Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1286 - Lâm Phong Chiến Tư Không Hiểu

Lâm Phong chiến Tư Không Hiểu Lâm Phong chiến Tư Không Hiểu viptruyenfull.com

Người dịch: Muỗi

Biên: Hám Thiên Ma Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

----------------------------------------

Trước đây không lâu cũng vừa xuất hiện một màn tương tự, Tư Không Hiểu kêu nguyền rủa giả giao ra Ma Tiêu, vào tình huống lúc nãy, nguyền rủa giả tuy cùng Tư Không Hiểu đại chiến một trận, nhưng chung quy vẫn phải ném Ma Tiêu ra.

Cuối cùng, Tư Không Hiểu trong đại chiến bắt được Ma Tiêu, ngay khi đoàn người cho rằng Ma Tiêu sẽ thuộc về hắn, Lâm Phong, mang theo cường giả của Kiếm Các, xuất hiện ở nơi này.

Lâm Phong cùng nguyền rủa giả không giống nhau, phía sau hắn có cường giả Kiếm Các, những người này đều là kiếm tu tinh anh chân chính của Kiếm Các, lực công kích doạ người, cho dù không nói tới Kiếm Các, chỉ bản thân Lâm Phong cũng là một thanh thiên tu kiếm, làm cho tất cả mọi người kiêng kỵ, trước đây không lâu, trong tiểu thế giới này, Lâm Phong lấy Thiên kiếm hủy diệt một cái đồ phổ Hoàng khí thôn thiên, lại tru diệt Tề Vân tôn chủ của Tề gia, cuối cùng, toàn diệt cường giả Tề gia.

Có thể nói, khi Vũ Hoàng không được đặt chân đến Tuyết Nguyệt quốc, tập trung lấy thế lực của Lâm Phong, tuyệt đối có thể cùng với bất kỳ thế lực Vũ Hoàng nào ở Bát Hoang Cảnh tranh hùng, thậm chí, còn mạnh hơn!

Cũng giống như giờ khắc này, Lâm Phong đứng ở chỗ cao quan sát Tư Không Hiểu phía dưới, muốn hắn giao Ma Tiêu ra, chuyện này đối với Tư Không gia mà nói, là một loại sỉ nhục vô cùng, muốn Tư Không Hiểu đưa ra đồ vật mình mới vừa giành được.

- Quả nhiên cuồng ngạo giống y như trong lời đồn, giết Tề Thiên Thánh và Bạch Thu Lạc, giết tôn chủ Tề gia, bây giờ, cao cao tại thượng, đứng từ trên cao quan sát Tư Không Hiểu!

Mọi người nhìn thanh niên mặc áo bào trắng kia, thầm than trong lòng một tiếng, danh tiếng Lâm Phong bây giờ thực sự quá mức vang dội, bởi vậy mặc dù rất nhiều người đều chỉ lần đầu tiên nhìn thấy hắn, nhưng trong khoảnh khắc khi Lâm Phong xuất hiện, bọn họ đoán được người tới là người phương nào.

Mộc Phàm Trần cũng đầy hứng thú nhìn thanh niên mặc áo trắng trong hư không, Lâm Phong không giống với nguyền rủa giả khi nãy, thiếu chủ của Kiếm Các, đệ tử Thiên Đài Vũ Hoàng, truyền nhân của Thiên kiếm Hoàng, đoàn người nhìn kỹ ánh mắt của Lâm Phong, đương nhiên không thể nhìn ra là người khi nãy vừa mới rời đi.

Tư Không Hiểu ngẩng đầu, đôi con ngươi yêu dị nhìn Lâm Phong, lãnh đạm nói:

- Lâm Phong, Ma Tiêu này, đã trong tay ta, ngươi hiện tại muốn ta lấy ra, không thấy có chút buồn cười à?

- Vây lại!

Lâm Phong phun ra một chữ, ngay lập tức kiếm khí gào thét, cường giả của Kiếm Các trên người kiếm khí ngút trời, mơ hồ bao vây lấy cường giả của Tư Không, khiến ánh mắt đám người cứng lại, Lâm Phong, còn bá đạo và khinh cuồng hơn so với vừa nãy khi Tư Không Hiểu đối xử với nguyền rủa giả.

Bọn họ làm sao biết, Lâm Phong cùng nguyền rủa giả vừa nãy là cùng một người, vừa nãy đối mặt với ba thế lực lớn, hắn tự biết không thể toàn thân trở ra, bởi vậy ném Ma Tiêu xuống, để những người này cố gắng chiến đấu một phen, đương nhiên, đúng như Tư Không Hiểu suy nghĩ, Ma Tiêu cũng đã tới tay, làm gì có cái đạo lý nhả ra, ví vậy, Lâm Phong rất nhanh liền trở về, lấy tư thái cường thế trở về, Tư Không Hiểu vừa nãy đối phó với hắn thế nào, hắn liền trả lại đối phương như thế!

- Xem trận chiến này của chư vị, nói vậy Ma Tiêu này vốn do Tư Không thiếu gia đoạt đi từ trên tay người khác, đã như vậy, không cần phải phí lời nói cái gì tới tay sẽ không lấy ra, Tư Không thiếu gia có thể cướp của người khác, ta đương nhiên có thể cướp lại Tư Không thiếu gia người!

Lâm Phong thần sắc rất bình tĩnh, tựa hồ cũng không có nửa điểm ngông cuồng, nhưng mà mỗi một câu nói của hắn đều làm cho người ta cảm giác hoàn toàn bất đồng.

- Vì lẽ đó, ta chỉ cho ngươi thời gian mười giây!

Trên mặt Lâm Phong mang theo nụ cười nồng đậm, tiếng nói cường thế làm cho con ngươi mọi người sững lại, Lâm Phong, đủ tàn nhẫn a, chỉ cho Tư Không Hiểu mười giây!

Nếu như Tư Không Hiểu không giao ra Ma Tiêu, sẽ làm sao?

Mà bất luận những này Kiếm Các cường giả, chỉ là Thiên kiếm ra, sợ rằng máu chảy thành sông!

- Lâm huynh nhất định phải như vậy sao!

Trong con ngươi yêu dị của Tư Không Hiểu lộ ra một vệt hàn ý, hai chữ Lâm huynh kia, có vẻ đặc biệt giả tạo.

- Còn tám giây.

Trong hư không Lâm Phong thần sắc vẫn bình tĩnh như trước, tiếng nói lãnh đạm lại làm cho tất cả mọi người đều cảm giác được một cỗ khinh cuồng phát ra từ trên người hắn.

- Cũng không phải chỉ có Lâm huynh nắm giữ Hoàng khí Thiên kiếm cấp bậc này!

Tư Không Hiểu lại nói.

- Sáu giây.

Vẫn hai chữ đơn giản như trước, lại làm cho trong lòng đoàn người không tự chủ được trở nên căng thẳng, tựa như âm thanh Lâm Phong phun ra trong lúc lơ đãng liền có thể thay đổi bầu không khí của vùng hư không này, làm cho một cỗ không khí lan tràn xung quanh, cỗ không khí ngột ngạt nỳ không chỉ có là rơi vào trên người đám người Tư Không gia, mà cũng rơi vào trên người bọn họ.

Nếu như Lâm Phong đối với bọn họ như vậy, e rằng bọn họ phải ngoan ngoãn nghe lời, đây chính là thế, Lâm Phong nắm khí thế trong tay, hắn liền đứng đầu, nói một không hai.

- Cuộc sống sau này còn dài, Lâm huynh nếu như còn ở tại Bát Hoang Cảnh, sau này chắc chắn sẽ không tránh được gặp mặt vài lần!

Tư Không Hiểu lại mở miệng nói.

- Chỉ còn ba giây.

Không có đáp lại Tư Không Hiểu, một khắc khi Lâm Phong dứt tiếng, không khí ngột ngạt dường như càng mạnh hơn mấy phần, cũng đúng lúc này, trên người cường giả Kiếm Các, từng sợi từng sợi kiếm khí khủng bố tựa như đang gào thét, khiến cỗ khí thế áp bức kia, càng cường liệt hơn.

Tư Không Hiểu nghe được Lâm Phong vẫn như trước không hề dao động, trong thiên mâu yêu dị của hắn lộ ra ý cười nhàn nhạt, mở miệng nói:

- Nếu Lâm huynh yêu thích như vậy, Ma Tiêu này tặng cho Lâm huynh thế nào?

- Một giây!

Đồng thời khi thanh âm của Lâm Phong hạ xuống, một tiếng xé gió truyền tới, Tư Không Hiểu ném Ma Tiêu ra, Ma Tiêu tựa như hóa thành một thanh lợi kiếm khủng bố, cuồn cuộn gào thét xông về hướng Lâm Phong.

- Lâm Phong đa tạ Tư Không thiếu gia tác thành!

Bàn tay Lâm Phong hời hợt duỗi ra, một luồng sức mạnh vô hình chèn ép vững vàng trói lại Ma Tiêu đang xông tới, sau đó liếc mắt nhìn, trong con ngươi lộ ra ý cười nhàn nhạt, cất Ma Tiêu đi, đồ vật đến tay, cho dù có thả ra, cuối cùng cũng đã trở về!

- Tư Không Hiểu, không đơn giản!

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng một tiếng, Tư Không Hiểu cũng không có vênh váo hung hăng giống vừa nãy khi đối mặt với nguyền rủa giả, cũng không có sắc mặt khó coi, mặc dù giao Ma Tiêu ra, hắn vẫn rất bình tĩnh, bởi vì hắn biết rõ pháp tắc của thế giới võ đạo, đối xử với người nào, lấy thủ đoạn cùng với thái độ gì, đối với thanh niên ma đạo vừa nãy, hắn nắm trong tay ưu thế tuyệt đối, đương nhiên vô cùng bá đạo, hắn làm chủ, nhưng đối với Lâm Phong, lực lượng trong tay của hắn nằm ở thế yếu, vì lẽ đó, hắn không có cỗ nhuệ khí kia, mà là tĩnh đối xử, mặc dù bị sỉ nhục, nhưng vẫn rất hờ hững.

- Sớm nghe nói về Lâm huynh kiếm đạo vô song, đánh bại Long Đằng của Thiên Long Thần Bảo, giết Tề Thiên Thánh của Tề gia, luôn luôn mong muốn được lĩnh giáo, không biết Lâm Phong có nguyện ý chỉ giáo mấy chiêu hay không?

Tư Không Hiểu ngửa đầu nhìn Lâm Phong trong hư không, chậm rãi mở miệng, sau khi đem Ma Tiêu giao ra, hắn lại muốn cùng Lâm Phong so chiêu, như vậy, Lâm Phong không có lý do gì sử dụng Thiên kiếm, mà đường đường chính chính so chiêu với hắn.

- Tình nguyện phụng bồi!

Lâm Phong khẽ nở nụ cười, ngay lập tức đoàn người lại lộ ra thần sắc thú vị, tuy không có đoạt được bảo vật gì, nhưng có thể nhìn thấy những thanh niên yêu nghiệt đồng lứa này tranh đấu , còn là chuyện làm cho người ta hưng phấn hơn.

- Đa tạ Lâm huynh tác thành!

Tư Không Hiểu bước chân đạp xuống, thân thể bay lên, khí tức cường thịnh cuồn cuộn gào thét, đánh giết về phía Lâm Phong, thời khắc này, khí chất hắn hoàn toàn thay đổi, Thiên mâu yêu dị lần thứ hai hóa thành từng vòng từng vòng ánh sáng, khiến hư không trở nên vặn vẹo, đôi mắt của hắn thẳng tắp nhìn về đôi mắt của Lâm Phong

Khóe miệng Lâm Phong lộ ra nụ cười yếu ớt, sau đó đôi mắt hơi nhắm lại, từng sợi từng sợi thần niệm lan tràn xuất hiện, nhòm ngó vùng hư không này, nhưng cho dù nhắm mắt lại, thần niệm thay thế con ngươi, vẫn sẽ bị cặp thiên mâu yêu dị kia ảnh hưởng.

- Thiên mâu lĩnh vực!

Tư Không Hiểu quát lạnh một tiếng, lực lượng lĩnh vực tái hiện, vặn vẹo hư không.

- Giết!

Bàn tay Tư Không Hiểu chằng chịt khắp nơi, ngay lập tức trong hư không tựa như xuất hiện vài đạo ánh sáng lóa mắt, muốn đem không gian vặn vẹo kia bổ ra, phân liệt thân thể của Lâm Phong.

Lâm Phong nhìn cũng không nhìn, giơ tay vung ra từng đạo từng đạo kiếm khí, tiếng sấm khủng bố ầm ầm ầm rung động ở trong hư không, ánh kiếm loá mắt gạt mất tất cả công kích.

- Quả nhiên, kiếm thuật thật mạnh!

Đoàn người khẽ chấn động trong lòng, Lâm Phong vung kiếm, vô cùng ung dung, nhưng mỗi một đạo kiếm khí đều rất giống muốn bổ thiên địa ra làm hai, xuất hiện lôi mang khủng bố, rất khó tưởng tượng, một cái phất tay đã có uy lực kinh khủng cỡ này.

- Ầm!

Bước chân Tư Không Hiểu đạp xuống, hư không giống như nứt toác, một quyền đánh tới trong chớp mắt, cú đấm này tựa hồ muốn phá tan thiên không, toàn bộ hư không đều bị ánh quyền khủng bố kia chiếm cứ, chỗ đi qua, hư không phát ra tiếng vang ầm ầm ầm, tựa như nứt toác, thậm chí, bên trên quyền ảnh, xuất hiện ánh sáng lộng lẫy vặn vẹo, sắp tới giới hạn.

Thần thông hàm nghĩa công kích, hơn nữa còn dung hợp với hàm nghĩa tốc độ nhanh chóng cùng với hàm nghĩa phân liệt, cú đấm này, không thể ngăn cản!

- Phá!

Lâm Phong chém ra một kiếm về phía thần quyền phá không kia.

- Chậm!

Tư Không Hiểu phun ra một chữ, không gian vặn vẹo khiến kiếm quang vô cùng mãnh liệt của Lâm Phong bị chậm lại, công kích phân liệt rơi vào bên trên kiếm quanh, đồng thời thần quyền của Tư Không Hiểu thì lại càng lúc càng nhanh, trực tiếp xuyên thấu kiếm quang của Lâm Phong.

- Công kích thật tinh diệu!

Mọi người thán phục một tiếng, kiếm quang khủng bố của Lâm Phong bị Tư Không Hiểu làm cho suy yếu đến cực hạn, sau đó bị hắn ánh quyền phá diệt, mà nắm đấm kia của Tư Không Hiểu lại nhanh đến cực hạn, đánh về hướng đầu của Lâm Phong.

- Ma cấm lĩnh vực!

Lâm Phong phun ra bốn chữ, đôi mắt đột nhiên mở ra, kiếm quang khủng bố bạo phát từ bên trong ánh mắt của hắn, muốn chọc mù Thiên mâu của Tư Không Hiểu, đồng thời, trên người hắn hiện lên ma khí khủng bố, không ngừng sôi trào, cuồn cuộn chuyển động, đồng thời, một luồng cấm lực hạ xuống trên người Tư Không Hiểu, khiến nắm đấm của hắn hơi chậm lại.

- Ầm!

Lâm Phong bước về phía trước một bước, ma khí ngập trời, kiếm khí tàn phá hư không, lôi mang cuồn cuộn, hư không của vùng thế giới này đều bị che phủ hết, một luồng đại thế áp bức khủng bố xuất hiện, làm Tư Không Hiểu thần sắc biến đổi, tư thế mạnh mẽ hắn vừa tạo thành trong nháy mắt đã bị nghịch chuyển, sức mạnh vô cùng vô tận dần dần bị dập tắt.

- Chém!

Lâm Phong phun ra một chữ, kiếm cực kỳ nhanh, không thể ngăn cản, chém về phía Tư Không Hiểu.

- Chậm!

- Ầm ầm!

Nộ kiếm ngập trời chém ra một vết nứt trên vòm trời, cùng bá thiên thần quyền kia đụng vào nhau, hư không giống như muốn bùng nổ, khí tức kinh khủng bố chấn động đến mức Tư Không Hiểu phải gấp gáp lùi lại, đến bên ngoài mấy ngàn mét mới ổn định thân hình, bàn tay nhỏ máu!

Bình Luận (0)
Comment