Người dịch: Muỗi
Biên: Hám Thiên Ma Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
----------------------------------------
Ánh mắt Dương Tử Lam hơi nheo lại, lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lâm Phong. Nếu nhưng bảo hắn đứng ra đánh với Lâm Phong, hắn đích thật không dám. Tu vi bây giờ của Lâm Phong đã đến Thiên Vũ tầng bảy, trong mắt những người khác cũng không tính cao, nhưng cũng đủ thịt hắn rồi. Bởi vậy nên Dương Tử Lam lựa chọn trầm mặc.
- Là con cháu của Dương gia mà chịu uất ức như vậy sao?
Âm thanh Lâm Phong rất bình tĩnh, nhưng câu vừa nảy của hắn lại làm cho sắc mặt của đám người Dương gia rất khó coi.
- Hôm nay là ngày vui của Thu gia, tiểu bối ngươi vẫn nên thu liễm lại một chút!
Dương Lâm lạnh lùng nói một tiếng.
- Mấy ngày trước Dương Chiến rời Thiên Đài, chẳng lẽ Dương gia đang chuẩn bị phản lại Thiên Đài, cấu kết với Thiên Long Thần Bảo sao?
Lâm Phong lạnh nhạt hỏi một tiếng, vẻ mặt Dương Lâm cứng đờ, trở nên vô cùng lạnh lẽo.
- Nói chuyện chú ý một chút!
- Đoạn thời gian trước, có một người Thiên Long Thần Bảo bí mật đi tới Hiên Viên gia, Dương gia. Bây giờ, lại tới Thu gia cầu hôn, quả thực không coi Thiên Đài ra gì. Không biết có phải muốn xấm chiếm toàn bộ Bắc Hoang?
Lâm Phong nhàn nhạt nói, ánh mắt của hắn liền dời đến trên người Dương Tử Lam:
- Ngươi đã định giết ta nhiều lần như vậy? Hôm nay, chúng ta nên giải quyết hết ân oán ở đây. Nếu như ngươi còn là một nam nhân, hãy mình đi ra đi, đừng để cho ta động thủ!
- Ngươi..
- Có một số việc nên giải quyết trong hôm nay. Đừng để ta dẫn người tới Dương gia, khi đó không có dễ dàng giải quyết như vậy đâu.
Lâm Phong bình tĩnh nói, thần sắc đám người Dương gia ngưng lại, nói.
- Thiên Đài để không đến nỗi vì ân oán của hậu bối, mà đối phó chúng ta chớ?
Nói xong, ánh mắt Dương Lâm liền nhìn phía khổ hạnh tăng.
- Thiên Đài sẽ không quản, nhưng Kiếm Các sẽ quản, chỉ cần ta hiệu lệnh một tiếng, Kiếm Các sẽ biến Dương gia thành tro bụi, ngươi có tin không?
Âm thanh Lâm Phong vô cùng lãnh đạm, đôi khi uy hiếp một ít, cũng có thể giảm thiểu một ít chuyện không cần thiết. Sau khi nghe xong, con ngươi Dương Lâm đột nhiên hơi co lại. Trước khi Mệnh Vận chi thành mở, Kiếm Thành đã phát sinh một đại sự, theo như tin tức được lan truyền, Lâm Phong đã trở thành thiếu chủ Kiếm Các.
- Ngươi đang uy hiếp Dương gia ta?
- Có phải uy hiếp hay không, ta không biết. Ta chỉ biết, ta từng đã cứu Dương Tử Diệp, nhưng lại có một ít người có ý đồ riêng, lấy oán báo ân, muốn giết ta. Nhưng bây giờ ta không truy cứu, thế nhưng sau đó ta lại bị truy sát mấy lần. Thì Dương gia phải cho ta một câu trả lời thỏa đáng. Ta sẽ cho các ngươi mười giây, mười giây sau hắn còn không đi ra, ta sẽ động thủ, hơn nữa sẽ đến Dương gia vào một ngày khác!
Khi nghe Lâm Phong bình tĩnh nói xong, trong lòng Dương Lâm liền nổi lên vô số cơn sóng. Ánh mắt Dương Lâm liền nhìn về phía Hiên Viên Phá Thiên, tựa hồ đang cầu cứu. Khi Hiên Viên Phá Thiên định bước ra thì lại nghe Lâm Phong nói:
- Ngươi trước tiên cứ đứng một bên, sau khi giải quyết xong chuyện với Dương Tử Lam, sẽ đến phiên ngươi. Nếu như bây giờ ngươi muốn tham dự vào, thì không phải đối mặt với một mình ta đâu.
Quả nhiên sau khi nghe mấy câu nói cũng Lâm Phong, Hiên Viên Phá Thiên ngừng bước chân lại. Nếu Lâm Phong thật sự lôi Thiên Đài vào, hắn thật không có cách nào đối phó Lâm Phong.
- Còn bảy giây.
Ánh mắt Lâm Phong liền nhìn chằm chằm Dương Tử Lam. Sắc mặt Dương Tử Lam lúc này đã trở nên trắng bệch, hai bàn tay đang nắm chặc, tựa hồ rất phẫn nộ, nhưng hắn vẫn không dám đi ra ngoài!
- Năm giây!
Lâm Phong lại nói, mọi người chung quanh cũng trở nên cực kỳ yên tĩnh, tất cả bọn họ đều đang nhìn Lâm Phong.
- Ngày hôm nay ngươi không muốn chết, cũng phải chết, còn ba giây. Mỗi một câu nói của Lâm Phong bầy giờ giống như những con dao sắc đang cắt trái tim của Dương Tử Lam. Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, Lâm Phong sẽ cường thế như vậy, trực tiếp dùng thế lực ép gia tộc hắn.
- Một giây!
- A…
Khi Lâm Phong nói xong, Dương Tử Lam rốt cục cũng không thể chịu đựng, điên cuồng hét lên một tiếng. Thân thể hắn điên cuồng lao về hướng Lâm Phong, rồi tung ra một chưởng.
- Ầm ầm!
Khi thấy một chưởng kia của Dương Tử Lam trực tiếp khắc trên người Lâm Phong, vẻ mặt của mọi người cứng đờ. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao Lâm Phong dễ dàng bị đánh trúng như thế?
Khi một chưởng kia đánh trúng Lâm Phong, thì ngay cả Dương Tử Lam cũng sửng sốt một chút, trong ánh mắt của hắn lập tức lộ ra vẻ khát máu. Nhưng rất nhanh, sắc mặt hắn lại trở nên trắng bệch, bởi vì bây giờ, hắn mới cảm thấy một chưởng kia của hắn khi đánh vào người Lâm Phong lại cảm thấy như đánh vào tường đồng vách sắt, khiến Lâm Phong dao động một chút cũng không được.
- Ngươi vẫn yếu như thế!
Lâm Phong hơi cúi đầu, bình tĩnh nhìn Dương Tử Lam đang điên cuồng dùng sức tấn công hắn. Giọng nói Lâm Phong vô cùng êm ái, nhưng khi lọt vào tai Dương Tử Lam, chỉ cảm thấy khuất nhục. Hắn đã dùng toàn bộ sức mạnh mà ngay cả chuyện khiến cho thân thể Lâm Phong dao động cũng không làm được.
- Ca!
Dương Tử Diệp hô một tiếng, đám người Dương gia cũng đều đứng dậy, khiếp sợ nhìn tình cảnh này. Mặc dù thực lực Dương Tử Lam không bằng Lâm Phong, nhưng Lâm Phong làm sao có khả năng không bị gì?
- Thật khủng khiếp, đệ nhất môn đồ Thiên Vũ cảnh của Thiên Đài, Lâm Phong đây sao?
Không biết khi hắn đánh với Hiên Viên Phá Thiên chiến thì sẽ như thế nào?
Trong lòng mọi người đều rung động, bây giờ Lâm Phong rất giống một con tiềm Long, một khi đã bay ra thì có thể khiến cho mọi người kinh động.
- Nơi đầu tiên ta ở khi bước vào Bắc Hoang chính là Dương gia. Chúng ta vỗn có thể trở thành bằng hữu! Chỉ tiếc...
Sau đó Lâm Phong liếc nhìn Dương Tử Diệp một cái rồi lại không nói gì. Khiến cho vẻ mặt đám người Dương gia người đầy vẻ phức tạp và hối hận, đặc biệt là Dương Lâm cùng Dương Tử Diệp. Ngày xưa, bởi vì mấy câu nói của Dương Lâm và sự ba phải của Dương Tử Diệp mới dẫn đến kết cục ngày hôm nay.
- Ầm!
Một luồng khí tức kinh khủng lập tức từ trên người Lâm Phong tỏa ra, mọi người liền nhìn thấy thân thể Dương Tử Lam lập tức bị Lâm Phong đánh bay ra ngoài. Khi Dương Tử té lăn trên đất thời điểm, đã không còn nữa điểm khí tức. Vẻ mặt của mọi người liền trở nên vô cùng đặc sắc, nhưng chuyện này đối với Lâm Phong đã không còn trọng yếu nữa. Giết Dương Tử Lam chỉ giải quyết xong một cái chuyện nhỏ thôi, hắn thậm chí còn không thèm để ý Dương Tử Lam sống hay chết.
Ánh mắt Lâm Phong liền về phía Hiên Viên Phá Thiên. Lúc này, ơtrong đôi mắt của Hiên Viên Phá Thiên cũng đang tràn đầy sát khí. Nguyên lực trên người hắn cũng điên cuồng sôi trào, tựa như đã nhẫn nhìn rất lâu.
- Hơn nửa năm, ngươi rốt cục cũng dám đối mặt ta rồi!
Trong con mắt Hiên Viên Phá Thiên đầy sát khí, coi như Lâm Phong có là thiếu chủ Kiếm Các. Thì ngày hôm nay, hắn cũng phải chém chết Lâm Phong. Sau khi giết Lâm Phong xong, hắn sẽ gia nhập Thiên Long Thần Bảo, khi đó không ai có thể làm khó hắn được nữa. Mặc dù thực lực Lâm Phong rất cường đại, nhưng sao có thể so với Hiên Viên Phá Thiên hắn. Hắn đã bước vào Thiên Vũ tầng chín, lại thêm sức mạnh của huyết mạch, hắn không tin hắn không giết được Lâm Phong. Hắn không thể để Lâm Phong trưởng thành được, bằng không, Lâm Phong sẽ thật sự vượt qua hắn.
- Ngươi cho rằng những đoàn thời gian này, ta vẫn ẩn núp vì không dám đánh với ngươi ư?
- Chẳng lẽ không đúng sao!
Hiên Viên Phá Thiên liền chậm rãi bước lên, sát ý hắn đã bao phủ hư không, mỗi một bước hắn bước ra đều khiến cho mặt đất dưới chân hắn nứt vỡ.
- Chỉ cần giết ngươi, tất cả mọi người ở Bắc hoang đều sẽ biết Thiên Đài hoang đường đến cỡ nào. Mới có thể để cho ngươi trở thành đệ nhất môn đồ Thiên Vũ. Chỉ cần giết ngươi, thì danh dự Thiên Đài sẽ bị mất hết.
Nói xong, khí tức cuồng bá của Hiên Viên Phá Thiên liền lao thẳng tới Lâm Phong. Lâm Phong, đệ nhất môn đồ Thiên Vũ của Thiên Đài, chỉ cần có thể giết hắn, danh dự Thiên Đài sẽ mất sạch. Nên Thiên Đài mới không dám để cho Lâm Phong đứng ra.
- Ta sẽ chặt cánh tay phải của ngươi trước!
Khi nghe những lời của Lâm Phong, vẻ mặt của mọi người xung quanh liền cứng đờ. Vì sao trong thanh âm bình tĩnh Lâm Phong lại làm cho bọn họ cảm thấy hắn sẽ chém được cánh tay phải của Hiên Viên Phá Thiên Vậy.
- Buồn cười!
- Ầm ầm!
Chân của Hiên Viên Phá Thiên liền mạnh mẽ đạp xuống mặt đất, khiến mặt đất nổ tung, thân thể của hắn nhảy lên một cái. Khí tức kinh khủng tràn ngập hư không, khiến cho người ta cảm thấy nghẹt thở. Sau đó trong tay Hiên Viên Phá Thiên liền hiện ra một cái chiến phủ, hắn lập tức chém một cái về phía Lâm Phong. Đòn này của hắn có sức mạnh vô cùng to lớn, dường như có thể chém rách cả bầu trời.
Lâm Phong rốt cục cũng đã động, lần đầu tiên mọi người thấy hắn chính thức động thủ sau một khoảng thời gian dài. Mọi người chỉ thấy hắn chém ra một đạo kiếm man hủy diệt, tựa như có thể cắt đứt hư không. Kiếm quan kia xuyên qua đòn đánh của Hiên Viên Phá Thiên, chém vào tay phải của hắn.
Chiêu kiếm vừa nảy của Lâm Phong được gọi là Sát Na Hoang Vu, có ẩn chứa hoang vu ý cảnh. Khi Hiên Viên Phá Thiên rơi xuống đất, mọi người liền cảm thấy vô cùng rung động khi nhìn thấy Hiên Viên Phá Thiên đã mất cánh tay phải. Lúc trước, họ chỉ cho rằng Lâm Phong nói đùa, nhưng Lâm Phong đã dùng hành động nói cho tất cả mọi người biết, hắn, đệ nhất môn đồ Thiên Đài. Không phải kẻ mà Hiên Viên Phá Thiên có thể khinh nhờn.
Một kiếm, Sát Na Hoang Vu!