Người dịch: Muỗi
Biên: Hám Thiên Ma Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
----------------------------------------
Giữa sân, ngọn lửa khủng bố bùng cháy trên đống hoang tàn, trên người Lâm Phong, đồ án thái dương càng thêm rực rỡ chói mắt, hào quang vạn trượng, đan xen cùng với thái dương trên bầu trời.
Vươn tay, chỉ thấy hai tay Lâm Phong lần lượt kéo ra một vòng thái dương, ánh sáng mặt trời chiếu xạ trong tay, từng đoàn hỏa diểm thái dương xông về phía chân trời.
- Hô….
Lâm Phong thở ra một hơi, lại phun ra một ngọn lửa, khoảnh khắc đôi mắt hăn mở ra, hỏa mang lóe lên, giờ phút này, hắn giống như một hỏa nhân, toàn thân dục hỏa.
- Thiên Vũ cảnh tầng năm!
Đôi mắt Lâm Phong lộ ra ý cười, lại một lần đột phá, cho dù ở Bát Hoang cảnh mênh mông vô tận, tu vi của hắn có lẽ cũng không tính cao, nhưng nếu lấy thời gian tu luyện của hắn để tính, thì đủ để tự hào rồi.
- Xem ra nơi này không thích hợp ở lại.
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, lập tức đứng dậy, bước chân đi về phía xa. Quả nhiên, sau khi hắn rời đi, có không ít người tiến đến tra xét, nhìn trên mặt đất một mảnh khô cằn, mà lộ ra vẻ mặt đăm chiêu.
Trong thành giao dịch lấy được một tấm bản đồ, sau đó lại đi tìm hiểu một chút tin tức liên quan đến Mệnh Vận thành, Lâm Phong một mình đi ra, ngự không mà đi, một đường chạy như điên, thẳng đến khi đi ra khỏi thành, đi tới một nơi hoang dã mới chậm bước, ngừng lại.
Lần này đi tới Mệnh Vận thành còn cần chuẩn bị đầy đủ hơn một chút, tuy Lâm Phong có ý chí võ đạo, nhưng tuyệt sẽ không tự cao tự đại, coi khinh thiên hạ. Bát Hoang cảnh, mỗi một phiến khu vực đều lcó hàng tỉ sinh linh, toàn bộ Bát Hoang cảnh mênh mông còn vượt qua mười tỷ nhân khẩu, lãnh thổ quốc gia mở rộng khôn cùng. Nếu hắn muốn tự bay một mình, lấy tu vi hiện tại của hắn, kể cả cho hắn thời gian mười năm, cũng không thể lượn đủ một vòng Bát Hoang cảnh, có thể thấy được nơi này rộng lớn cỡ nào. Địa vực khủng bố như thế, tuyệt sẽ không ít nơi địa linh nhân kiệt, nhất là một số người đi ra từ Tiểu thế giới, được kế thừa cường đại, càng không thể khinh thị.
Hiện giờ, hắn đang còn hai kiện Thánh khí trong tay chưa có luyện hóa, vừa lúc chuẩn bị, dành mấy ngày luyện hóa xong Thánh khí.
Tìm được một động phủ không người, Lâm Phong phong kín nó, lập tức lấy ra cờ xí cấm không mà hắn lấy được từ Dương gia ra. Thánh khí này có thể phong tỏa hư không, một kiện Thánh khí cực kỳ lợi hại, nếu cùng cấp chiến đấu, đối phương muốn bỏ chạy, Thánh khí cấm không vừa ra, toàn bộ đều phải lưu lại.
Dương Tử Lam sau khi về đến gia tộc, Dương gia và Cửu Long đảo phát sinh đại chiến, nguyên khí đại thương, nếu Dương Tử Lam lại báo cáo thêm một tin tức, Lâm Phong hắn còn sống, không biết người Dương gia lúc đó sẽ có vẻ mặt gì.
Hào quang chợt lóe, một chiếc chiến hạm hư không hiện ra trước mặt Lâm Phong, Lâm Phong lẳng lặng cảm thụ, tuy nhiên rất nhanh từ bỏ, thu nó vào. Chiếc chiến hạm hư không và cờ xí cấm không kia giống nhau, đều là chiến lợi phẩm khi Lâm Phong đánh chết Tôn giả Dương gia, tuy nhiên khiến Lâm Phong buồn bực chính là, chiếc chiến hạm hư không này khác với chiếc của Dương Tử Lam, Dương Tử Diệp, hắn không thể khống chế nó được, có lẽ phải lên Tôn giả mới có thể khống chế.
Không quản nó nữa, Lâm Phong bắt đầu luyện chế cờ xí cấm không. Một ngày sau, mặc dù không thể tế luyện hoàn toàn, nhưng ít ra cũng có được quyền khống chế tuyệt đối, có thể dễ dàng sử dụng. Chỉ có điều tu vi hiện tại của hắn không đủ, không phát huy ra được toàn bộ uy lực, Thánh khí, nếu nắm trong tay lực lượng Thánh vân, mới có thể phát huy ra uy lực tốt nhất của nó.
Kế tiếp, Lâm Phong lại lấy ra Nguyền Rủa quyền trượng, một cỗ khí tức kỳ lạ từ trong Nguyền Rủa quyền trượng lan tràn ra. Trong quyền trượng này không chỉ có được lực lượng Thánh vân, thậm chí còn có được một cỗ nguyền rủa lực hư vô, một tuyệt phẩm Thánh khí chân chính, cấp bậc cũng cao hơn Thánh khí cấm không và Thiên Cơ kiếm. Về phần Ma kiếm, Lâm Phong cũng không biết nó là Thánh khí cấp bậc gì, chỉ biết ma tính quá kinh khủng.
Trong quá trình tế luyện Nguyền Rủa quyền trượng, Lâm Phong lộ ra một chút cảm giác kỳ diệu, thầm than lực lượng thiên địa quả nhiên kỳ lạ. Trong Nguyền Rủa quyền trượng ẩn chứa chú ngữ, có thể kết nối với lực lượng của quyền trượng, phát huy ra nguyền rủa lực khủng bố.
Hơn nữa, chú ngữ kỳ diệu này có chút giống với chân ngôn của Phật đạo, hoặc ma văn của Ma đạo, một chữ bay ra có thể hiện Phật Ma kim thân, trấn áp hết thảy, hoặc ma văn vừa hiện liền có lực lượng ma đạo khủng bố quay cuồng, nguyền rủa cũng là một cỗ lực lượng huyền diệu như vậy, cho dù rời bỏ Nguyền Rủa quyền trượng, vẫn có thể phát huy uy lực hùng mạnh. Nếu có trong tay Nguyền Rủa quyền trượng khủng bố như vậy, th giống như người Phật đạo, sử dụng pháp khí Phật môn ngâm ra Lục tự chân ngôn, hoặc Cửu tự chân ngôn, nghe đồn có thể triệu hóa chân phật.
Đương nhiên, những chú ngữ này cũng không phải dễ dàng mà hoàn toàn hiểu được như vậy, cực kỳ phiền phức, muốn chống đỡ nguyền rủa lực hùng mạnh phải có lực lượng linh hồn khủng bố, cùng với tinh thần lực dũng mãnh.
Ba ngày sau, Lâm Phong cuối cùng kết thúc lần bế quan ngắn ngủi này, đi ra khỏi động phủ.
Thân thể giáng xuống hư không, Lâm Phong nhìn thế giới mờ mịt, thở dài một tiếng. Hiện giờ hắn đang ở Nam hoang, cách Bắc hoang vô số vạn dặm, muốn dựa vào bản thân ngự không trở về cũng không biết mất bao lâu.
- Xem ra nhất định phải lấy được một món phương tiện thay đi bộ!
Lâm Phong thì thào tự nói, hắn vốn đi tới hoang đảo bên cạnh Cửu Long đảo một chuyến, tuy rằng biết rõ khả năng không tìm thấy người.
Cuối Tiểu thế giới đều có truyền tống trấn Hoàng giả bố trí, chỉ cần bọn họ không gặp phải bất trắc gì trong Tiểu thế giới liền có thể rời khỏi. Dưới loại tình huống này, cho dù hắn trở về, đi vào một cái thế giới, cũng sẽ bị vận chuyển đi, như vậy cũng không khác gì với không đi vào. Mà nếu như Tiểu thế giới không có truyền tống trận, hắn đi vào, cũng không nhất định có thể đi ra.
Cho nên, Lâm Phong đoán, Hoàng Vũ tế luyện ra Tiểu thế giới của bản thân, tất nhiên sẽ bố trí một truyền tống không gian trong đó, như vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể chuẩn xác trở lại nơi ở của mình.
Về phần U U và Quân Mạc Tích, tình huống bọn họ ở trong Tiểu thế giới bị giết hại, Lâm Phong không muốn suy nghĩ đến, tin tưởng Đại Hại Trùng có thể sống đi ra, bọn họ cũng có thể.
Mà tên Cùng Kỳ kia, Lâm Phong ngược lại không có một chút lo lắng. Ai cũng có thể bị vây khốn, nhưng nếu có thể vây khốn được tên Đại Đế khôn khéo kia mới kỳ quái. Lâm Phong thậm chí đoán, lão bất tử kia phỏng chừng đã sớm có thể tự mình bố trí trận pháp truyền tống rồi.
Màn đêm buông xuống, Lâm Phong ngẩng đầu, chậm rãi nhìn sao trong hư không, hắn lại có cảm giác thoải mái, nói không nên lời. Có lẽ kiếp nạn này, mọi người đều đã bình an, còn về chuyến đi Mệnh Vận thành này, Lâm Phong có loại dự cảm, hắn sẽ gặp không ít người quen!
- Phù…..!!!!
Thở sâu, Lâm Phong không nghĩ nhiều nữa, bước chân đi ra, bay khỏi nơi hoang dã. Khác với thành thị phồn hoa, trong hoang dã vô tận cũng có rất nhiều thế lực lớn nhỏ, có nguyên khí thiên địa dư thừa, là thánh địa tu luyện. Nhưng mà, có nhiều chỗ lại lộ ra hơi thở âm trầm, làm cho người ta cảm giác rất không thoải mái.
Nhưng mà những thứ này đều không liên quan đến Lâm Phong, hắn chỉ yên tĩnh cảm ngộ trong đêm tối tĩnh lặng. Thế lực lớn nhỏ, muôn hình muôn vẻ, đều giống như hắn, một thành viên của chúng sinh.
- Tiếng đánh nhau?
Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía trước cách mình không xa, chỉ thấy nơi đó, khí thế ngập trời, sát khí tràn ngập, nhưng lại không có nồng đậm quá mức, một đám cây đại thụ khủng bố bị chặt gãy, dãy núi bị đánh nứt toác, chấn động cả mảnh không gian này.
Thân hình ngự không vẫn không dừng lại, Lâm Phong đi tới nơi phụ cận, những người chiến đấu chính thuộc hai cỗ thế lực, trong đó có một cỗ thế lực toàn là người mặc áo bào đen, đều sử dụng lợi khí, lực sát thương hùng mạnh, như thể sinh ra để giết người, mỗi một công kích đều vô cùng linh hoạt, sắc bén, muốn đoạt tính mạng người, khiến những người ứng phó chống đỡ không xuể.
Tuy nhiên, mấy bóng dáng áo trắng bị người vây công kia, thực lực cũng khủng bố y chang, một ý niệm, cỏ cây xung quanh đều cho người đó sử dụng, đóa hoa cũng có thể giết người, dây leo có thể trói người. Tuy rằng nhân số chỉ có bảy tám người, nhưng chống đỡ một đội hình sát nhân khủng bố lại vẫn có thể kiên trì không bại, mà trung tâm bọn họ, một người con gái, bản thân giống như bị trọng thương, khoanh chân ngồi đó, tuyết liên thánh khiết bao vây nàng vào trong, hào quang an hòa vẩy lên người, lộ ra một cỗ tiên khí kỳ ảo, chỉ là, vết máu trên y phục màu trắng đã phá hủy một chút khí tức tiên cảnh.
- Tuyết Bích Dao!
Lâm Phong có chút không ngờ, không nghĩ tới, cường giả Thiên Vũ của Thiên Khung Tiên Khuyết lại bị người dẫn đến nơi này bao vây diệt trừ. Những người này quả thực lớn gan, dám xuống tay với Thiên Khung Tiên Khuyết, không biết là người của cỗ thế lực nào.
Thanh niên Thiên Khung Tiên Khuyết bảo hộ Tuyết Bích Dao đều có tu vi Thiên Vũ tầng bảy, tầng tám, thủ hộ Tuyết Bích Dao ở giữa, nhưng mà cũng tràn đầy nguy cơ. Sát phạt thuật của những người mặc áo bào đen đó đều là thuật đoạt mệnh, cực kỳ nguy hiểm.
- Bọn họ cũng không muốn giết Tuyết Bích Dao!
Lâm Phong nhìn thấy bọn họ chiến đấu, nghĩ thầm trong lòng, nếu người mặc áo bào đen này muốn giết Tuyết Bích Dao, có thể trực tiếp đồng thời sử dụng sát phạt thuật, người của Thiên Khung Tiên Khuyết có thể bảo vệ mình, nhưng cũng không chắc bảo đảm được Tuyết Bích Dao. Nhưng những người đó không có tàn nhẫn xuống tay, có chút nhẫn nại, chắc hẳn muốn bắt sống Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết.
Người áo bào đen cũng không để ý tới Lâm Phong, một người râu ria.
Mà thanh niên Thiên Khung Tiên Khuyết đương nhiên cũng nhìn thấy Lâm Phong, trong đó có một người đột nhiên hô lên:
- Sư đệ, không nên chờ thời cơ nữa, còn không trực tiếp động thủ. Giết!
- Hả?
Vẻ mặt Lâm Phong cứng đờ, ánh mắt lóe lên tia hàn ý, người này thật âm độc, vậy mà lại đem bản thân hắn ra dụ dỗ, phân tán sự chú ý của đối phương.
- Vùuu!!!!!
Quả nhiên, người nọ vừa dứt lời, liền có thanh âm không gian bị đâm rách truyền đến, chỉ thấy một hắc ảnh lao thẳng tới Lâm Phong, nhanh như chớp, chỉ trong khoảnh khắc đã tới bên người Lâm Phong. Một kiếm bao vây toàn thân Lâm Phong, khiến hắn cảm giác bản thân mình, bất kể né tránh đi nơi nào, cũng lâm vào trong chiêu thức sát phạt vô tận của đối phương.
- Kiếm của sát nhân!
Một cỗ nguy cơ kinh khủng ập tới, vẻ mặt Lâm Phong cứng đờ, người cùng kiếm này có vài phần tương tự với sát thủ Ảnh Tử hắn gặp tại sát lục chi địa dưới đáy Hoang hải, nhưng dường như có phần đáng sợ hơn, chỉ khí tức trên thân đối phương đã làm cho người ta cảm giác da đầu run lên, không biết có bao nhiêu vong hồn dưới kiếm của y!