Tuyệt Thế Cường Long

Chương 595

 

 Dương Quan Quan chờ không nổi nên gọi điện thoại tới hỏi: “Tổng giám đốc Tề, sao hôm nay anh không đến công viên Sâm Hải? Anh không đến cũng phải nói trước một tiếng chứ!”  

 

“Thật xin lỗi, đều là lỗi của tôi…ai da…ôi…hôm qua tôi uống nhiều quá, hôm nay thấy cơ thể không được khỏe…”  

 

“Hừm…đầu còn thấy hơi choáng váng.”  

 

“Hôm nay tự luyện tập đi, sau khi tan làm tôi sẽ dẫn các cô đến võ quán Lý Gia Quyền luyện thính kình.” (luyện thính kình là cải thiện khả năng nghe)  

 

Giọng nói của Tề Đẳng Nhàn khiến cho Dương Quan Quan cảm thấy hơi kỳ lạ, cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng cô ta không thể nói được là lạ chỗ nào.  

 

Sau đó Tề Đẳng Nhàn lại dùng lời nói thấm thía dạy dỗ: “Cô Irena, lần sau khi tôi nghe điện thoại xin cô đừng làm chuyện như vậy nữa, cô như vậy sẽ khiến tôi cảm thấy mình đang thiếu tôn trọng người khác!”  

 

Irena Jinva nhẹ nhàng vén tóc, nhướng mi nhìn hắn một cái.  

 

“Hừ…cô nghe thì nghe, đừng dừng lại.”Tề Đẳng Nhàn chần chừ hít một hơi rồi nói.  

 

Irena Jinva không khỏi cảm thấy buồn cười, còn nói một đằng làm một nẻo?   

 

Tới gần giữa trưa, Tề Đẳng Nhàn mới cảm thấy nên nghiêm túc suy nghĩ về câu hỏi của Irena Jinva.   

 

Irena Jinva trông như một đứa trẻ ngoan, quỳ thẳng trên sô pha, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm hắn, trong ánh mắt lộ ra vẻ sáng ngời khơi dậy h@m muốn che chở của đàn ông.   

 

“Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi…” Tề Đẳng Nhàn mở miệng nói.  

 

Nói được một nửa, Irena Jinva cắt ngang: “Những điều mà tôi học được ở trong Trại Nhạn, từ tối hôm qua tới giờ, còn chưa dùng được một phần trăm.”  

 

Tề Đẳng Nhàn sửng sốt nói: “Ừ…tôi đã suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy cô là một nhân tài hiếm có.”  

 

“Cô học được cái gì ở Trại Nhạn không quan trọng, dáng người có đẹp hay không không quan trọng, xinh đẹp hay không cũng không quan trọng.”  

 

“Tôi cảm thấy cô là một nhân tài đáng để trau dồi, có thể sẽ giúp ích cho tôi.”  

 

Irena Jinva mím môi nở nụ cười.  

 

Thay vì mỗi ngày chìm đắm trong sợ hãi về tương lai, tốt hơn là dựa vào một người đàn ông như Tề Đẳng Nhàn, ít nhất thì không cần phải lo lắng về việc chạy trốn bảo vệ cái mạng nhỏ này nữa.  

 

“Anh Tề dự định thu xếp thế nào cho tôi đây?” Irena Jinva vẫn giữ nguyên tư thế quỳ, nhẹ nhàng nghiêng đầu, ngoan ngoãn đến mức khiến tim người ta rung rinh.  

 

“Cô cứ vào công ty của tôi làm việc đi, để xem trình độ của cô thế nào, sau đó tôi sẽ đưa ra bước sắp xếp tiếp theo.” Tề Đẳng Nhàn nói.  

 

Irena Jinva là một nhân tài được đào tạo bởi Trại Nhạn, quả thật khiến cho Tề Đẳng Nhàn thấy vô cùng hữu dụng.   

 

Các công ty ở Mỹ phải hoạt động bí mật, họ phải tìm những người có tài năng đáng tin cậy, trước mắt thì Irena Jinva chính là người đầu tiên.  

 

Nếu cô ấy thật sự làm được những gì cô ấy nói, đã học được rất nhiều kỹ năng điều hành doanh nghiệp ở Trại Nhạn.    

 

Sau khi nghe Tề Đẳng Nhàn nói xong, Irena Jinva thở phào nhẹ nhõm: “Tôi sợ rằng người của KGB sẽ không buông tha cho tôi.”  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Cô yên tâm, Chekhov sẽ không thể đụng tới cô. Cứ yên tâm mà làm việc cho tôi, sau này cô có thể trở thành một người phụ nữ bình thường tự do.”  

 

Irena Jinva giơ tay hét to: “Tuyệt vời!”  

 

Cảm xúc này hoàn toàn không phải giả tạo, cô đang thật sự rất hạnh phúc.  

 

Những ngày tháng không chắc chắn về tương lai sau này cô đã chịu quá đủ rồi, bây giờ, điều duy nhất cô muốn cũng chỉ là yên ổn mà thôi.  

 

“Để tôi kiểm tra cô một chút, cô nghĩ rằng hôm qua sau khi tôi nhận được tin tức quan trọng như thế từ cô, tiếp theo tôi sẽ làm gì?” Tề Đẳng Nhàn nói.  

 

“Người bạn mà anh Tề đưa đến quán bar lần trước là Vinogradov, anh ta là một trong những đại đầu sỏ của Tuyết Quốc.”  

 

“Trước tình hình quốc tế hiện nay, một Tuyết Quốc có đầu sỏ chia cắt nội bộ, có lợi cho Hoa Quốc hơn nhiều so với một Tuyết Quốc đoàn kết thống nhất!”  

 

“Cho nên tôi nghĩ anh Tề chắc chắn sẽ dùng tin tức này trao đổi với những người bạn đầu sỏ để đổi lấy lợi ích lớn hơn.”  

 

Irena Jinva suy nghĩ một chút, sau đó nói.  

Tề Đẳng Nhàn nói: “Cô nói không sai, nhưng nếu như ngày đó cô không nhìn thấy ông Duy Đầu thì sao?”  

 

 

Irena Jinva nói: “Vậy đàm phán với quốc gia của mình, bán thông tin cho họ, để họ tự xử lý.”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn hài lòng gật đầu, sau đó trầm ngâm hỏi: “Chín mươi chín phần trăm kỹ năng chưa sử dụng kia của cô là những thứ gì?”  

 

 

Irena Jinva sửng sốt, không ngờ người này lại chuyển đề tài nhanh như vậy, suýt chút nữa thì bật cười thành tiếng.  

 

 

“Tôi sẽ từ từ cho anh thấy, nhưng mà… hôm nay thật sự có chút mệt mỏi, sức khỏe của anh, so với tưởng tượng của tôi… mạnh mẽ hơn nhiều…” Cô đỏ mặt nói.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn nghe được những lời này thì tinh thần cũng thoải mái, anh cười đưa tay xoa đầu Irena Jinva: “Tôi là người đàng hoàng, chỉ tiện miệng hỏi mà thôi, cô đừng căng thẳng như vậy.”  

 

Bình Luận (0)
Comment