Người dịch: Muỗi
Biên: Hám Thiên Ma Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
----------------------------------------
Nhìn nữ nhân tới, mọi người lập tức im lặng, trong mắt hiện lên thần thái khác thường.
Nữ nhân đẹp quá, áo trắng phiêu động, giống như tiên tử chốn nhân gian. Nữ tử xinh đẹp như vậy hoàn toàn có thể so sánh với tứ đại mỹ nhân của Bát Hoang cảnh. Nhưng trước kia bọn họ chưa từng nghe nói tới nàng.
Ánh mắt của bọn họ không khỏi nhìn về phía Tuyết Bích Dao. Tuyết Bích Dao linh hoạt kỳ ảo, thánh khiết như tiên tử, Thánh nữ ca Thiên Khung Tiên Khuyết. Còn nữ tử này dường như có khí chất xuất trần hơn, mơ hồ thắng Tuyết Bích Dao một bậc, không khỏi khiến nhiều người ngạc nhiên thán phục.
Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết, một trong tứ đại mỹ nữ của Bát Hoang cảnh, dường như bị một nữ tử vượt qua.
Tuy nhiên nữ tử này dù đẹp nhưng quá lạnh. Giờ phút này nàng tràn ngập hàn ý, khiến cho người ta có cảm giác rơi vào trong băng hàn, lạnh thấu xương. Băng sương mỹ nhân hoặc chuẩn xác hơn là băng sương tiên tử.
Có thể khiến mọi người có cảm giác thắng Tuyết Bích Dao một bậc đương nhiên là Mộng Tình. Lâm Phong nhìn Mộng Tình xuất hiện, mỉm cười lắc đầu. Khi thấy nàng đã tới bên cạnh mình, Lâm Phong sờ mũi nàng, cười nói:
- Nàng sao lại tới, ta có thể đối phó được mà.
Những người này mặc dù khủng bố nhưng nếu khiến Lâm Phong nổi giận, hắn cũng không thèm để ý, vận dụng một lần cơ hội sử dụng Vô Thiên Kiếm, trong nháy mắt mạt sát toàn bộ bọn họ. Như vậy sẽ thu được mấy triệu mệnh cách, con số có thể nói khủng bố, giết những người đó, tương đương đoạt được vài kiện thượng phẩm thánh khí.
Tuy nhiên điều khiến Lâm Phong kiêng kỵ đó là, nếu giết sạch những người này, chuyện này truyền đi, chỉ sợ Bát Hoang cảnh tuy lớn nhưng cũng không có chỗ cho hắn sống yên ổn.
Vào thành Mệnh Vận, sinh tử do mệnh nhưng khi giết những người khác cũng phải bí ẩn mà giết. Thành Mệnh Vận cắt đứt mọi liên hệ với bên ngoài, dù ấn ký do cường giả lưu lại cũng mất đi tác dụng. Bởi vậy chỉ cần không bị người khác biết, cho dù giết nhi tử của Hoàng Vũ cũng không sao cả.
Mộng Tình nhìn động tác ôn nhu của Lâm Phong, thời điểm đối mặt với Lâm Phong, lãnh ý trên người nàng hoàn toàn biến mất thay vào đó là nụ cười dịu dàng. Nụ cười khuynh quốc khuynh thành này rơi vào trong mắt mọi người, cho dù người tu luyện võ đạo có tâm chí kiên định, không vì nữ nhân xinh đẹp mà dao động, nhưng khi Mộng Tình lộ ra nhu tình với Lâm Phong, bọn họ trong lúc vô ý cũng sinh ra chút đố kỵ. Bọn họ chính là thiên chi kiêu tử, nhưng lại không được mỹ nhân ái mộ, Lâm Phong dựa vào cái gì.
- Lâm Phong, nàng…?
Viên Phi đứng trong hư không nhìn qua, ánh mắt của gã nhìn Lâm Phong mà lòe lòe tỏa sáng. Gia hỏa này diễm phúc quá sâu.
- Thê tử của ta!
Lâm Phong cười nói, lại càng khiến nhiều người ghen tị.
- Ha ha, hóa ra là đệ muội, thật xứng đôi.
Viên Phi cười khờ nói. Mộng Tình khẽ gật đầu với gã, xem như chào hỏi. Hiện giờ nàng đã rời khỏi Hắc Phong lĩnh nhiều năm, dần hiểu ra một ít đạo lý đối nhân xử thế, không có khả năng giống như dĩ vãng, chỉ nhận thức một mình Lâm Phong.
Ánh mắt Mộng Tình đảo qua, đôi mắt lập tức chiếu thẳng đến người Lôi Yêu, trong ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lùng. Hiện giờ Lôi Yêu có cảm giác thân thể như bị đông lạnh. Chỉ một ánh mắt, nữ tử xinh đẹp này có thể khiến gã sinh ra cảm giác lạnh đến tận xương tủy.
Vừa rồi tên này nói muốn giết Lâm Phong!
Giữa hư không đột nhiên xuất hiện bông tuyết, hơn nữa vô cùng dày đặc, liên tục rơi xuống từ trên không. Có người vươn tay chạm vào bông tuyết, thì có cảm giác vô cùng lạnh lẽo. Tuyết này lạnh quá, nữ tử này tu luyện công pháp gì, mà trong lúc giận dữ, lại có thể làm trời đất đổ tuyết, hơn nữa còn giá lạnh như thế.
- Ông!
Trong lúc đó, mọi người phát hiện thân ảnh của Mộng Tình biến mất, cứ như vậy biến mất trong hư không khiến mọi người kinh ngạc. Gần như đồng thời, Lôi Yêu cảm nhận được một cỗ hàn ý đáng sợ, như muốn đông cứng cả người gã.
- Oanh!
Lôi điện màu tím khủng bố đột nhiên phát ra hào quang vạn trượng, gần như đồng thời, trước người của gã xuất hiện một thân ảnh, Mộng Tình biến mất bên người Lâm Phong.
Chỉ thấy Mộng Tình bình thản phát ra một chưởng. Lôi điện lập tức bị đông kết, điện mang hóa thành băng sương, chưởng phong khủng bố dừng trên cánh tay của Lôi Yêu. Cánh tay của gã cũng bị băng phong, dường như không có gì có thể ngăn cản được hàn ý của băng sương này.
Tiếng vang răng rắc thanh thúy truyền ra. Cánh tay Lôi Yêu bắt đầu bị đông cứng, ngay sau đó nửa đầu, khiến sắc mặt của gã trong nháy mắt trắng bệch.
- Lôi độn!
Lôi Yêu nổi giận gầm lên một tiếng, lôi điện khủng bố bạo ngược, lấy Lôi Yêu làm trung tâm, toàn bộ đều là lôi điện đáng sợ. Thân thể của gã đột nhiên biến mất, khi xuất hiện lại đã ở trên không trung, lực lượng ám kim và lực lượng lôi điên phá vỡ băng phong trên người. Trong lòng Lôi Yêu rùng mình, đối phương chỉ có tu vi Thiên Vũ tầng bảy, thậm chí không bằng gã, nhưng ý chí tuyết sao lại giá lạnh như vậy, gần như bằng với lực lượng áo nghĩa tuyết.
Không chỉ Lôi Yêu kinh ngạc, mọi người cũng lộ ra vẻ mặt hoảng sợ. Mới một kích không ngờ có thể khiến Lôi Yêu thua thiệt, mặc dù có nguyên nhân chưa chuẩn bị kịp, nhưng không thể phủ nhận được sự cường đại của Mộng Tình. Nữ tử xinh đẹp này không chỉ khuynh quốc khuynh thành, thực lực cũng đủ đáng sợ.
Thậm chí bọn họ còn không biết Mộng Tình làm thế nào xuyên qua hư không, giáng lâm bên người Lôi Yêu. Lôi Độn thuật của Lôi Yêu có dấu vết để tìm, nhưng năng lực xuyên qua của Mộng Tình, vô ảnh vô hình, thậm chí không có chút lực lượng hư không nào tràn ra. Hơn nữa cỗ lực lượng băng sương khủng bố kia, còn đóng băng được cả lôi điện hủy diệt cuồng bạo.
Lâm Phong cũng hơi kinh ngạc, không nghĩ thực lực của Mộng Tình mạnh như vậy. Xem ra hắn phải cố gắng hơn mới được.
Dưỡng mẫu của Mộng Tình từng truyền cho Lâm Phong hư không yêu thuật, chẳng qua hiện nay hắn còn không tu luyện thấu triệt, chỉ nắm giữ được một chút ảo diệu trong đó. Nếu hắn nắm giữ được nhiều hơn, có thể dùng lực lượng hư không tác dụng lên thân người khác, khiến người khác cảm thụ cảm giác gần trong gang tấc nhưng cách biệt một trời một vực.
Nhưng Mộng Tình lại khác, Mộng Tình, Tuyết trung tiên. Tuyết tộc, một chủng tộc yêu thú cường đại và thần bí. Chỉ một chữ tuyết, đã chứng minh am hiểu của Tuyết tộc về lực lượng tuyết. Mộng Tình còn là Vương của tuyết tộc, có thể vô ảnh vô hình xuyên qua trong tuyết, chỉ sợ đây là thiên phú của nàng. Tuyết tộc tu luyện một số thần thông, chắc chắn khủng bố hơn thứ hắn tu luyện nhiều.
Tuyết hoa phiêu tán rơi rụng, thân ảnh của Mộng Tình lại lần nữa biến mất. Lúc này, Lâm Phong di chuyển bay lên không, lấy tay làm dẫn, triệu tập ánh sáng mặt trời, tác dụng lên Lạc Nhật cung. Đáng tiếc Lạc Nhật cung không có ma tính như Ma kiếm, Ma kiếm do có ma tính nên tự phát ra lực lượng khủng bố, nhưng Lạc Nhật cung không có ma tính, chỉ có thể dựa vào hắn để phát huy. Nhưng bản thân hắn là Thiên Vũ, chỉ có thể phát ra một phần uy lực rất nhỏ của Lạc Nhất cung. Nếu không với uy lực của thượng phẩm thánh khí, Lạc Nhật cung có thể dễ dàng bắn chết Thiên Vũ.
- Lạc Nhật!
Lâm Phong khẽ quát một tiếng, lạc nhật tiễn ngưng tụ, ánh sáng thái dương chiếu lên mặt Lôi Yêu, khiến vẻ mặt Lôi Yêu ngưng tụ. Gã biết mình bị một lực lượng khủng bố khóa chặt rồi.
Sắc mặt Lôi Yêu khó coi, cánh chim sau lưng điên cuồng huy động, thân thể tạo thành những đường cong khó nắm bắt trong hư không, nhưng dấu ấn thái dương thủy chung khắc trên mặt gã. Mà thân thể của Mộng Tình mỗi lần xuất hiện đều ở bên cạnh gã, khiến gã chỉ có thể liều mạng bỏ chạy, dựa vào tốc độ khủng bố của bản thân để trốn chạy.
- Mới vừa rồi không phải ngươi vẫn tỏ ra uy phong bá đạo sao, giờ phút này lại chạy trốn như chó nhà có tang thế.
Lâm Phong trào phúng một tiếng, thanh âm chấn động trên hư không, cố ý chọc giận Lôi Yêu.
- Giết chết ngươi giống như giết một con kiến.
Giữa hư không truyền đến thanh âm kiêu ngạo của của Lôi Yêu, lại thấy Lâm Phong cười lạnh nói:
- Nếu ta là ngươi, thời điểm phải chạy trốn giống như chó nhà có tang thì sẽ cảm thấy xấu hổ, mà kiềm chế lại. Tuy nhiên nghe Viên Phi nói, ngươi là tạp chủng nên ta cũng có thể hiểu được.
- Ngươi muốn chết!
Một tiếng gầm truyền ra, quả nhiên Lôi Yêu bị Lâm Phong chọc giận, mang theo lôi điện khủng bố đánh về phía Lâm Phong. Mà lúc này trong đôi mắt Lâm Phong hiện lên vẻ tàn nhẫn.
- Hư không yêu thuật!
Tâm niệm Lâm Phong khẽ động, lôi uy khủng bố lập tức đánh vào quầng sáng phía trên hư không, gần như đồng thời, Mộng Tình xuất hiện, chưởng lực nhẹ nhàng giống như cành liễu phóng ra, thân thể Lôi Yêu trong nháy mắt bị đông cứng. Cùng lúc đó, hư không yêu thuật biến mất, Lâm Phong phóng ra Lạc Nhật tiễn.
Biết suy nghĩ của Lâm Phong, thân thể Mộng Tình biến mất, lực lượng hủy diệt bắn đến trước mặt Lôi Yêu, gần như trong nháy mắt đã tới.
- Rống!
Lôi Yêu rống giận một tiếng, căn bản không kịp né tránh, lôi quang ám kim khủng bố thủ hộ trước mặt, đôi tay trong nháy mắt hóa thành cánh tay yêu thú khủng bố. Một tiếng gào thét rung trời, Lôi Yêu hóa ra bản thể, yêu khí xung thiên, lôi uy khủng bố hủy diệt mọi thứ.
- Ngao…
Thân thể Lôi Yêu bị chấn bay ngược về sau, máu tươi từ móng vuốt của gã chảy ra. Nhưng móng vuốt ẩn chứa lực lượng ám kim và lực lượng lôi điện vẫn chịu được Lạc Nhật tiễn, không bị nổ tung, chỉ có điều toàn bộ đều là vết máu, khiến Lôi Yêu gào to một tiếng, hiển nhiên một kích này khiến Lôi Yêu vô cùng thống khổ.