Dương Ân có bài luyện chế đan dược cơ bản mà Tiểu Hắc truyền lại cho hắn, phân biệt đan dược chính là bài cơ bản nhất, cho nên hắn vẫn có thể tiếp thu được.
Đồng thời, Tiểu Hắc đã nói cho hắn biết tất cả các dược liệu cần thiết để luyện chế Tiếp Cốt đan, cho nên hắn có thể bắt đầu lựa chọn nhanh chóng.
Tiếp Cốt đan là đan dược cấp vương.
Để luyện chế ra nó, tổng cộng cần gần hai trăm loại dược liệu.
Dương Ân căn cứ vào nguyên tắc luyện một lò đan cần ba phần dược liệu mà chuẩn bị, chọn ba phần những dược liệu cần thiết, có một loại lão dược còn tồn kho nhiều, hắn còn nhân cơ hội này muốn lấy thêm mấy phần.
Rất nhiều dược liệu tốt đều bị lãng phí ở đây, Dương Ân thực sự rất đau lòng, khi trở về nhất định phải nhờ Phần Thiên Hùng chuyển cho một đống dược liệu để hắn luyện đan.
Sau một hồi tìm kiếm, Dương Ân đã thu thập được gần hết các loại dược liệu, ngay cả linh thảo cũng lấy không dưới 30 cây, nhưng như vậy vẫn chưa đủ, vẫn còn thiếu hai vị dược liệu cấp vương.
Hắn tìm mãi cũng không ra dược liệu cấp vương nào được đặt ở đây, hẳn là đã được giấu ở nơi bí mật.
"Ta được lệnh của nguyên soái đến lấy dược liệu để luyện chế Tiếp Cốt đan.
Vẫn còn cần thêm một ít dược liệu cấp vương, xin hãy cho ta vào trong lấy", Dương Ân đứng tại chỗ nói lớn.
Hắn vừa nói xong, thì ở trong một góc liền hiện lên một mảng trận pháp đã bị dịch chuyển, rồi một giọng nói vang lên: "Dược liệu cấp vương vô cùng quý giá, ngươi đừng lãng phí".
Thanh âm mơ hồ, không rõ nguồn gốc.
Dương Ân gật đầu, liền bay về phía một cái động phủ nhỏ ở bên trong.
Hắn phát hiện, bên trong động phủ nhỏ còn có một dòng linh tuyền, dược liệu cấp vương cùng một số linh dược quý giá đều được cất giữ hoặc trồng ở đây, có thể coi nơi này như một vườn dược liệu nhỏ với hàng trăm cây dược liệu cấp vương và hàng ngàn cây linh dược.
Chỉ có điều nơi này không được ánh mặt trời chiếu tới, mà những dược liệu cấp vương và linh dược đều được hái từ nơi khác chuyển tới đây, cho nên nơi đây chỉ có thể khiến cho chúng tiếp tục duy trì thêm một thời gian, chứ không đủ điều kiện để cho chúng kéo dài sự sinh trưởng.
Sau khi Dương Ân nhìn lướt qua, hắn liền nhìn thấy một số vị dược liệu cấp vương có giá trị, đầu tiên là Tiếp Cân Đằng và Hồi Cốt Thảo mà hắn đang cần.
Hai loại dược liệu cấp vương này cũng không khó tìm, ở đây vẫn có thể tìm được.
Dương Ân cũng lấy thêm một vài vị dược liệu cấp vương và linh dược khác, hắn tự nghĩ: "Những thứ này coi như thù lao đi".
Dương Ân thu lấy thu để, sau đó lại lấy một ít linh tuyền rồi mới đi ra khỏi động phủ nhỏ.
Hắn vừa ra ngoài, thì động phủ nhỏ lại bị phong ấn.
Khi Dương Ân chuẩn bị rời khỏi kho sau, thì hắn đột nhiên cảm nhận được thứ gì đó đặc biệt trong đống dược liệu đã thối rữa, hắn đi về phía đó, rút những loại dược liệu đã thối rữa ra, phát hiện ở nơi đó quả nhiên có một loại dược liệu khác, thân cây màu trắng bạc, giống như tinh băng kết thành, lộ ra một chút băng hàn ý, thoạt nhìn trông có vẻ bất phàm, đáng tiếc bởi vì nó quá nhỏ cho nên không dễ dàng bị tìm thấy.
Lý do khiến loại dược liệu này thu hút sự chú ý của hắn hoàn toàn là bởi vì khí tức của nó đã đánh động được cảm ứng của Thái Thượng Cửu Huyền quyết.
Cảm ứng tuy rất yếu, nhưng đã thực sự xuất hiện, giống như khi hắn đi vào hố máu ở khu 8 trên sơn ngục, sau đó mới gặp được huyền tinh khí Tiên Thai.
"Cây Hàn Ngân Thảo này chẳng lẽ đã dính phải huyền tinh khí, cho nên mới kích hoạt được cảm ứng của ta?", Dương Ân hoài nghi tự hỏi.
Hàn Ngân Thảo là một loại dược liệu mọc ở vùng núi băng giá, cực kỳ khó tìm, là linh thảo hạ cấp, nó thật sự bị vùi lấp ở đây, chỉ có thể trách những quản lý kho sau đã quá bất cẩn.
Nhưng điều mà Dương Ân quan tâm không phải là giá trị của Hàn Ngân Thảo, mà là do cảm ứng kỳ lạ mà nó gây ra cho Thái Thượng Cửu Huyền quyết, khiến cho hắn vô cùng hứng thú.
Hắn liền cất cây Hàn Ngân Thảo đó vào người, thứ quý giá quan trọng này phải đem về cho Tiểu Hắc nghiên cứu xem có thể dùng nó để tìm tung tích của một loại huyền tinh khí khác hay không.
"Không có huyền tinh khí thì ta cũng không có biện pháp đột phá thêm cảnh giới, bây giờ cuối cùng cũng đã có một chút đầu mối, có thể xem là chuyện đáng mừng", Dương Ân vui vẻ thầm nhủ.
Hắn nhanh chóng rời khỏi kho sau, đưa từng loại dược liệu đã lấy trong túi cho những người cựu binh ngoài cửa để đăng ký.
Những người cựu binh nhìn thấy đống dược liệu cấp vương cùng linh dược thì ánh mắt cũng lóe lên một tia ngạc nhiên.
Những dược liệu quý giá như vậy mà tên nhóc này lại có thể dễ dàng lấy đi, quả thực khiến bọn họ khó hiểu.
Nếu như không phải hắn mang văn thư có con dấu của nguyên soái, bọn họ nhất định sẽ không để hắn ra tay lấy đi nhiều thứ quý giá như thế này.
Phần Diệu Dương thấy Dương Ân đã đi ra thuận lợi, gã liền nói: "Bây giờ chúng ta sẽ đi gặp ngũ hoàng tử điện hạ".
“Đi thôi”, Dương Ân đắc ý đáp lại.
"Gặp ngũ hoàng tử điện hạ thì phải nhớ chú ý lời nói của ngươi.
Người đó là ngũ hoàng tử của Đại Hạ ta", Phần Diệu Dương nhấn mạnh.
"Biết rồi, ta sẽ đối xử với hắn ta như với thái tử điện hạ vậy được chưa", Dương Ân tùy tiện nói, hắn còn đang suy nghĩ không biết ngũ hoàng tử kia nhìn thấy hắn thì sẽ bày ra cái nét mặt gì.
“Nói năng cẩn thận!”, Phần Diệu Dương rùng mình trước lời nói của Dương Ân.
Không bao lâu sau họ đã đến lều của ngũ hoàng tử.
Nhìn thấy Dương Ân, Lâm Thê Thê đang đứng bên ngoài lều liền thấp giọng tự hỏi: "Tại sao hắn lại ở đây?".