Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 521



Sói đen và sói xanh ba mắt đều là thiên yêu, đều là chủ nhân của dãy núi Lang Yên này, bọn chúng chưa bao giờ gặp phải tình huống đáng sợ đến như vậy, năng lực đột nhiên mất khống chế khiến cho bọn chúng vô cùng hoảng sợ.

Chỉ có Băng Thương là không bị ảnh hưởng, bởi vì việc trấn áp huyết thống của Tiểu Hắc không nhằm vào nó.

Nó nhìn con sói đen và con sói xanh ba mắt ngã xuống, khẽ thở dài nói: "Ta đã nói rồi, đây chính là tiểu tổ tông, các ngươi lại không tin ta, tự mình muốn chịu khổ”.

Con sói đen cùng con sói xanh ba mắt ngã vật xuống đất lăn lộn, thật may là da thịt của bọn chúng rất dày cho nên cũng không bị thương gì nhiều, nhưng bọn chúng cảm nhận được một cảm giác vô cùng kinh hãi, giống như khi bọn chúng gặp phải một tồn tại cao cấp hơn bọn chúng rất nhiều lần, hơn nữa còn có cùng huyết mạch với bọn chúng, ép bọn chúng tới mức không thở nổi.

“Tiểu tổ tông, xin hãy bỏ qua cho bọn chúng”, Băng Thương phục xuống bên người Tiểu Hắc, cung kính nói.


Con sói đen và con sói xanh ba mắt đều sững sờ, con chó đen nhỏ trước mặt vậy mà lại chính là tiểu tổ tông của bọn chúng, thế đạo không phải đã thay đổi rồi sao?
“Hừm, ta thấy bọn chúng có vẻ như vẫn chưa xem Tiên Hoàng ta ra gì”, Tiểu Hắc nhìn hai con thiên yêu sói hừ lạnh nói.

Tuy nói rằng năng lực của nó đã mất hết, không thể luyện đan được, không thể vận dụng tam muội chân hỏa, nhưng nó vẫn có thể thúc giục được huyết mạch, mà chó sói cùng chó vốn là đồng nguyên chủng tộc, huyết mạch của nó lại vô cùng tôn quý, muốn áp chế đám sói này cũng dễ như trở bàn tay.

Hai con thiên yêu sói một lần nữa cảm nhận được năng lượng huyết mạch áp chế vô hạn, thân thể của bọn chúng không thể nào nhúc nhích được, bọn chúng không thể không hiểu rõ, con chó nhỏ Tiểu Hắc này chính là tiểu tổ tông của mình.

“Xin tiểu tổ tông bỏ qua cho”, hai con thiên yêu sói đồng thanh nói.

"Nhìn cho rõ tổ tông ta là ai, đừng tưởng rằng bản thân có chút bản lĩnh liền có thể xưng vương xưng bá, các ngươi ở trước mặt tổ tông vẫn còn kém xa", Tiểu Hắc cao cao tại thượng bước tới trước mặt bọn chúng nói.

“Vâng vâng, tiểu tổ tông nói đúng”, hai con đại thiên yêu nói.

“Đứng dậy đi!”, Tiểu Hắc nói, rút lại sự áp chế huyết mạch đối với bọn chúng.

Quả nhiên, áp lực trên người bọn chúng đã ngay lập tức nhẹ đi, huyết khí lại có thể lưu chuyển một lần nữa, bọn chúng cuối cùng cũng đã khôi phục lại được tự do mà đứng lên.

Bọn chúng không còn dám bày ra uy phong của thiên yêu nữa, trên mặt đều lộ ra vẻ cung kính, còn nói thêm mấy lời nịnh nọt đối với Tiểu Hắc.

"Được rồi, đừng nói mấy lời thừa thãi nữa, không phải tiểu tổ tông tìm các ngươi, mà là Dương Ân đang tìm các ngươi tới trợ sức, đừng có làm cho tiểu tổ tông ta mất thể diện đó", Tiểu Hắc giơ chân trước chỉ về phía Dương Ân nói.

“Vâng thưa tiểu tổ tông, bọn ta tuyệt đối sẽ không làm cho tiểu tổ tông mất mặt”, hai con đại thiên yêu nói.


Dương Ân từ lâu đã không còn cảm thấy ngạc nhiên với bản lĩnh của Tiểu Hắc, cuộc đời này của hắn gặp được Tiểu Hắc chính là may mắn lớn nhất.

Dương Ân đưa mười mấy viên yêu vương đan cho Băng Thương rồi nói: "Đây là yêu vương đan mà ta đã luyện chế trong hai ngày qua, ngươi cầm dùng trước đi".

“Cám ơn Dương thiếu gia!”, Băng Thương nhận lấy bảo vật, cảm kích nói.

Mười mấy viên yêu vương đan, đối với tộc sói băng mà nói là vô cùng quý giá, có thể khiến cho thực lực của cả tộc tăng lên vượt bậc, địa vị của bọn chúng trong tộc sói nói chung cũng sẽ tăng cao lên rất nhiều.

“Không cần cám ơn, đây là thứ ngươi xứng đáng có được”, Dương Ân xua tay nói.

Lúc này, con sói đen cùng con sói xanh ba mắt đi tới nghe được ba chữ "yêu vương đan", trong mắt của con nào cũng tràn đầy vẻ khát vọng.

"Dương thiếu gia lại đây, ta giới thiệu cho ngài biết, đây là trưởng tộc sói đen Ba Luân, đây là đại hộ pháp tộc sói xanh Lệ Kiệt, vị này là Dương Thiếu gia, là bạn của tiểu tổ tông...", Băng Thương giới thiệu các bên với nhau, ngay lúc nó định giới thiệu Dương Ân thì đã bị Tiểu Hắc ngắt lời, Tiểu Hắc nói: "Dương Ân là sủng nhân của tổ tông".

Nói xong, nó liền nhảy lên vai Dương Ân, Dương Ân đánh cho Tiểu Hắc một quyền không thương tiếc, hất nó bay ra xa rồi nói: "Tiểu tổ tông của các ngươi mới là linh sủng của ta".

Hai đại thiên yêu nhìn thấy Dương Ân đánh bay tiểu tổ tông của bọn chúng thì lập tức lộ ra vẻ hung ác, muốn xé xác Dương Ân ra.

Nhưng Tiểu Hắc đã nhanh chóng quay lại, nói: "Dương Ân, ngươi dám đánh Tiên Hoàng ta, Tiên Hoàng ta liều mạng với ngươi".

Tiểu Hắc muốn cắn vào mông của Dương Ân, nhưng đã bị Dương Ân xách thẳng lên nói: "Tiểu Hắc đừng quậy, ngoan ngoãn nghe lời, nếu không hai cháu trai của ngươi sẽ xé xác ta đấy".


Bây giờ Tiểu Hắc đã mất hết sức lực, không thể chống lại Dương Ân, chỉ có thể thỏa hiệp, nó đành phải nói với ba con thiên yêu trước mặt: "Các ngươi nghe cho kỹ, nhìn thấy Dương Ân cũng giống như nhìn thấy ta, thật ra thì bọn ta là huynh đệ".

“Ai là huynh đệ với ngươi, ta không phải chó!”, Dương Ân phản đối.

"Dương Ân ngươi đủ rồi đó, có thể làm huynh đệ với Tiên Hoàng ta chính là phúc phần của ngươi, người khác dù có muốn cũng không cầu được đâu".

"Được rồi, xem như huynh đệ dị tộc đi, ta nhất định không làm chó!"
"Dương Ân, ta cắn chết ngươi".

...!
Hắc Ba Luân cùng Thanh Lệ Kiệt lần này được mở rộng tầm mắt, tiểu tổ tông của bọn chúng vậy mà có thể bị một tên loài người nhỏ nhoi tùy tiện giày xéo, bọn chúng đối với tên loài người này cũng cảm thấy vô cùng kinh hãi.

Dương Ân sau khi cãi nhau với Tiểu Hắc hồi lâu xong thì mới nhìn sang hai con đại thiên yêu kia mà nói: "Chào hai ngươi, ta là Dương Ân, là ta đã nhờ trưởng tộc Băng Thương mời các ngươi tới trợ giúp, ta định đi tới Man tộc một chuyến, muốn các ngươi hộ thủ cho ta, sau chuyện này ta nhất định sẽ luyện chế một ít yêu vương đan cho các ngươi, hai ngươi thấy thế nào?"
"Nguyện nghe theo lời Dương thiếu gia dặn dò!", hai con đại thiên yêu đáp lại.

Bọn chúng đều là đại lão của một yêu tộc, nếu như bọn chúng có thể mang yêu vương đan về tộc phân phát cho con cháu, thì bọn chúng vừa có thể tự hào, vừa có thể tăng cường sức chiến đấu của toàn tộc, bọn chúng làm sao có thể cự tuyệt được chuyện này chứ..


Bình Luận (0)
Comment