Người dịch: Muỗi
Biên: Hám Thiên Ma Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
----------------------------------------
Cổ Kiêu ngẩng đầu nhìn hư không thấy thanh kiếm kia tự phát động công kích, sắc mặt hắn liền chuyển màu tái nhợt, Lâm Phong vậy mà biết ngự kiếm thuật biết lấy hồn ngự kiếm.
- Yêu ảnh!
Cổ Kiêu nổi giận gầm lên một tiếng, phía sau lưng của hắn liền xuất hiện hư ảnh Long Yêu vô cùng dữ tợn giống như hư ảnh Long yêu của Long Đằng ngày ấy, lực lượng của Thiên Long Thần Bảo được Cổ Kiêu chuyển hoá đến mức tận cùng, một bộ Yêu Long lân giáp vô cùng chắc chắn không ngừng bao phủ toàn bộ cơ thể của hắn.
- Cút!
Cánh tay của Cổ Kiêu hướng về không gian phía trên oanh kích đi qua, cánh tay kia đã không phải cánh tay của nhân loại nữa mà nó đã biến thành lợi trảo phủ đầy lân giáp của yêu thú.
- Oanh… Roẹtttt...!
Cổ Kiêu muốn dùng tay không bắt lấy Thiên Cơ Kiếm nhưng mà hắn chỉ nghe được một tiếng động khủng bố do lôi điện bùng nổ ra mà thôi, trong nháy mắt thân thể của Cổ Kiêu dính đầy lôi điện khiến toàn thân hắn không ngừng run rẩy kịch liệt. Hiện tại hắn không có cách nào ngăn cản Phương Thiên Họa Kích của Lâm Phong cả, càng ngày hắn càng bị oanh kích mạnh hơn nên thân thể phải lui về phía sau.
- Giết!
Thiên Cơ Kiếm lại lần nữa hướng về phía Cổ Kiêu trảm sát tới, đồng thời thân thể Lâm Phong cũng bay lên không bắn ra một mũi tên vô cùng chói mắt về phía hắn. Giờ phút này Cổ Kiêu hoàn toàn hoảng loạn rồi, chiến lực Lâm Phong bày ra khiến hắn cảm thấy kinh hãi.
- Oanh!
Bước chân Cổ Kiêu đạp mạnh xuống mặt đất, Thánh khí Kim Chung được hắn mang ra đánh về phía mũi tên đang bay tới kia, hắn vừa mới ngăn cản được mũi tên này thì Phương Thiên Họa Kích trong tay Lâm Phong mang theo uy áp của lôi hỏa lại đến, Phương Thiên Họa Kích vừa ra, một đạo lôi quang đã bổ lên người Cổ Kiêu, uy lực nột kích này khiến cho long lân yêu giáp trên người hắn cũng bị trấn vỡ.
Cổ Kiêu phẫn nộ gào thét lên một tiếng vì hắn cảm thấy rất phẫn uất khi bị áp chế như thế, hắn có rất nhiều thần thông có thể mang ra thể hiện nhưng từ nãy tới giờ hắn không có một cơ hội nào để xuất chiêu cả.
- Giết!
Sát cơ trên người Lâm Phong toả ra bốn phía càng lúc càng đậm hơn, hắn ra tay liên tục, không muốn để cho Cổ Kiêu kịp suy nghĩ cái gì cả, trong nội tâm của hắn chỉ có một ý niệm duy nhất hôm nay Cổ Kiêu nhất định phải chôn xương ở đây.
- Ông!
Cổ Kiêu vậy mà không còn chút ý chí chiến đấu nào nữa hắn quay người hướng về phía Long Đằng chạy tới, hắn muốn dựa vào lực lượng của Long Đằng để chế trụ Lâm Phong, nhưng giờ phút này trận chiến giữa Long Đằng và Mộng Tình cũng diễn ra cực kỳ ác liệt, không gian xung quanh hai người đều bị băng phong làm cho đông cứng lại, lúc này Long Đằng cũng không ngừng bị Mộng Tình chế trụ, hắn ở bên trong trận chiến còn không chú ý được sống chết của hắn thì làm sao có thể cứu được Cổ Kiêu.
- Xùy~~. . .
Cánh tay Lâm Phong giơ lên chém xuống một cái, uy lực kinh khủng của lôi điện bổ lên trên người Cổ Kiêu đang trốn, sau đó Phương Thiên Họa Kích lại lập tức hướng về phía lưng của hắn lao tới.
- Rống!
Khí tức trên người Cổ Kiêu hoàn toàn trở lên điên cuồng, hắn xoay người lại muốn dùng cánh tay được bao bọc bởi lân giáp của mình cầm chặt lấy Phương Thiên Họa Kích đang nhằm hắn lao tới nhưng hắn vẫn không cách nào ngăn cản uy lực của Phương Thiên Họa Kích, trung phẩm Thánh khí mang theo lực lượng vô cùng đáng sợ đâm vào lồng ngực của hắn khiến Cổ Kiêu kêu lên một tiếng hự, khóe miệng hắn không ngừng tràn ra huyết dịch, ánh mắt yêu dị điên cuồng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.
Lúc này hắn thấy Lâm Phong từ từ dùng Tiêu Dao Bộ Pháp đi đến chỗ hắn, trên đường đi Lâm Phong thò tay hướng về hư không trảo một cái, Thiên Cơ Kiếm lập tức tự động rơi vào trong lòng bàn tay của hắn, một màn này khiến trái tim Cổ Kiêu co thắt lại, trong mắt hắn lộ ra sự sợ hãi tột độ.
- Diệt!
Lâm Phong hướng về phía Cổ Kiêu chém ra một kiếm, lúc này người ta chỉ thấy một đạo ánh sáng kèm theo lôi hỏa xẹt qua hư không mà thôi, đạo ánh sáng này phảng phất như mang không gian chém ra một cái khe vậy, cái khe kia không ngừng hướng về phía Cổ Kiêu rơi xuống, cái khe kia mang theo lôi điện tử sắc kinh khủng cùng với tịch diệt hỏa diễm cắt qua mặt Cổ Kiêu!
Một kiếm kia nhất thời khiến cả phiến hư không này đều yên tĩnh trở lại, ánh mắt Cổ Kiêu lập tức cứng lại khi cái khe nứt kia xẹt qua, tại vị trí giữa mi tâm của hắn có một đạo khe hở không ngừng hướng phía dứoi lan tràn ra, huyết dịch yên lặng từ từ rơi xuống.
- Không!
Cổ Kiêu phát ra tiếng gào rú cuối cùng, trong thanh âm của hắn tràn ngập hận ý và sự không cam lòng, sau đó là một tiếng nổ ầm ầm truyền ra, thân thể của hắn bị nổ vỡ, bên trong hư không vẫn còn lôi quang không ngưng lóe lên, sau khi thân thể Cổ Kiêu bạo tạc thì hai mươi vạn mệnh cách bên trong cơ thể hắn xuất hiện rơi vào trong tay Lâm Phong.
- Giết!
Tiếng quát của Long Đằng không ngừng truyền ra, sóng âm trong đó khiến hư không cũng phải run lên, băng điêu trên người của hắn đang điên cuồng nổ tung, con ngươi lộ ra vẻ yêu dị và khát máu, hắn không nghĩ tới Cổ Kiêu vậy mà bị Lâm Phong trảm sát, không lâu trước đây bọn hắn còn đang suy nghĩ xem làm như như thế mới có thể tiêu diệt được Lâm Phong nhưng giờ đây một người đã bị Lâm Phong giết chết, bọn hắnnkhoong bao giờ nghĩ tới việc Lâm Phong chủ động tới tận cửa tìm bọn hắn, không phải Lâm Phong đi tìm cái chết đấy mà đến để săn giết bọn hắn.
- Đi!
Tâm niệm Lâm Phong vừa động thì Thiên Cơ Kiếm lập tức xẹt qua hư không hướng về phía Long Đằng trảm sát tới, bên trên thân kiếm mang theo sức mạnh huỷ diệt vô cùng kinh khủng của lôi hỏa.
Đồng thời Lâm Phong còn lấy ra Lạc Nhật Cung khóa chặt Long Đằng lại sau đó bắn ra ba mũi tên về phía hắn, ba mũi tên phá không mà đi.
- Thiên Long phụ thể!
Long lân giáp trên người Long Đằng không ngừng xuất hiện, thân thể của hắn đang dần dần lột xác thay đổi thành vẻ cực kỳ dữ tợn và đáng sợ, lúc này hình thể của hắn giống như đã hóa thành Yêu Long chân chính vậy, bên trong con ngươi của hắn ánh lên sự cuồng dã, một kích tuỳ ý cũng lộ ra lực lượng vô cùng cuồng bá.
- Thiên Long yêu thể!
Thấy vậy thì thần sắc Lâm Phong trở lên rét lạnh, tu vi của đối phương cùng với thể chất đặc thù của hắn không phải hạng người như Cổ Kiêu có thể so sánh, sau khi hắn long hoá thì một kích tuỳ ý của hắn đánh ra ẩn chứa lực lượng như muốn xuyên thủng không gian vậy, lúc này chiến lực của hắn rất mạnh loại thể chất chiến đấu này tuyệt đối không phải hư danh.
- Lâm Phong, ta sẽ sử dụng lực lượng Thánh tiên phát ra công kích thiên phú còn ngươi hãy chuẩn bị cho hắn một kích trí mạng.
Đột nhiên Lâm Phong nghe được Mộng Tình truyền âm thì khẽ gật đầu một cái, hắn cũng từng nghe nói qua huyết mạch một số yêu thú cường đại có được lực lượng thiên phú của riêng mình, Mộng Tình, vương giả trong Tuyết tộc nên chắc chắn nàng có một số thần thông vô cùng kinh khủng, hơn nữa theo đẳng cấp ngày càng đề cao thì thần thông cũng càng trở lên mạnh mẽ hơn.
- Tốt!
Lâm Phong truyền âm lại một tiếng, giờ phút này Long Đằng đã trở lên hết sức điên cuồng rồi hắn như muốn phá hủy hết thảy mọi thứ vậy, lực lượng băng phong đã không cách nào ngăn cản được hắn nữa.
Đúng lúc này trên đỉnh đầu Mộng Tình có một cỗ khí tức đặc thù phát tán ra, nhìn nó giống như đám mây bao quanh nàng khiến cả người nàng lộ ra một chút khí tức thần Thánh.
Chỉ thấy hai tay Mộng Tình liên tục biến ảo ngưng ấn khiến thân ảnh của nàng trong lúc biến mất bên trong đám mây kia, ngay sau đó hư không có một ngón tay lao về phía Long Đằng mà đi.
- Giết!
Long Đằng thấy vậy thì rống lên một tiếng sau đó dùng nắm đấm phủ đầy lân giáp của hắn hướng về phía Mộng Tình đánh tới, nhưng khi công kích khủng bố của hắn chạm đến ngón tay của Mộng Tình thì hắn bị đóng băng lại trong nháy mắt.
- Tuyết phong!
Một đạo thanh âm trầm thấp phun ra, chỉ thấy trên người Mộng Tình đột nhiên có rất nhiều bông hoa tuyết phiêu động rơi xuống cuốn về phía Long Đằng, hoa tuyết nhìn như rất nhu hoà nhưng khi nó vừa dính lên người Long Đằng thì nó lại mang cả người Long Đằng ngưng kết đông cứng lại.
Tại thời khắc này thân thể Lâm Phong cũng động lên, hắn cầm Phương Thiên Họa Kích và Thiên Cơ Kiếm trong tay hướng về cái tượng băng kia chém giết đi qua.
Phương Thiên Họa Kích đâm thẳng về phía trái tim của Long Đằng nhưng nó lại bị cái gì đó ngăn cản lại, chuyện này khiến thần sắc Lâm Phong biến đổi, trên người đối phương vậy mà có trung phẩm Thánh khí phòng ngự nên Phương Thiên Họa Kích không thể đâm xuyên vào.
Mộng Tình thấy vậy thì tung ra một chưởng hướng về phía thân thể của Long Đằng vỗ xuống, lập tức bên trong tượng băng truyền ra một tiếng kêu rên, đúng lúc này Thiên Cơ Kiếm tràn đầy lực lượng lôi hỏa của Lâm Phong chém về phía đầu của đối phương, Thiên Cơ kiếm không gặp bất kỳ trở ngại nào chém đi vào đầu đối phương khiến máu tươi từ tuyết bên trong tượng văng trào ra.
- Rống, rống. . .
Tiếng rồng giận dữ khiến tượng băng nổ tung, lực lượng kinh khủng đánh vào trên người Lâm Phong khiến Lâm Phong và Mộng Tình không ngừng lui về phía sau, ngay sau đó bọn họ lại thấy thân ảnh Long Đằng xuất hiện lần nữa, giờ phút này thân thể của hắn cũng có chút run rẩy, hàn khí không ngừng ăn mòn chân nguyên hộ thể tiến vào trong cơ thể của hắn, trên đầu hắn có một vết thương đầy máu nhìn rất kinh khủng, nếu như hắn không sớm che áo giáp chắn lại cái đầu của mình thì giờ phút này hắn đã thành một cái xác chết rồi.
Con ngươi yêu dị và khát máu của hắn không ngừng quét về phía Lâm Phong cùng Mộng Tình thật lâu, ngay sau đó hai người thấy thân thể Long Đằng phóng lên trời dùng lực lượng kinh khủng đánh vào cái màn sáng cấm không khiến trận pháp cấm không bị phá vỡ, thân thể của hắn lập tức nhảy vào mây xanh hướng về phía xa bỏ chạy, Long Đằng vậy mà lựa chọn chạy trốn.
Lâm Phong thấy vậy thì cũng không có đuổi theo mà chỉ đứng ở đó nhìn Long Đằng thoát đi, hắn có thể trong nháy mắt bày ra cấm chế khiến Long Đằng không thể chạy trốn nhưng khi đối phương tiến hành thú hoá có được lực lượng vô cùng kinh khủng thì cấm chế không giữ nổi hắn, hơn nữa trên người hắn có trung phẩm Thánh khí phòng ngự nên hai người chỉ có thể gây tổn thương cho hắn còn muốn giết chết hắn sẽ rất khó!
- Thiên Long yêu thể của Long Đằng đã mạnh mẽ như vậy mà Bát Hoang cảnh còn có nhân vật so với hắn càng yêu nghiệt hơn thì không biết cảnh giới của họ là gì, xem ra Thiên Vũ tầng sáu vẫn như cũ, vẫn xa xa chưa đủ!
Lâm Phong tự lẩm bẩm, đối phương càng cường đại thì lại càng kích thích hắn thay đổi càng thêm mạnh mẽ hơn, khiến nhiệt huyết trong lòng hắn sôi trào lên, khiến hắn không ngừng truy cầu cảnh giới cao hơn.
- Tu luyện cũng không phải một lần xong, lần đầu tiên chúng ta gặp mặt thì ngươi cũng còn rất yếu ớt nhưng bây giờ ngươi nhìn lại chính mình đi, trong cùng cảnh giới có rất ít người có thể áp chế ngươi, chỉ cần cảnh giới tăng lên thì ngươi sẽ càng cường đại hơn thôi.
Mộng Tình mỉm cười nhìn Lâm Phong rồi chậm rãi nói ra.
Lâm Phong nhẹ gật đầu, điểm ấy hắn tất nhiên hiểu.
- Ông!
Nhưng lúc này bên trong hư không lại xuất hiện một cỗ lực lượng kỳ diệu, Lâm Phong và Mộng Tình đồng thời ngẩng đầu lên nhìn, bọn họ thấy trên bầu trời xuất hiện rất nhiều hình ảnh những hình ảnh này tựa hồ như đại biểu cho một địa phương nào đó thì phải.
- Dự ngôn giả muốn mở ra vận mệnh chuyển luân sao!
Lâm Phong thì thào nói nhỏ, giờ phút này hư không xuất hiện rất nhiều âm thanh lạ, hắn thấy dòng sông sinh mệnh, thấy một toà thành trì bị hủy diệt, cuối cùng thì những thứ này tượng trưng cho cái gì chứ?