” Có người giơ tay lên hét lớn, dùng dao rựa trên tay thọc vào thắt lưng Du Dương Tư.  

 

Du Dương Tư quay người để tránh thoát một dao này, nắm đấm thuận thế hất người đàn ông kia xuống đất, rồi lăn người xuống đất một vòng, giống như một con lừa lười biếng, lại né được bảy tám con dao.  

 

Nhưng dù sao đối phương quá mức người đông thế mạnh. Lúc hắn ta vừa mới bò dậy từ mặt đất đã cảm thấy cánh tay trái chợt lạnh, sao đó lại nóng lên. Không cần nghĩ nhiều cũng biết chắc chắn là lại trúng một dao!  

 

"Nhất định phải mau chóng xông ra ngoài, nếu không, thật sự sẽ bị bọn chúng chém chết!" trong lòng Du Dương Tư tràn ngập lạnh lẽo, lao về phía phương hướng ít người nhất, chỉ cần lao được ra ngoài, hắn ta có thể dựa vào thể năng của mình để bỏ lại những tên côn đồ này.  

 

Sau khi trúng thêm bảy tám dao nữa, toàn thân Du Dương Tư đầy máu, quần áo rách rưới, bê bết máu, trong như một con huyết hồ lô khó coi.  

 

Nhưng tốt xấu gì hắn ta cũng đã lao ra khỏi vòng vây. Sau khi nhịn xuống đau nhức cùng cảm giác choáng váng vì mất máu mang đến, hắn ta tăng tốc chạy như điên!  

 

Ngay khi hắn ta vận lực vào hai chân, đám côn đồ tất nhiên đã không thể đuổi kịp.  

 

Sau khi bỏ lại đám côn đồ, Du Dương Tư cảm thấy nội tạng trong người như thiêu đốt, nhưng hắn ta vẫn nén cảm giác này lại liều lĩnh đi về phía nơi mình đang ở.  

 

Trong khoảnh khắc lao vào sân biệt thự, Du Dương Tư cảm thấy thế giới quay cuồng, thể năng cuối cùng cũng không còn theo kịp nữa, ngã xuống đất.  

 

"Ngài Du!"  

 

Các thành viên do Tổng hội Long Môn phái đến trong sân không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy bộ dạng của Du Dương Tư, đều lao tới nơi, vội vàng nâng hắn ta vào phòng.  

 

La Lôi nghe thấy tiếng động bèn đi ra xem, vừa nhìn thấy đã sợ tới mức hồn vía lên mây. Cháu trai của mình vậy mà bị người khác chém thành ra như vậy. Trên người dường như không có một chỗ nào lành lănhj, khăos nơi đều có vết dao!  

 

"Xảy ra chuyện gì?" La Lôi tức giận nói.  

 

“Chúng tôi không biết, lúc ngài Du trở lại đã trông như vậy rồi.” Có người nơm nớp lo sợ trả lời.  

 

La Lôi nghiến răng nghiến lợi nói: "Gọi xe cứu thương đưa nó đến bệnh viện!"  

 

Nhưng một trưởng lão khác trong phòng lại nói: “Không thể gọi xe cấp cứu, cũng không thể đến bệnh viện! Nếu cậu ta có thể bị chém đến thế này thì chắc chắn có người đang nhắm vào cậu ta. Nếu đến bệnh viện, thì đối phương có thể sẽ trực tiếp xông vào bệnh viện để giết người.”  

 

La Lôi cảm thấy điều này có lý, chỉ có thể chịu đựng đau lòng nói: “Tìm kênh thuê bác sĩ riêng chữa trị cho nó. Trước tiên chúng ta sơ cứu đơn giản cho nó đã. Sau đó lập tức phái người đi điều tra chuyện này!”  

 

Lý Hà Đồ cũng bị sự việc này làm cho kinh động, hỏi: "Tiểu Du xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao cậu ấy lại bị chém thành như vậy?"  

 

La Lôi thông qua điều tra đã biết chuyện gì đã xảy ra, đen mặt nói: “Chuyện này e rằng ngài phải hỏi tên khốn Tề Đẳng Nhàn! Những người chém nó đều là cấp dưới của Trần Bá Hạ, Trần Bá Hạ làm sao biết đến sự tồn tại của nó? Làm sao biết nó đang ở Hương Sơn. Hơn nữa vì sao lại có địch ý mạnh như vậy với nó chứ?”  

 

La Lôi không cần suy nghĩ cũng biết nhất định là do Tề Đẳng Nhàn đã thông qua Trần Bá Hạ mượn dao giết người, nhằm vào Du Dương Tư.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình Luận (0)
Comment