Binh lính trong quân vốn không biết Dương Ân cống hiến đan dược, chỉ có một số binh lính bị thương nhẹ đến quân đoàn Tử thần, nhận thuốc nước mới biết tin từ binh lính ở quân đoàn Tử thần.
Hóa ra Dương Ân không chỉ là vương giả trong thế hệ thiếu niên mà còn là một luyện dược sư.
Sau khi tin tức này truyền đi, tất cả binh lính đều bội phục và có ý muốn quỳ bái Dương Ân.
Vương giả thế hệ thiếu niên có độ tuổi không quá hai mươi ở trong quân đã là độc nhất vô nhị, luyện dược sư lại càng hiếm có.
Nếu họ có một nửa bản lĩnh như hắn thôi thì cũng hài lòng rồi.
Vì Dương Ân nên binh lính ở quân đội khác cũng thân thiện với binh lính ở quân đoàn Tử thần hơn rất nhiều, không hằm hằm với họ như trước kia.
Đương nhiên tất cả đều do Lục Trí cố ý loan tin, hắn ta cũng được Dương Ân cho phép nên mới làm như vậy.
Hắn ta nhất định phải xây dựng uy danh tuyệt đối trong quân đội cho Dương Ân, dù công cao hơn chủ cũng không phải sợ, dù sao Dương Ân đã có năng lực, không phải sợ gì hết.
Dương Ân thì không rảnh để ý tới chuyện này, hắn toàn tâm toàn ý luyện chế đan dược trị thương, ngưng tụ hết lò này đến lò khác, tiêu hao không ít năng lượng.
Cũng may có năng lực hấp thu của Thái Thượng Cửu Huyền quyết nhanh chóng nên hắn hồi khí cực nhanh, nếu là luyện dược sư khác đâu thể có năng lực kéo dài mạnh mẽ như hắn.
Hiện tại hắn đã luyện chế được một lò đan dược trị thương dễ dàng, một lò có thể ngưng kết hai mươi viên đan dược, trình độ luyện dược của hắn đã tăng lên nhiều.
Hắn cũng không luyện chế đan dược trị thương mãi, thỉnh thoảng cũng luyện chế Tăng Khí đan và Phá Huyệt đan.
Sở dĩ hắn luyện chế hai loại đan dược khác, thứ nhất là vì để nâng cao tài nghệ luyện dược của mình, thứ hai là vì chuẩn bị cho binh lính quân đoàn Tử thần.
Đan dược tăng khí có thể tăng thực lực của binh lính ở cảnh giới chiến sĩ, Phá Huyệt đan có thể giúp binh lính cảnh giới nhân tướng đột phá, những thứ này đều là đan dược các binh lính khát khao có được.
Sau bảy ngày điên cuồng luyện chế, Dương Ân như bị tàu hỏa nhập ma, đầu tóc hắn tung bay, hai mắt giăng kín tia máu, toàn thân tản mùi thuốc nồng nặc, Lam Yêu Cơ bị hắn thúc giục đến đỉnh điểm, trình độ khống chế nó đã đạt mức nhuần nhuyễn.
Khi thành công luyện chế lò đan dược cuối cùng, hắn mới thở phào nhẹ nhõm rồi nuốt một hớp linh tuyền Sương Tuyền để mình nhanh chóng bình tĩnh lại.
Lúc này, trong lều của Dương Ân đã có hơn mười ngàn viên đan dược trị thương, đủ chất đẩy mấy bao tải.
"Cuối cùng cũng có thể báo cáo kết quả!", Dương Ân khẽ thở dài.
Sau khi luyện chế xong, hắn không xuất quan mà cho người vào khiêng những viên đan dược trị thương này tới lều của nguyên soái, bản thân thì tiếp tục bế quan một lần nữa.
Nửa tháng sau hắn định luyện chế đan vương cho hoa hồng Tử thần nhưng hiện tại hắn vẫn chưa nắm chắc.
Hắn buộc phải tận dụng thời gian để sắp xếp lại những kiến thức quan trọng trong sách luyện dược cơ bản, đồng thời củng cố những điều tâm đắc trong nhiều ngày qua để đến lúc đó luyện chế đan vương thuận lợi hơn.
Ba ngày trôi qua, Dương Ân cảm thấy mình đã hiểu sâu hơn về sách luyện dược cơ bản, trong thần đình cũng tiêu hóa xong nên không tiếp tục nữa.
Hắn lấy một chiếc nhẫn Càn Khôn ra, đây cũng chính là chiếc nhẫn mà hắn đoạt được từ một trong bốn vị vương giả trẻ tuổi vào lúc mới gặp rùa vân bạc.
Nhẫn Càn Khôn đã sớm nhận chủ, hắn muốn lấy đồ từ trong đó ra cũng không dễ dàng.
Dương Ân quan sát một lúc rồi cười, linh hồn trong thần đình nhảy lên, tinh thần lực dồi dào hung hăng đánh về phía nhẫn Càn Khôn.
Rắc!
Bên trong nhẫn Càn Khôn như có vật gì đứt đoạn, không gian bên trong xuất hiện hết trong cảm ứng của Dương Ân.
Đây là một chiếc nhẫn Càn Khôn khoảng năm mét vuông, đồ bên trong không quá nhiều nhưng thứ gì cũng là tinh phẩm.
Dương Ân kiểm tra kĩ thì phát hiện có mấy trăm khối huyền linh thạch trung đẳng, giá trị của chúng không phải huyền linh thạch hạ đẳng có thể sánh bằng, giá trị hơn nhau đến mười lần.
Ngoài ra còn có một chút đan dược, linh dược, sách và một số thứ kì lạ.
Những viên đan dược kia cũng không hề tầm thường, có linh đan trị thương, linh đan bổ máu và Tăng Huyền linh đan, mỗi loại đều có tác dụng riêng.
Những linh dược kia có khoảng hơn mười gốc với các loại dược tính, đa số là lực lượng Kim Huyền Khí, trong đó có một quả Kim Lê thuộc loại dược vương.
Ngoài ra, ba quyển sách giá trị cũng không thấp, lần lượt như sau: "Tiểu Kim Cương thân" là kỹ thuật chiến đấu cấp Vương, quyển khác là "Bản đồ địa giới" nói rõ tình hình phân bố các khu vực ở giới siêu phàm, quyển cuối cùng khiến Dương Ân vô cùng mừng rỡ, không ngờ nó lại là bốn chiêu thức cuối cùng trong "Cuồng Lãng Thất Điệp".
"Lần này cuối cùng đã tập hợp đủ bảy chiêu thức trong "Cuồng Lãng Thất Điệp", có thể phát huy uy lực của nó rồi!", Dương Ân vô cùng vui vẻ lẩm bẩm.
Sau đó, hắn lại xem xét đống đồ ngổn ngang, đống này có yêu hạch, có hòn đá kỳ lạ, có tàn vật cổ.
Hắn lấy một viên yêu hạch màu đen ra, yêu hạch toát hơi thở âm u như có một con cá sấu đen ẩn nấp bên trong đang gầm gừ giết người.
"Đây là yêu hạch cá sấu đen, vừa hay hợp dùng để luyện chế đan vương cho Hoa Hồng, nàng ta cũng thật may mắn!", Dương Ân lẩm bẩm.
Còn những hòn đá kỳ lạ kia thì thích hợp dùng luyện khí, chúng đều là tài liệu cấp Vương.
Cuối cùng, Dương Ân nhìn sang miếng đồng cổ lớn bằng ngón cái.
Hắn cảm giác Thái Thượng Cửu Huyền quyết của mình xuất hiện biến động khác thường như có gì đó đang hấp dẫn nó.
"Chẳng lẽ lại có tung tích của loại huyền tinh khí khác?", Dương Ân lấy miếng đồng cổ ra xem xét một hồi mà vẫn không phát hiện có gì khác thường.
Hắn do dự rồi điều khiển Lam Yêu Cơ thiêu huỷ miếng đồng cổ.
Bỗng nhiên miếng đồng cổ như được rót năng lượng, nó tỏa sáng lấp lánh, mà tia sáng này lại chui vào thần đình của hắn.
Tàn cảnh lặng lẽ hiện lên trong đầu Dương Ân..