Sức lực móng vuốt của Hắc Ba Luân cũng rất đáng kinh ngạc, chiêu này như muốn xé nát cả góc trời, móng vuốt màu đen cứ thế lao vào quyền đen.
Ầm!
Hai sức mạnh va chạm vào nhau, áng mây trên bầu trời bị chấn động cho tan ra, tiếng động như sấm nổ vang, khá là đáng sợ.
“Lão nhị nói đúng, lâu rồi không đánh một trận ra trò.
Nếu đối phương đã tự dâng mình đến cửa thì chúng ta hãy dạy cho chúng một bài học để chúng biết thảo nguyên là địa bàn của ai”, Man Hổ yêu hét lên, cũng lao đến.
Man Hổ quyền!.
||||| Truyện đề cử: Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn |||||
Quyền của man hổ yêu khác hoàn toàn với quyền của Man Ngưu yêu, thế quyền này tràn đầy ánh sáng vàng, ẩn chứa sức mạnh hổ sát đè áp tứ phía, uy lực khá là lớn.
“Ta thích con hổ cái này rồi đấy, cứ giao cho ta!”, Thanh Lệ Kiệt liếm môi rồi lao ra.
Thanh Lang gọi trăng!
Thanh Lệ Kiệt phun ra ánh sáng màu xanh như vầng trăng khuyết lướt qua bầu trời lao thẳng đến kim quyền.
Thiên tượng yêu nhìn chằm chằm Băng Thương và lão Rùa nói: “Băng Thương, lão Rùa qua đây chịu chết đi!”
“Ta đã muốn thỉnh giáo Man Tượng quyền của người mạnh thế nào từ lâu, gào!”, sao Băng Thương có thể tỏ ra yếu đuối, nó gầm lên một tiếng sau đó lao đến chỗ thiên tượng yêu, từng lớp nhũ băng đâm thẳng đến thiên tượng yêu.
“Ôi trời, đã nói là giải quyết trong hòa bình rồi mà.
Thiên tượng, chúng ta phải ngồi xuống nói chuyện, Dương thiếu không phải là người không nói lý”, lão Rùa lo lắng nói.
“Đánh rồi hẵng nói sau!”.
Thiên tượng yêu vô cùng tự tin đáp một tiếng, sau đó liên tục tung chiêu ra.
Một quyền đánh về phía đòn tấn công nhũ băng của Băng Thương, một quyền đánh về phía lão Rùa, nó muốn một chọi hai.
Man Tượng quyền!
Trong các Man thú quyền thì Man Tượng quyền có uy lực mạnh nhất, hơn nữa còn do thiên tượng yêu tung ra thì tương đối khủng khiếp.
Hai quyền đó như Thái Sơn đè xuống, phá vỡ không khí, đánh tan nhũ băng, đáng ngã của lão Rùa.
“Mũi dài, ngươi đánh thật à, lão Rùa muốn nói giải quyết trong hòa bình cái gì đó với ngươi!”, sau khi lão Rùa bị đánh ngã thì vô cùng bất mãn hét lên, sau đó cùng Băng Thương tấn công thiên tượng yêu.
Thiên tượng yêu có chiến lực mạnh nhất, huyết khí khắp cả người tỏa ra, man khí rất đáng sợ, hai cánh tay là vũ khí mạnh nhất, trái phải đều mạnh mẽ tung ra đòn tấn công đè ép Bắc Thương và lão Rùa.
Băng Thương và lão Rùa đều không yếu thế, chúng nó bắt tay với nhau, sói tấn công rùa phòng thủ, chỉ có thể gắng gượng chống đỡ được.
Bốn Thiên yêu khác cũng có sức chiến đấu ngang ngửa nhau, trừ phi chúng không phải sống chết tàn sát lẫn nhau thì mới có thể phân thắng bại.
Dương Ân ngẩng đầu lên nhìn trận chiến của các bậc Thiên yêu, hắn cũng ngạc nhiên bởi sức chiến đấu của chúng.
Chiến đấu ở cấp bậc này, tùy ý đánh một đòn cũng có uy lực hủy diệt trời đất, cực kỳ hung hãn, chắc chắn không phải là sức chiến đấu mà vương giả có thể phát huy được.
Một đội quân hàng chục ngàn người thì chắc cũng không thể chịu nổi vài đòn của chúng nó, chắc chắn cả đội quân sẽ bị tiêu diệt.
“Tộc Man di cũng tự tin thật đấy, chắc chắn Đại Hạ cũng sẽ có một vài thủ hộ siêu cấp cảnh giới cấp Thiên chứ”, Dương Ân thở dài, sau đó hắn nhìn mấy người Hoàng Phủ Chiến Hùng nói: “Các ông còn thủ đoạn khác không? Nếu không còn thì các ông buông tay chịu trói đi”.
“Dương Ân, ngươi vẫn không nhận rõ được tình hình sao? Trưởng lão hộ tộc bên cạnh ta là cường giả cảnh giới cấp Thiên, người nên buông tay chịu trói hiện giờ là ngươi!”, Hoàng Phủ Chiến Hùng quát lên với Dương Ân.
“Khụ khụ, tộc trưởng, cô gái bên cạnh Dương Ân mạnh hơn ta một chút...”, Hoàng Phủ Đại Long đỏ mặt.
“Nói vậy là cô ta làm ông bị thương?”, Hoàng Phủ Chiến Hùng ngạc nhiên nói.
Hoàng Phủ Đại Long không muốn nhưng cũng phải gật đầu thừa nhận.
Sự thật ở ngay trước mặt, lão ta không thể nói dối Hoàng Phủ Chiến Hùng.
“Vậy thì hỏng rồi!”, Hoàng Phủ Chiến Hùng bỗng hoảng sợ thốt lên.
Nhưng tiếc là đã muộn rồi, Mộng Băng Tuyết đã ra tay theo lệnh của Dương Ân, đến bắt Hoàng Phủ Chiến Hùng.
“Đừng mơ tưởng thực hiện được!”, phản ứng của Hoàng Phủ Đại Long cũng rất nhanh, ngay lập tức đứng chắn ngay trước mặt Hoàng Phủ Chiến Hùng, lão ta muốn ngăn Mộng Băng Tuyết lại.
Thế nhưng sao lão ta lại có thể cản được Mộng Băng Tuyết.
Mộng Băng Tuyết không chạm vào lão ta mà vòng qua, chạy tới phía sau Hoàng Phủ Chiến Hùng, túm lấy ông ta như xách một con gà quay về bên cạnh Dương Ân.
Hoàng Phủ Đại Long phản ứng ngay tức khắc, dùng hết sức cản lại, đôi quyền liên tục được tung ra, sức mạnh Man Long mạnh mẽ đánh về phía Mộng Băng Tuyết như sức mạnh của rồng.
Man Long quyền!
Đây là tuyệt kỹ của Hoàng Phủ Đại Long, lão ta đã tu luyện đến bước thuần thục, độc đoán và mạnh mẽ.
Mộng Băng Tuyết trở tay, một tinh thể băng dày xuất hiện sau lưng cô ta, ngăn chặn sức mạnh của quyền đó.
Ầm ầm!
Sức mạnh Man Long tuy rất hung hãn nhưng khi va chạm với tinh thể băng thì lại bị vỡ ra từng khúc, không thể đột phá được tinh thể băng này.
“Đánh vỡ cho ta!”, Hoàng Phủ Đại Long dùng đến sức mạnh khủng khiếp, cơ thể bành trướng, tầng thứ ba “Man lực nhạc kình” đều được thúc giục, lão ta tung ra đòn tấn công hung hãn gấp mấy chục lần lúc nãy, gần như đánh vỡ lớp tinh thể băng này, khiến nó biến thành từng mảnh.
Nhưng tiếc là Mộng Băng Tuyết đã tóm lấy Hoàng Phủ Chiến Hùng, quay lại bên cạnh Dương Ân.
“Tộc trưởng tộc Man di, giờ chúng ta có thể nói chuyện tử tế được chưa?”, Dương Ân ngồi lên một tảng đá, mắt nhìn Hoàng Phủ Chiến Hùng vẫn chưa hoàn hồn trước mặt.
“Thiên Tượng thủ hộ cứu người!”
….