Tuyệt Thế Cường Long

Chương 867

 

 Thứ mà một cái cùi chỏ này dùng chính là sức nổ, sức mạnh giống như đại bác xuất nòng vậy!  

 

Tề Đẳng Nhàn cau mày, trong lúc cơ thể tránh về phía sau, khóe mắt liếc nhìn chiến trường một cái.  

 

Tên lính này lại cười khẩy một cái, cơ thể thuận thế xoay đến, chân phải nhấc lên, đầu gối nhô ra và húc thẳng về phía lồng ngực của Tề Đẳng Nhàn!  

 

“Cách đánh liên hoàn khuỷu của Bát Cực, anh ta chính là người có bước chân tương đối nặng nề lúc nãy?” Trong lòng Tề Đẳng Nhàn xẹt qua một suy nghĩ, tay phải chống xuống và giữ đầu gối của đối phương lại, cơ thể bám sát, hai tay nhấc lên, một cú “Lão Viên quải ấn” đánh vào cằm của người này.  

 

Cơ thể của đối phương lập tức bật về phía sau, Tề Đẳng Nhàn sải bước lao theo, trùng chân một cái, tay phải gập lại và đánh ra một cái cùi chỏ!  

 

“Bụp!”  

 

Cơ thể của tên lính này ngay lập tức bay ra ngoài như đạn pháo, rầm một tiếng đập vào một cái cây to lớn, trực tiếp khiến cho thân cây gãy tan.  

 

“Còn không mau ra tay?” Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy có người lao về phía Trần Liệt thì lập tức hét lên với Ngọc Tiểu Long.  

  Advertisement

Hắn vừa dứt lời, ba luồng âm thanh bỗng nhiên vọt tới bên cạnh Ngọc Tiểu Long, thế công đánh xuống như bão táp mưa sa!  

 

Ngọc Tiểu Long đã chuẩn bị từ rất lâu rồi, gân cốt trong cơ thể trong nháy mắt nổ tung, một luồng sức mạnh đáng sợ lập tức bộc phát, Thái Cực Quyền cứng cáp và mạnh mẽ nhất được thi triển vào ngay lúc này!  

 

Nhưng cho dù như thế thì lúc này Ngọc Tiểu Long vẫn lâm vào tình huống nguy hiểm cận kề!  

 

Ba người này đều là những cao thủ có cấp bậc đại tông sư, hơn nữa còn phối hợp ăn ý, võ công cao cường!  

 

“Cút ra!”  

 

Tề Đẳng Nhàn gầm lên một tiếng giận dữ, một phát móc lấy xương sườn của một tên lính đang vây đánh Dạ Ma, ngón tay đâm vào giữa da thịt, nắm lấy xương và bẻ một cái, trong lúc bẻ gãy xương của anh ta, hắn thẳng tay ném người đó ra ngoài.  

 

Ngay sau đó, hắn giơ chân đá vào sau mông Dạ Ma một cái và đá bay cả người anh ta về phía Trần Liệt!  

 

“Bảo vệ cậu ta!” Tề Đẳng Nhàn quát lên một tiếng và lao về phía chiến trường của Ngọc Tiểu Long! 

 

Ngọc Tiểu Long ngay lập tức rơi vào trạng thái bị ba người vây đánh, hơn nữa ba người này còn mang theo cả vũ khí!  

 

Khi đến gần cô ấy, ba người họ đã rút kiếm ra, ba thanh kiếm kanata dài hơn ba thước lóe lên ánh sáng lạnh lẽo ở trong đêm tối, đâm thẳng vào ba bị trí của Ngọc Tiểu Long là bắp chân, khe khở trên áo chống đạn và yết hầu.  

 

“Đây không phải là người của Tiểu đội điềm gở, đây là đao pháp của nước Kiệt Bành!” Ngọc Tiểu Long vô cùng kinh ngạc nhưng vẫn bình tĩnh trước nguy hiểm và liên tục giậm chân.  

 

Nhưng ba người này phối hợp thật sự ăn ý, một người chặn đứt đường lui của cô ấy và giữ cô ấy ở lại giữa đường.  

 

Đối diện với thanh kiếm lao đến từ phía sau, Ngọc Tiểu Long không còn cách nào khác ngoài việc khom lưng thành một con tôm lớn và sử dụng áo giáp để chống lại!  

 

“Xoẹt!”  

 

Một kiếm chém xuống cắt đứt lớp vải của áo chống đạn, thế nhưng lưỡi kiếm lại nhanh chóng bị bật ra ngoài.  

 

Cho dù súng có yếu cỡ nào thì chắc chắn cũng mạnh hơn so với kiếm, thân gốm trong áo chống đạn thậm chí còn có thể ngăn đạn, vậy cho nên ngăn kiếm tất nhiên không thành vấn đề.  

 

Sau khi đỡ được thanh kiếm, cơ thể của Ngọc Tiểu Long nảy lên, tay trái và tay phải cùng lúc đánh ra, trong lúc đưa tay lên, cô ấy đánh tay về hai bên trái phải, bốp bốp hai tiếng đánh bật hai thanh kiếm kanata đang chém thẳng đến ra ngoài.  

 

“Triệu gia giấu kĩ như vậy, thì ra bọn chúng câu kết với nước Kiệt Bành à? Thế mà lại mời cao thủ của nước họ tới đối phó với chúng ta!” Dưới tình huống như vậy, đầu óc Ngọc Tiểu Long vẫn minh mẫn và suy nghĩ đến chuyện khác.  

 

Trong lúc cô ấy nhảy ra khỏi thế bao vây, trong bóng tối bỗng xuất hiện một ánh đao, tựa như một dải ngân hà và chém nghiêng về phía cổ của cô ấy!  

 

“Không ổn!”  

Sắc mặt của cô ấy khẽ thay đổi, cô ấy hoàn toàn không nghĩ tới việc chỗ này còn có một người nữa đang mai phục, hơn nữa thủ đoạn mai phục này còn cao siêu như thế, chính mình cũng không thể nhìn thấy rõ ràng.  

 

 

Nhưng chính vào lúc này, Tề Đẳng Nhàn đã đến rồi, hắn mạnh mẽ xông lên phía trước với một cú sải bước rất dài.  

 

 

Ngay khi đứng vững, hắn bèn ra tay, ngón tay trở nên thô ráp, vết chai dày cộm trong lòng bàn tay cuộn vào trong và ép chặt, khiến cho cả lòng bàn tay gần như là không thể phá hủy!  

 

 

“Rắc!”  

 

 

Hắn ngay lập tức đón lấy thanh kiếm kanata đang chém đến, bắp thịt trong lòng bàn tay chặn đứng lưỡi kiếm!  

 

 

Chứng kiến kĩ năng tay không đoạt kiếm của Tề Đẳng Nhàn, Ngọc Tiểu Long không khỏi cảm thấy vô cùng kinh ngạc.  

 

Bình Luận (0)
Comment