Người dịch: Muỗi
Biên: Hám Thiên Ma Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
----------------------------------------
- Không ngờ Thiên Long Thần Bảo lại tới!
Mọi người nghe được tiếng quát cuồn cuộn này, vẻ mặt hơi ngưng lại, Thiên Long Thần Bảo là nơi của Thiên Long Hoàng, mà nghe nói Thiên Long Hoàng cùng nhị Hoàng Thạch Vũ cũng không hòa thuận. Thậm chí nghe đồn bọn họ từng có một hồi đại chiến, Thiên Long Hoàng thành danh đã lâu hình như muốn áp bức nhị Hoàng Thạch Vũ, nhưng mà trận chiến đó Thiên Long Hoàng lại không thể làm gì được nhị Hoàng, dẫn đến song phương sản sinh mâu thuẫn oán hận.
Lần này, lần đầu tiên Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng chiêu thu môn đồ, người Thiên Long Thần Bảo lại xuất hiện, hiển nhiên không có ý tốt.
Trong nháy mắt nhóm người kia liền đi tới nơi này, tổng cộng có mười mấy người, tu vi không giống nhau. Mọi người phát hiện những người này, tu vi từ Thiên Vũ tầng một đến Thiên Vũ tầng chín đều có, từ Tôn Vũ tầng một đến Tôn Vũ tầng năm cũng đồng dạng đều có, mỗi một cảnh giới đều có một người.
Tình cảnh này không khỏi khiến mọi người nghi hoặc không thôi, động tác này của Thiên Long Thần Bảo là ý gì? Không biết bọn họ tới đây có mục đích gì?
Mấy người Mộc Trần cùng Hầu Thanh Lâm nhìn về phía đám người Thiên Long Thần Bảo, mọi người không biết việc ngày đó Hầu Thanh Lâm đi tới Thiên Long Thần Bảo, nhưng bọn họ đều là biết hết. Lúc đó trong nơi thí luyện Thiên Long Thần Bảo không có cách nào khác, không thể cùng bọn họ khai chiến. Nhưng mà chuyện Hầu Thanh Lâm đi tới Thiên Long Thần Bảo chém giết người bảo vệ tế đàn của Thiên Long Thần Bảo, sau đó không lâu sẽ từ nơi thí luyện truyền ra bên ngoài, khi đó Thiên Long Thần Bảo sẽ cực kỳ khó coi, Thiên Long Thần Bảo tự nhiên sẽ ghi hận. Mà lúc này bọn họ tới đây không thể không làm cho người ta hoài nghi không có ý tốt.
- Người Thiên Long Thần Bảo bái kiến Vũ Hoàng tiền bối!
Đám người đạp trên hư không, hơi khom người với Vũ Hoàng, bất luận mục đích bọn họ tới đây làm gì, nhưng thấy Vũ Hoàng, bọn họ vẫn phải khách khí, cấp bậc lễ nghĩa, không thể mất!
- Hiếm khi người Thiên Long Thần Bảo tới đây, thay ta hướng sư phụ các ngươi hỏi thăm.
Vũ Hoàng thanh âm hờ hững trên mặt không có chút biểu tình nào, giống như tất cả mọi việc đều không thể để ông động dung.
- Đa tạ tiền bối, ta sẽ chuyển cáo cho sư tôn, mặt khác lần này sư tôn lệnh chúng ta đến đây còn có một chuyện. Ở đây từ Thiên Vũ tầng một đến Tôn Vũ tầng năm, mỗi cảnh giới đều có một người, sư tôn nói Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng tiền bối chiêu thu nhóm môn đồ đầu tiên, tất nhiên cực kỳ ưu tú, để môn đồ Thiên Long Thần Bảo đến đây luận bàn học tập, để chư vị ở đây cũng nhìn thấy một phen phong thái môn đồ của tiền bối!
Người cầm đầu kia mở miệng nói, cho thấy ý đồ của mình khi đến đây, nhất thời ánh mắt tất cả mọi người đều cứng đờ, ngạc nhiên. Thì ra là vậy, Thiên Long Thần Bảo quả nhiên không có ý tốt, lại trong lúc Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng chiêu thu môn đồ Hoàng Vũ dẫn người đến đây, tuy lời nói uyển chuyển, lĩnh giáo, kì thực là khiêu chiến, dùng môn đồ Thiên Long Thần Bảo tới khiêu chiến môn đồ Hoàng Vũ mà Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng chiêu thu.
Mục đích của Thiên Long Thần Bảo không nói cũng biết, trong lòng tất cả mọi người đều rõ ràng, có lẽ những người Thiên Vũ tầng một đến Tôn Vũ tầng năm này, mỗi một người đều là nhân vật tinh anh, nhân vật Thiên Long Thần Bảo cố ý lựa chọn để làm mất thể diện của nhị Hoàng Thạch Vũ.
Trên Thiên Đài, rất nhiều người trên mặt đều lộ ra vẻ tức giận, ngày Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng chiêu thu môn đồ Hoàng Vũ mà đến đây khiêu chiến, không thể không nói Thiên Long Hoàng đối với Thạch Vũ nhị Hoàng quá không tôn kính, thế này sao lại là gọi là chúc mừng!
Nhưng mà vẻ mặt của Vũ Hoàng thủy chung không thay đổi, vẫn luôn mỉm cười nhẹ khiến người ta thư thái, không nóng không lạnh, không giận không uy, cũng không giống như một vị cường giả Hoàng Vũ cao cao tại thượng, chỉ như một vị trưởng bối.
- Tiền bối chiêu thu nhóm môn đồ đầu tiên, đều là hạng người thiên phú xuất chúng, hẳn sẽ không từ chối thỉnh cầu nho nhỏ này của vãn bối đi!
Người kia tiếp tục nói, hôm nay gã có chuẩn bị mà tới, làm sao có thể để từ chối, Hầu Thanh Lâm tiến vào Thiên Long Thần Bảo giết người, ngay sau đó Mộc Trần lại dẫn người bình yên rời đi, lần nhục nhã này sao có thể không báo.
Giờ khắc này trước mặt nhiều người như vậy, lời nói của gã đã rất rõ ràng, lần này vì khiêu chiến mà đến, gã không tin người của Thiên Đài vẫn có thể từ chối được, nếu từ chối kia là tự đánh mặt của mình.
- Việc này ngươi cùng chư vị môn đồ nói đi, bọn họ đồng ý chiến liền chiến, không muốn chiến liền thôi.
Vũ Hoàng bình tĩnh nói, lập tức phất phất tay:
- Được rồi, hôm nay phong vị đã hoàn thành ta liền rời đi trước, chư vị tùy ý!
Vũ Hoàng dứt lời, hư ảnh dần dần trở nên mờ ảo, ngay sau đó không gian có hơi gợn sóng, bóng người của Vũ Hoàng giống như hóa thành bụi bặm tiêu tan trong hư không, triệt để biến mất trước mặt mọi người. Đi rồi, Vũ Hoàng căn bản lười để ý đến những người gây sự này, xem thường, thân phận không ngang nhau… chỉ giao cho môn đồ của mình, đồng ý liền chiến.
Đối với Vũ Hoàng mà nói, việc này chưa chắc đã được ông để vào mắt.
Người kia nhìn thấy Vũ Hoàng biến mất, vẻ mặt ngưng lại, ngay sau đó ánh mắt liền nhìn đến phía Mộc Trần cùng với Hầu Thanh Lâm.
- Mộc Trần huynh cùng Thanh Lâm huynh kinh tài tuyệt diễm, nói vậy các vị sư đệ của hai vị cũng như thế. Lúc này đây ta mang người đến chỗ này, tùy ý các vị sư đệ chọn, bất luận người nào, đều có thể chọn người cùng cảnh giới để chiến, để làm cho chư vị sư đệ của ta rõ ràng chênh lệch ở nơi nào.
Người kia không chịu bỏ qua, giống như hôm nay môn đồ của nhị Hoàng Thạch Vũ không chiến liền không bỏ qua.
- Xin chỉ giáo!
Ngay lúc này, mười mấy người kia đồng thời mở miệng, thanh âm cuồn cuộn truyền ra, hóa thành áp lực đáng sợ tràn ngập trong hư không, cuồn cuộn nhào tới những vị môn đồ Hoàng Vũ đó, dĩ nhiên động tay động chân ba trăm sáu mươi vị môn đồ Hoàng Vũ trước. Những người này hét một tiếng, uy lực đều phi thường mạnh mẽ, bọn họ xin chỉ giáo tức là khiêu chiến!
- Đồ gây sự!
Hôm nay, người của Thiên Long Thần Bảo đến gây sự ngày Thiên Đài chiêu thu môn đồ, dường như không có sự lựa chọn nào khác, không thể không ứng chiến, bọn lúc này tới nhìn trúng thời cơ, không chiến cũng phải chiến.
- Xem ra Thiên Long Thần Bảo phi thường tự tin đối với những người chọn đến lần này.
Trong lòng mọi người thầm nói, bất quá môn đồ Hoàng Vũ của Thiên Long Thần Bảo, hơn nữa còn là môn đồ tinh anh đã trải qua sự rèn luyện. Mà những môn đồ Hoàng Vũ trên Thiên Đài, chỉ vừa mới chiêu thu, nếu muốn chiến, rất hiển nhiên bên Thiên Đài phải chịu thiệt lớn hơn.
- Sư phụ đã nói qua, chiến hay không chiến do chư vị sư đệ tự mình lựa chọn, bọn họ đồng ý chiến liền chiến, không muốn, ta làm sư huynh đương nhiên sẽ không cưỡng cầu.
Mộc Trần chậm rãi nói, âm thanh cũng giống như Vũ Hoàng, lãnh đạm, hình như hành vi của đối phương còn chưa đủ để y thực sự nổi giận.
- Vũ Hoàng tiền bối ủy thác lại thì coi như thôi đi, lão chính là tiền bối, việc này tự nhiên sẽ không quản. Nhưng mà những môn đồ này thân là sư đệ của Mộc Trần ngươi, lẽ nào ngươi cũng không có trách nhiệm giác dục với bọn họ, sao có thể lại đùn đẩy nữa!
Người kia hừ lạnh một tiếng, hình như cũng không che giấu nữa, Vũ Hoàng không ở đây, gã liền hung hăng lên, giống như đặc biệt cường thế.
- Ngươi tính là cái thá gì, ngươi nói muốn chiến, liền muốn chiến ư!
Lúc này, Hầu Thanh Lâm bước ra, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ta ở đây cũng nói luôn, hôm nay là ngày tốt sư tôn ta chiêu thu môn đồ Hoàng Vũ, các ngươi đến đây khiêu chiến, sư đệ, sư muội đồng ý chiến liền chiến, không muốn, ai dám có nửa điểm cưỡng cầu, ta để hắn không thể sống sót rời đi. Mặt khác, hôm nay, ta không muốn nhìn thấy một tia máu tươi, bằng không, cũng đem mạng lưu lại!
Khí phách!
Mọi người nghe được lời Hầu Thanh Lâm nói, nhất thời cảm giác nội tâm chút dâng trào. Thiên Long Thần Bảo có chuẩn bị mà đến, lại mang theo môn đồ tinh anh sau khi chân chính rèn luyện, nếu khai chiến, bên Thiên Đài sẽ nằm ở thế yếu, một câu nói kia của Hầu Thanh Lâm, liền đảm bảo bọn họ, cho dù chiến bại, cũng không có nguy hiểm đến tính mạng.
Ánh mắt người kia hơi nheo lại, Hầu Thanh Lâm lấy Vũ Hoàng làm cớ, gã cũng không có biện pháp phản bác, thuận tiện nói:
- Ngày tiền bối chiêu thu môn đồ Hoàng Vũ, đương nhiên không nên thấy máu, đến điểm là dừng, các ngươi nói phải không?
- Xin chỉ giáo.
Đám người của Thiên Long Thần Bảo lại lần nữa đồng thời rống lên một tiếng, thanh âm cuồn cuộn lần thứ hai đập ra, bao phủ vùng không gian này, trận chiến này, Thiên Đài không thể tránh né.
- Ta chính là tu vi Thiên Vũ cảnh tầng ba, ngươi giống như ta, đi ra đi!
Lúc này, rốt cục có người đứng dậy, một vị bên trong nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, ngón tay của y chỉ về một người cùng cảnh giới trong đám người Thiên Long Thần Bảo, lạnh nhạt nói.
- Rất tốt!
Người Thiên Long Thần Bảo kia bước ra một bước, khí tức đáng sợ lập tức ầm ầm tản ra, mà ngay cả một câu nói cũng không nói, trực tiếp động thủ, cực kỳ không tôn trọng đối thủ của mình.
- Giết!
Người kia lạnh lẽo quát một tiếng, cánh tay vạch một cái, giữa hư không lập tức xuất hiện một nét sổ, uy thế cuồng mãnh, đánh giết về phía người của Thiên Đài kia.
- Cút về!
Người của Thiên Đài quát lạnh một tiếng, nắm đấm khủng bố đánh vào lên một nét sổ kia, giống như đã chặn đỡ được.
- Giết!
Bàn tay người kia lại lần nữa xẹt qua hư không, lại vạch ra một nét, hai nét họa đan vào nhau thành hình chữ thập, sát khí xoắn giết càng cường liệt hơn.
- Hả?
Người Thiên Đài hình như cảm giác không đúng, thân thể không khỏi lùi lại, nhưng mà đã thấy bàn tay của đối phương trực tiếp khắc bên trên chữ thập kia, lộ ra một chút ánh sáng làm người ta sợ hãi.
- Giết!
Tiếng giết thứ ba hét xong, uy thế dường như mạnh hơn, trên chữ thập bộc phát ra một trận hào quang óng ánh, chớp mắt biến mất.
- Lực lượng hư không!
Ánh mắt mọi người mở lớn, chỉ là Thiên Vũ tầng ba thế nhưng lại có được lực lượng hư không.
- Cút!
Người phía Thiên Đài kia cũng không phải loại người lương thiện, song quyền đồng loạt đánh ra, như dời non lấp biển, ngay lập tức ngăn cản lại cái chữ thập chớp mắt đã xuất hiện trước người.
- Lực lượng sát phạt hư ảo, ngươi chống đỡ được sao!
Một thanh âm lạnh như băng truyền ra, chỉ thấy tay của người nọ run rẩy, chữ thập kia lập tức xuyên thấu thân thể người bên Thiên Đài, xâm nhập vào bên trong thân thể của đối phương, giống như công kích kia cũng không phải thực thể!
- Ảo lực!
Con ngươi mọi người lại thêm kinh hãi, thất bại, chắc chắn rồi!
- Cút đi!
Một luồng sức mạnh kinh khủng nhảy vào trong cơ thể người phía Thiên Đài, dường như muốn cầm cố thân thể của y lại, đồng thời chưởng lực đáng sợ của đối phương lần thứ hai nổ ra, trực tiếp đánh lên lồng ngực của y, đánh y bay ra.
- Môn đồ Hoàng Vũ của hai vị tiền bối Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng, không khỏi quá phế vật đi.
Một thanh âm nhàn nhạt truyền ra, ý trào phúng vô cùng nồng đậm!