Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 124

Sắc mặt của trại chủ trại Thanh Phong có chút ảm đạm, trong nháy mắt âm trầm xuống:

- Tiểu tử ngươi là đang tìm cái chết!

Trong miệng nói xong, hắn mạnh mẽ nâng đại đao trong tay, hướng Lâm Thần chém xuống một đao. Âm thanh soàn soạt vang lên, khiến lòng người sinh ra sợ hãi. 

Trại chủ trại Thanh Phong này là tu vi Thiên Cương Cảnh hậu kỳ, quanh năm chiến đấu gian khổ, kinh nghiệm chiến đấu của hắn rất mạnh. Hắn đánh ra một đao này, mặc dù không phát huy võ kỹ nhưng tốc độ cùng góc độ xuất đao cũng là nhanh vô cùng, cực kỳ gian xảo.

Nếu như đổi thành những võ giả khác, đối mặt với một đao này của hắn, e rằng nhất định phải chết!

Chỉ có điều là, đối thủ của hắn chính là Lâm Thần. 

Thấy cảnh này, khóe miệng Lâm Thần cười nhạt một cái, "bang" một tiếng hắn xuất Hàn Thiết kiếm bên thắt lưng ra, ngay sau đó một thanh kiếm thoáng qua, vang lên "phịch" một tiếng trầm trầm, hai thân thể đều lui về sau.

- Ồ...

Trại chủ trại Thanh Phong nhìn thấy Lâm Thần vừa rồi chặn lại sự tấn công của hắn, không nhịn được khẽ kêu lên, có chút bất ngờ. Phải biết rằng hắn chính là tu vi Thiên Cương Cảnh hậu kỳ, một đệ tử nội môn của Thiên Cực tông tu vi Thiên Cương cảnh hậu kỳ tới đây cũng bị hắn đánh hoảng loạn mà bỏ chạy, mà giờ khắc này tu vi Lâm Thần chỉ là Thiên Cương cảnh sơ kỳ, nhưng đã chặn lại sự tấn công của hắn. 

Cho dù là một công kích bình thường của hắn, tuyệt đối không phải một võ giả Thiên Cương cảnh sơ kỳ có thể ngăn cản!

- Tiểu tử, có chút bản lãnh. Có điều ngươi dám xông đến trại Thanh Phong, nhất định phải chết.

Trại chủ trại Thanh Phong trên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng, vẫn là không có cách nào để Lâm Thần vào trong mắt. Dù sao, cùng cấp, cùng thực lực võ giả đều có phân chia ba sáu chín đẳng, huống chi tu vi của hắn so với Lâm Thần còn cao hơn hai cảnh giới. 

Mặt Lâm Thần không biến sắc nói:

- Vừa vặn tu vi của ta mới vừa đột phá đến Thiên Cương cảnh sơ kỳ không lâu, hay là dùng ngươi thử nghiệm thực lực của ta.

- Ngươi...! 

Trại chủ trại Thanh Phong nhất thời bị giọng điệu của Lâm Thần làm cho phẫn nộ.

- Ngông cuồng! Trại chủ, tiểu tử này đã không thức thời như vậy, liền giết hắn!

- Đúng, đừng phí lời với hắn, giết tiểu tử này. 

Sơn tặc ở bốn phía đều là bị lời nói của Lâm Thần làm cho phẫn nộ, vẻ mặt của từng người dữ tợn gầm lên nhẹ.

- Được được được! Tiểu tử, ngươi là tự tìm chết, vậy cũng đừng trách lòng dạ ta ác độc!

Sắc mặt trại chủ trại Thanh Phong có chút tái nhợt nói liên tục ba chữ "Được", sau đó vận dụng chân khí trong cơ thể, chân khí dâng trào tạo thành một cơn gió lớn, thổi phồng y phục của trại chủ Thanh Phong lên. 

Chợt đại đao trong tay hắn giơ lên, lại một lần nữa hướng Lâm Thần hung hăng chém xuống.

- Những lời này, hẳn là ta nên nói.

Lâm Thần mở miệng nhàn nhạt đáp lại, đồng thời thân thể hắn chấn động mạnh một cái, trên da liền tản ra từng đạo ánh sáng màu đồng óng ánh vô cùng, phảng phất như một mặt trời nhỏ, cực kỳ đáng chú ý. 

Không ít sơn tặc bốn phía bị sự biến hóa của Lâm Thần làm sợ giật bắn lên, không kiềm hãm được lui về sau hai bước.

- Công pháp luyện thể? Hừ, cho dù tiểu tử ngươi tu luyện công pháp luyện thể cũng là chuyện vô bổ, hôm nay ngươi chính là phải chết.

Trại chủ trại Thanh Phong cũng là hơi sững sờ, dù sao với kiến thức rộng rãi hắn rất nhanh liền nhận ra Lâm Thần đang thi triển công pháp, trong miệng hắn gầm một tiếng, đại đao dài đến hai thước như trước hung hăng chém xuống. 

Leng keng!

Trại chủ trại Thanh Phong vừa dứt lời liền hướng tới, Hàn Thiết kiếm trong tay Lâm Thần cũng công kích ra, đâm thẳng vào trại chủ trại Thanh Phong, tức khắc vang lên một âm thanh kim loại, ở chỗ giao nhau càng là phát ra một âm thanh điên cuồng, một luồng sức mạnh phóng lên cao, không ít sơn tặc ở bốn phía cảm nhận được, nhất thời vẻ mặt trắng bệch sợ hãi đứng lên.

Bạch bạch bạch... 

Trại chủ trại Thanh Phong sắc mặt kinh ngạc, chỉ cảm thấy một nguồn sức mạnh từ trên thân Hàn Thiết kiếm của Lâm Thân truyền đến trên đại đao của hắn, cuối cùng hắn không nhịn được chợt lui về sau mấy bước, mỗi một bước lui ra phía sau của hắn đều đạp ra một dấu chân thật sâu, hiển nhiên một đòn đánh này của Lâm Thần làm hắn có chút không chịu nổi.

Bên kia Lâm Thần cũng là lui về sau, sắc mặt hơi tái nhợt, chẳng qua so với trại chủ trại Thanh Phong, rõ ràng tốt hơn nhiều, hắn cười nhẹ một tiếng nói:

- Tiếp tục đến đây! Xuất ra tất cả sức mạnh của ngươi, xem ngươi có thể buộc ta vận dụng mấy phần mười sức mạnh! 

- Tự tìm cái chết!

Nghe xong lời nói của Lâm Thần, trại chủ trại Thanh Phong nhất thời từ kinh ngạc đến tỉnh táo, vẻ mặt tức giận hét lớn một tiếng, hai mắt có chút đỏ, giơ đại đao lên giữa không trung nhanh chóng vung đến.

Đại đao của hắn dài đến gần hai thước, nhanh chóng vung đến. 

Trại chủ trại Thanh Phong liên tục vung đại đạo, cuối cùng xuất hiện một ánh hào quang, cơ hồ ánh sáng này chỉ xuất hiện trong phút chốc, hắn dừng vung vẩy đại đao, chuyển hướng Lâm Thần mạnh mẽ chém xuống.

- Ha ha, tiểu tử ta là tu luyện Huyền Mịch cấp thấp Cuồng Phong đao pháp, mấy năm trước đã sớm tu luyện đại thành, xem ngươi còn cách nào chống lại!

Trại chủ trại Thanh Phong thi triển ra một đao này, trên mặt lộ ra sự tự tin, hắn hừ lạnh một tiếng, trong miệng lãnh đạm nói ra, tựa như dưới một đao này Lâm Thần chắc chắn bị giết. 

Đại thành đao pháp Huyền Mịch cấp thấp!

Thấy một màn này, Lâm Thần không khỏi nheo mắt một cái. Ở Thiên Cực tông rất nhiều đệ tử nội môn mất nhiều thời gian tu luyện võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp, nhưng chưa tu luyện tới đại thành, không có cách nào xuất ra võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp chính thức ra.

Mà giờ khắc này Trại chủ trại Thanh Phong chính là xuất ra võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp đã tu luyện đến đại thành, e rằng lúc đó đệ tử tu vi Thiên Cương cảnh hậu kỳ của Thiên Cực tông, chính là vì vậy mà thua ở trên tay trại chủ trại Thanh Phong, như vậy có thể tưởng tượng được sức mạnh của nó. 

Dù vậy, mặt Lâm Thần vẫn như cũ không đổi sắc. Võ kỹ đại thành Huyền Mịch cấp thấp sức mạnh tuy là to lớn, nhưng Cổ Đồng Luyện Thể quyết của Lâm Thần tương tự như công pháp Huyền Mịch cấp thấp, vả lại hắn cũng tu luyện đến cảnh giới đại thành, chống đỡ một đao của trại chủ trại Thanh Phong hoàn toàn không thành vấn đề!

Uống!

Lâm Thần khẽ quát một tiếng, Hàn Thiết kiếm trong tay rất nhanh vung lên, một chiêu kiếm thức liên tục đánh ra không ngớt. 

Thất Tinh Liên Hoàn kiếm!

Từ trên thân Hàn Thiết kiếm, bắn nhanh ra một đạo kiếm khí dài gần năm thước, đánh thẳng về phía đại đao của trại chủ trại Thanh Phong.

Ầm... 

Một âm thanh to lớn vang lên.

Thân thể Lâm Thần lui nhanh ước chừng hơn mười trượng mới dừng lại, sắc mặt hắn tái nhợt không có chút huyết sắc nào, có điều là trên mặt cũng là lộ ra vẻ mừng rỡ.

Trại chủ trại Thanh Phong thân thể cũng là lui mấy trượng mới dừng lại, thần sắc chấn động nhìn Lâm Thần. 

- Ngươi, đây là võ thuật gì! Làm sao có thể có uy lực lớn như vậy.

Trong lòng trại chủ trại Thanh Phong hiểu rõ, hắn vừa rồi thi triển ra một kích chính là toàn lực tiến công, đao pháp đại thành Huyền Mịch cấp thấp, cho dù là võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ cũng rất khó ngăn chặn, thế mà cuối cùng bị Lâm Thần Thiên Cương cảnh sơ kỳ cản lại.

Nghe xong lời nói của trại chủ trại Thanh Phong, Lâm Thần cười một tiếng, hắn vừa rồi thi triển chỉ là Hoàng Mịch trung cấp võ kỹ, bất quá phát huy sức mạnh có thể sánh ngang võ kỹ Hoàng Mịch đỉnh cao, nhưng ngay cả như vậy dùng võ kỹ Hoàng Mịch trung cấp ngăn cản võ kỹ đại thành Huyền Mịch cấp thấp tiến công, cũng là cực kỳ giỏi. 

Nếu như Lâm Thần tu luyện võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp, một khi tu luyện tới đại thành, thi triển ra sức mạnh chỉ sợ so với đại thành võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp của trại chủ trại Thanh Phong uy lực mạnh mẽ gấp mấy lần!

Trong lòng đối với thực lực của mình có chút bình tĩnh, Lâm Thần cũng sẽ không nói lời vô ích, cười lạnh nói:

- Đến địa ngục ngươi tự nhiên biết! 

Trong lòng trại chủ trại Thanh Phong cả kinh, vẻ mặt có chút bối rối. Hắn sử dụng toàn lực đều không thể chém giết Lâm Thần, mà rõ ràng một kích vừa rồi hắn cũng không phải là dùng toàn bộ sức mạnh, nếu so sánh thì sức mạnh của Lâm Thần hoàn toàn có thể giết hắn.

Lâm Thần trở tay thu hồi Hàn Thiết kiếm, ngay sau đó cả người hắn phảng phất giống một con diều hâu thẳng hướng trại chủ trại Thanh Phong với tốc độ cực nhanh.

Đồng thời hắn vươn nắm đấm liên tục hướng trại chủ trại Thanh Phong đánh tới. 

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm...

Liên tục đánh ra mười quyền!

Mỗi một quyền Lâm Thần đều là vận dụng toàn lực, quyền lực nặng đến ba vạn cân. 

Mỗi một quyền đều là tiến công ở trên thân thể trại chủ trại Thanh Phong.

Với sự tiến công liên tục, cơ thể trại chủ trại Thanh Phong liền không kìm nổi mà phải lùi lại, mỗi một bước lui ra phía sau sắc mặt của hắn càng tái nhợt một phần.

Lâm Thần cuối cùng hạ xuống một quyền, sắc mặt trại chủ trại Thanh Phong đã tái nhợt phảng phất như một tờ giấy trắng, lồng ngực của hắn phập phồng bất định, đột nhiên yết hầu cuồn cuộn, há mồm liền phun ra một ngụm máu. 

Phốc...

Đùng!

Trại chủ trại Thanh Phong phun ra một ngụm máu, trực tiếp té trên mặt đất, thân thể hắn hơi co giật hai cái chết ngay tại chỗ! 

Mười quyền, giết chết võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ!

Vừa rồi Lâm Thần công kích với tốc độ rất nhanh, toàn bộ quá trình không đến một canh giờ, cho tới trại chủ trại Thanh Phong cũng không thể phản ứng kịp, mà bốn phía rất nhiều sơn tặc còn chưa kịp phản ứng thì trại chủ trại Thanh Phong  đã ngã xuống đất bỏ mình.

- Cái này... 

- Trại chủ đã chết?

- Làm sao có thể! Trại chủ chính là ngay cả võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ đều có thể đánh bại, làm sao chết trên tay một võ giả Thiên Cương cảnh sơ kỳ.

Rất nhiều sơn tặc trong nháy mắt có chút bối rối, ngay cả trại chủ trại Thanh Phong Thiên Cương cảnh hậu kỳ cũng bị Lâm Thần chém giết, như vậy bọn họ chỉ là Thiên Cương cảnh trung kỳ, sơ kỳ, thậm chí là vó giả tu vi Luyện Thể cảnh, sao có thể là đối thủ của Lâm Thần? 

- Mọi người không nên hốt hoảng! Tiểu tử này nhất định là sử dụng âm mưu quỷ kế gì, nếu không... Hắn chỉ là tu vi Thiên Cương cảnh sơ kỳ làm sao có thể đánh chết trại chủ!

Đúng lúc này một đạo âm thanh vang lên:

- Tiểu tử này chỉ là Thiên Cương cảnh sơ kỳ, chúng ta cùng nhau hợp lực, nhất định có thể giết hắn báo thù cho trại chủ. 

Theo đạo thanh âm này vang lên, tình cảnh hỗn loạn thoáng cái chuyển biến tốt hơn, không ít sơn tặc đều là trấn định lại, nghe được phân tích không ít sơn tặc nhất thời cảm thấy có lý.

Cho dù là thiên tài, vượt cấp giết địch cũng là vô cùng khó khăn, huống chi trại chủ so với Lâm Thần ước chừng cao hơn hai cảnh giới, Lâm Thần có thể chém giết trại chủ Thiên Cương cảnh hậu kỳ, làm cho tất cả mọi người sinh ra một cái ảo giác, cho là Lâm Thần là giở trò lừa bịp này mới đánh bại trại chủ.

- Nói đúng, chúng ta cùng tiến lên nhất định có thể giết tiểu tử này báo thù cho trại chủ. 

Được mọi người cùng nhau hợp lực giết tên khốn này!

Không ít sơn tặc la ầm lên.

Lâm Thần cười lạnh một tiếng, những sơn tặc này thật đúng là không biết mùi vị cảm nhận của võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ nhạy cảm vô cùng, như thế nào giở trò lừa bịp đơn giản như vậy là có thể đánh chết? Hắn chợt quay đầu, hai mắt hơi híp bình tĩnh mới bắt đầu đánh giá người đó. 

Người kia là tu vi Thiên Cương cảnh trung kỳ, diện mạo tựa như là Nhị gia trại Thanh phong. Bị Lâm Thần nhìn thẳng, người kia nhất thời không kìm lòng nổi rùng mình, thân thể thoáng hướng lui về sau mấy bước, tựa hồ như muốn né tránh.

Chỉ có điều mới vừa đi mấy bước, liền nhìn thấy thân thể Lâm Thần khẽ động, không đến một hơi thở liền xuất hiện ở trước mặt Nhị gia, ngay sau đó đấm ra một quyền.
Bình Luận (0)
Comment