“Kẻ sinh sau ắt hẳn hơn bậc đàn anh, kẻ nào giết huynh đệ ta tất phải chết!”, Bạch Mi Ưng Hoàng gào lên, sau đó giơ tay ra bắt lấy Dương Ân, móng vuốt hướng về phía cổ Dương Ân định giết hắn.
Ngô Tam Hào ra tay ngăn Bạch Mi Ưng Hoàng lại nói: “Bạch Mi, nơi này không phải là nơi ngươi có thể nhiễu loạn”.
“Ngô Tam Hào, ngươi muốn ngăn cản ta?”, Bạch Mi Ưng Hoàng quay lại trợn mắt nói với Ngô Tam Hoàng.
“Ai mà không biết chiêu Ưng Trảo công Bạch Mi Ưng của ngươi là bất khả chiến bại, ta không có hứng thú ngăn cản ngươi nhưng nơi này là hoàng cung, phá hỏng nơi này ngươi gánh tội nổi không?”, Ngô Tam Hào nói.
“Giết một tên nhóc miệng còn hôi sữa sẽ phá hủy được nơi này sao? Đúng là nực cười!”, Bạch Mi Ưng Hoàng lạnh lùng đáp.
“Ngươi muốn đi gặp Dược Viêm Hải, vậy ta sẽ cho ngươi một cơ hội.
Ra ngoài điện đánh một trận, vừa lúc lấy ngươi để tạo uy, hôm nay Dương Ân ta phải giúp công chúa trở thành nữ hoàng!”, Dương Ân khí thế nói, sau đó ra ngoài đại điện, cho Bạch Mi Ưng Hoàng cơ hội giết hắn.
Bạch Mi Ưng Hoàng không ngờ chàng trai này lại tự tin đến thế, đôi mắt già nua thoáng qua một chút lo ngại.
Trước khi đến đây, y đã biết rất rõ về Dương Ân, người này không chỉ có thực lực chiến đấu với cảnh giới Thiên Ngư mà bên cạnh lúc nào cũng có một cao thủ cảnh giới Thiên Ngư đi theo, nghi là người của giới siêu phàm.
Bạch Mi Ưng Hoàng vừa bước vào điện là đã muốn giáng đầu phủ đòn đe dọa Dương Ân, không muốn để hắn có thời gian đảo ngược tình thế.
Nhưng Bạch Mi Ưng Hoàng là ai, y có thể âm thầm giúp sức cho Dược Vương các đi đến bước đường như hiện tại thì phải biết sức mạnh y thế nào.
Y cao ngạo bước ra ngoài: “Hôm nay đã mạo phạm đến các vị rồi, nhưng ta không thể không báo thù cho nghĩa đệ của mình”.
Lúc này Đường Hiểu Hàm nhìn Bạch Mi Ưng Hoàng nói: “Dương Ân là ân nhân cứu mạng của ta, cũng là người có công trong việc truy giết phản tặc, ai muốn đối phó với hắn thì là đang đối phó với hoàng thất”.
Không ai ngờ được công chúa lại bỗng nói lời này khiến mọi người đều giật mình khiếp sợ.
Tề Ân Tán đã bước ra từ một góc từ lúc nào nói: “Học viện Hoàng gia ủng hộ quyết định của công chúa”.
Tề Ân Tán – Viện trưởng học viện Hoàng gia đứng ra, vào cái đêm quân đội Phúc An Vương nổi loạn, họ đến quá muộn.
Họ vốn dĩ ở cách Vương thành khá xa, hơn nữa Ngô Tam Hào lại dẫn mười vạn binh lính bao vây thành cũng đã sớm phong tỏa tin tức bên trong, làm lỡ thời gian họ đến cứu giá, khi chạy đến thì mọi chuyện đã xảy ra rồi.
Tề Ân Tán vẫn ở trong hoàng cung, hắn ta cũng muốn biết sự thay đổi tiếp theo trong hoàng thất.
Tề Ân Tán vô cùng tán dương những lời công chúa vừa nói, có lẽ Dương Ân đề nghị nàng ta làm nữ hoàng cũng là lựa chọn tốt.
Tề Ân Tán xuất hiện đã làm thay đổi lề lối trong điện, ánh mắt mọi người nhìn công chúa cũng khác hẳn.
Học viện Hoàng gia có tầm quan trọng to lớn đối với Đại Hạ, bảy mươi đến tám mươi phần trăm các quan trong triều đều từng học ở học viện Hoàng gia nên về tình cảm với học viện, không phải nói bỏ là bỏ được.
Tống tướng lộ vẻ lo lắng, tình hình này hơi không đúng với những gì ông ta tính toán.
Bạch Mi Ưng Hoàng nhíu mày nhưng vẫn kiên quyết đi ra ngoài đại điện, y bị một tên tiểu bối khiêu khích nên phải cứng rắn đáp lại.
Bạch Mi Ưng Hoàng bước ra khỏi đại điện, Dương Ân đã đợi sẵn ở bên ngoài, hắn nhìn Bạch Mi Ưng Hoàng nói: “Ông muốn báo thù cho Dược Viêm Hải thì cứ qua đây, ta không ngại tiễn thêm một cao thủ cảnh giới Thiên Ngư nữa xuống địa ngục đâu”, ngừng một chốc hắn lại nói: “Thi thể Hoàng thượng vẫn chưa lạnh, ai dám ra đây gây chuyện thì hôm nay ta sẽ xử lý những thần tử không trung thành này thay người luôn”.
Bạch Mi Ưng Hoàng đanh mặt nói: “Tuổi còn nhỏ mà đã ngông cuồng như vậy, không chừng cái chết của Hoàng thượng có liên quan đến ngươi, hôm nay ta phải giết ngươi để ngươi chôn cùng Hoàng thượng”.
“Sư tôn, đối phó với một tên nhóc thì cần gì đến người ra tay, chi bằng để con đánh hắn thay người”, đệ tử của Bạch Mi Ưng Hoàng đứng gác bên ngoài điện nói.
“Nếu ngươi có thể đối phó được với hắn, vi sư không cần ra tay nữa!”, Bạch Mi Ưng Hoàng trầm giọng nói.
“Vương thành vừa trải qua bạo loạn, mọi người không thể đặt chuyện chung lên trên hết, hòa thuận với nhau được à?”, Kiều Tam Gia lên tiếng khuyên răn.
“Cứ để họ đánh đi, không đánh nhau một trận thì không thể nào xác định được hoàng đế tân nhiệm đâu”, Ngô Tam Hào đứng cạnh nói.
Kiều Tam Gia nghĩ một hồi chỉ đành thở dài nói: “Thời kỳ Đại Hạ rối ren, đều trách Ngô Tam Hào ngươi đấy, sau sự việc lần này ngươi nên giao hết binh quyền của ngươi lại cho hoàng đế mới đi”.
“Không cần ngươi nói ta cũng sẽ làm thế!”, Ngô Tam Hào đáp.
“Mau qua đây chịu chết đi, một trận quyết định đại cục!”, Dương Ân chỉ vào Bạch Mi Ưng Hoàng lại khiêu khích lần nữa.
“Vội vàng đi chết thế à, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!”, Bạch Mi Ưng Hoàng đáp lại một câu, sau đó bắt đầu ra đòn.
Bạch Mi Ưng Hoàng là nhân vật truyền kỳ một thời giống chiến vương Tử thần nhưng Bạch Mi Ưng Hoàng lại được nhiều người biết đến sớm hơn chiến vương Tử thần, không ai có thể địch lại được công phu móng vuốt đại bàng, công phu này từng giết chết rất nhiều cao thủ thành danh đã lâu.
Đã rất lâu rồi, y chưa xuất hiện, nhưng thực lực hiện tại không còn là cảnh giới Thiên Ngư sơ cấp, bây giờ vừa lúc có thể lấy nhân tài mới nổi Dương Ân này để tạo uy.
Dương Ân đánh với Bạch Mi Ưng Hoàng mà vẫn có thể thắng được sao?.