Trương Thiên Phàm sau khi thành công cứu được vị thần bí nữ tử nhân tộc cường giả thì hắn nhìn về phía Hắc Giao. Hắn rất kinh ngạc khi không biết Hắc Giao đi đâu rồi mà thay vào đó tại vị trí đứng khi nãy của Hắc Giao là một nữ tử xinh xắn, đôi mắt to màu lục, dáng hình cuốn hút người khác giới, khoác lên người một bộ y phục song màu đen và nâu, ngoại hình hiện giờ giống với thiếu nữ nhân tộc mười lăm tuổi.
-“Cô nương có biết chỉ Hắc Giao từng đứng ở đây hiện giờ đi đâu không?”Trương Thiên Phàm hỏi vị thiếu nữ thần bí này.
Thiếu nữ thần bí nghe Trương Thiên Phàm nói xong, thì cô di chuyển đến trước mặt Trương Thiên Phàm, không lâu sau cô cất tiếng nói với Trương Thiên Phàm: “Ân nhân, ta gọi là Long Uyển Dung, đây là hình dáng nhân tộc của ta và bản thể của ta chính là tam giai nguyên thú đỉnh phong Hắc Giao.”
Trương Thiên Phàm nghe vị trước mặt mình thiếu nữ thần bí nói xong, thì Trương Thiên Phàm kinh ngạc vì người này tự nhận mình là Hắc Giao-chỉ tam giai nguyên thú đỉnh phong lúc trước. Trương Thiên Phàm ngoài kinh ngạc ra thì Trương Thiên Phàm còn biết được tên gọi của người này, hoá ra người này tên là Long Uyển Dung, bản thể của người này chính là Hắc Giao-hiện đang ở cấp tam giai đỉnh phong, tương đương với nhân tộc võ giả Võ Sư cảnh đỉnh phong.
Trương Thiên Phàm lập tức hỏi hệ thống của mình sau khi hắn hết kinh ngạc về việc tại sao tam giai nguyên thú đỉnh phong Hắc Giao lại biến mất mà thay vào đó là một thiếu nữ thần bí xuất hiện ở vị trí đứng lúc trước của Hắc Giao: “Hệ thống, rốt cuộc bản thể của vị thiếu nữ này có phải là tam giai nguyên thú đỉnh phong Hắc Giao không?”
-“Phải!”Hệ thống rất nhanh liền cho Trương Thiên Phàm câu trả lời.
Trương Thiên Phàm nghe xong hệ thống thanh âm thì Trương Thiên Phàm đối với Long Uyển Dung nói: “Uyển Dung, ngươi có muốn đi theo ta không?”
Long Uyển Dung nghe xong thanh âm của vị ân nhân đã cứu nàng khi nàng vẫn còn ở giai đoạn tiến hoá trước, thì nàng trong lòng rất vui mừng, nàng nhanh chóng cất tiếng nói với Trương Thiên Phàm: “Được, Uyển Dung đi theo ngài. Mong ngài về sau hãy đối xử tốt với Uyển Dung.”
Trương Thiên Phàm nghe được lời nói của Long Uyển Dung, thì Trương Thiên Phàm cất tiếng nói Long Uyển Dung: “Ngươi vẫn còn nhớ tên ta chứ?”
-“Uyển Dung vẫn nhớ tên của ngài. Ngài chính là Trương Thiên Phàm-ân nhân của Uyển Dung và cũng là chủ nhân của Uyển Dung.” Long Uyển Dung nghe Trương Thiên Phàm nói xong thì Long Uyển Dung không chút do dự nói.
Trương Thiên Phàm sau khi có được câu trả lời mà bản thân mình cần, thì Trương Thiên Phàm xoay người lại về phía nữ tử thần bí mà hắn cứu lúc trước. Hắn nhìn thấy vị nữ tử thần bí này nằm im bất động, hắn nhanh chóng đi đến bên cạnh vị nữ tử thần bí này, Uyển Dung đi ngay sau hắn. Rất nhanh hắn và Uyển Dung xuất hiện bên cạnh vị thần bí nữ tử đang nằm im bất động, hắn nhanh chóng tế ra chính mình phi kiếm và cũng là hắn pháp khí, sau đó hắn liền bảo Uyển Dung hỗ trợ hắn đưa vị thần bí nữ tử này lên thân của hắn phi kiếm rồi hắn lên phi kiếm của hắn trước, ngay sau đó là Uyển Dung bế vị thần bí nữ tử thân của hắn phi kiếm. Sau khi Uyển Dung và vị thần bí nữ tử đang nằm im bất động yên vị ở trên thân hắn phi kiếm thì hắn lập tức sử dụng “ngự kiếm phi hành thuật” khống chế phi kiếm đi tìm sơn động, nhằm chữa trị cho vị thần bí nữ tử này.
....................................
Hai khắc thời gian nhanh chóng qua đi. Lúc này Trương Thiên Phàm đang khống chế chính mình phi kiếm ngự kiếm phi hành tiến vào vòng trong cùng của Huyền Nhai Sơn, nhiệm vụ trước mắt là đi tìm kiếm sơn động nhằm chữa trị cho vị thần bí nữ tử đang nằm im bất động ở phía sau hắn, đang được Long Uyển Dung trông nom. Hắn tiếp tục khống chế phi kiếm ngự kiếm phi hành thêm hai khắc nữa thì cũng là lúc hắn tìm được một cái sơn động, hắn sau khi nhìn thấy cửa hang động thì hắn lập tức khống chế phi kiếm của mình bay về phía sơn động đó.
Khoảng nửa khắc thời gian sau, sau một thời gian tìm kiếm sơn động lâu thì cuối cùng hắn hạ phi kiếm của mình xuống trước cửa sơn động. Hắn tiếp tục nhờ Long Uyển Dung đưa vị thần bí nữ tử ra khỏi phi kiếm của hắn và Long Uyển Dung làm theo thỉnh cầu của hắn. Sau khi Long Uyển Dung bế vị thần bí nữ tử vào trong sơn động thì hắn mới rời khỏi chính hắn phi kiếm, ngay sau đó hắn cất bản thân hắn phi kiếm vào không gian giới chỉ của hắn rồi hắn đi vào trong sơn động mà hắn đã phát hiện ra.
Hắn thấy vị nữ tử thần bí nhân tộc cường giả này nằm im ở trên một tảng đá, trong khi đó Long Uyển Dung đứng ở bên cạnh trông coi vị nữ tử nhân tộc thần bí này. Hắn nhanh chóng tiến đến vị trí của vị nữ tử thần bí đó, rất nhanh hắn xuất hiện ở bên người vị nữ tử thần bí này sau đó hắn sử dụng “nội thị thuật” để kiểm tra cơ thể của vị nữ tử thần bí này, không lâu sau hắn có được câu trả lời.
“Người này kinh mạch đứt đoạn, lục phủ ngũ tạng lệch vị trí hơn thế nữa đan điền của người này còn bị rạn nứt, may người này vẫn có thể tu luyện được. Nếu chẳng may đan điền bị phế thì người này trở thành phế nhân, đời này không thể bước vào con đường tu luyện được nữa. Có hai cách để chữa thương cho vị nữ tử thần bí này, cách thứ nhất sử dụng hai loại lục cấp đan dược đó là “Chữa Điền Đan” và “Phục Kinh Đan”; cách thứ hai tiến hành song tu với vị nữ tử thần bí này, trong quá trình song tu mình sẽ thi triển song tu công pháp “Hỗn Nguyên Long Tiên Công” công dụng của nó khôi phục toàn bộ kinh mạch đứt đoạn, đồng thời tạo ra hỗn nguyên âm dương khí trong đó nam nhân dương nguyên chuyển thành hỗn nguyên dương khí còn nữ nhân âm nguyên chuyển thành hỗn nguyên âm khí.” Trương Thiên Phàm chìm vào suy nghĩ.
Rất nhanh Trương Thiên Phàm suy nghĩ xong, ngay sau đó Trương Thiên Phàm quay sang nói với Long Uyển Dung: “Ta đã có cách chữa thương cho vị nữ tử thần bí này rồi. Chỉ có điều không biết vị nữ tử thần bí này có đồng ý để ta đồng ý chữa thương bằng cách thực hiện hình thức song tu.”
“Ngươi đừng lo. Ta không trách ngươi đâu.” Trong đầu Trương Thiên Phàm đột nhiên xuất hiện một đạo thanh âm.
Trương Thiên Phàm đương nhiên biết đạo thanh âm trong đầu mình vừa rồi là của ai, không phải của hệ thống mà của vị nữ tử thần bí đó. Vị nữ tử thần bí này đã dùng thần thức của mình truyền âm cho hắn, chứng minh được thần thức của người này cao siêu không khác gì thần thức của hắn lúc chưa vẫn lạc.
Trương Thiên Phàm quay người về phía tảng đá nơi đó cơ thể của vị nữ tử thần bí đang nằm, hắn liền bế cơ thể của vị nữ tử thần bí này xuống tảng đá đặt ở một chiếc giường làm bằng gỗ, mặt trên phủ thêm một cái chiếu màu lục.
Lúc trước hắn đã chữa trị cho vị nữ tử thần bí này, có điều hắn chữa được toàn bộ vết thương bên ngoài của vị nữ tử này, giờ hắn tiếp tục chữa trị bên trong cơ thể của vị nữ tử thần bí này thông qua hình thức song tu.