Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1295 - Một Tờ Kinh Thư

Một tờ kinh thư Một tờ kinh thư viptruyenfull.com

Người dịch: Muỗi

Biên: Hám Thiên Ma Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

----------------------------------------

- Tiếng Phạn thật mạnh mẽ, dẫn động báu vật khắp thiên địa cộng hưởng!

Lâm Phong ngóng nhìn một đám phật đạo tăng nhân trên trời cao, bọn họ vẫn như trước đứng trên bàn tay to của cự phật, Phật đà to lớn khôn cùng giống như tổ tiên chúng phật, phát lực ngập trời, phật quang phổ độ Thiên hạ.

Tiếng Phạn vẫn khó hiểu như trước, thời khắc này mấy cường giả thân hình lấp loé lên, đánh về phía mấy chỗ hào quang óng ánh nhất kia.

- Ầm ầm!

Một tiếng nổ tung khủng bố truyền tới, giống như một đạo sấm sét giữa trời quang đánh vào trong đầu đoàn người, khiến đám người người sắc mặt trắng xám, thậm chí những người có thực lực yếu máu tươi không ngừng phun ra từ trong miệng, Phật đà Kim thân to lớn khôn cùng kia chuyển động mang theo tiếng gào thét, đi tới phía ngôi sao óng ánh nhất, phật quang mở đường, hắc ám đều phải tránh lui, không thể ngăn cản.

- Cái lão bất tử khốn nạn kia trốn đâu rồi!

Lâm Phong đồng dạng rên khẽ một tiếng, môi chảy máu, trong lòng thầm mắng, thời khắc then chốt mà người lại không đây, lấy thực lực của hắn không có Thiên kiếm thì cướp đoạt với những người khác như thế nào, tiếng Phạn cuồn cuộn kia vô cùng đáng sợ, đã chấn nhập linh hồn, thời điểm mãnh chiến khiến hắn khí huyết sôi trào, huyết mạch đều không ngừng run rẩy.

- Thiên Lôi Âm Tự, đây giống như thuật hợp kích của Kiếm Các, chúng tăng hợp lực, Kim thân cổ Phật xuất hiện, phật lực Yên Thiên!

Lâm Phong kinh ngạc trong lòng, Kim thân cổ Phật đánh về phía bảo vật loá mắt kia, quát to một tiếng thần ma đều phải tránh ra, một chưởng vỗ tới, từ trên trời xuất hiện phật chi chưởng ấn to lớn khôn cùng, gào thét vỗ về hướng hạ không, một ít người thực lực hơi yếu trực tiếp bị đập chết.

- Rộp.

Lâm Phong trực tiếp bóp nát một viên kiếm ấn, sau đó thân thể nhảy vào trong bóng tối, đợi tới thời điểm bay lên trời lần nữa, đã thay một bộ bạch y, khí chất tiêu sái xuất trần xuất hiện.

Bây giờ báu vật xuất hiện, những cường giả này cũng bắt đầu điên cuồng, không có Phật Ma, phật cũng là ma, một chưởng xuống không biết đập chết bao nhiêu người, nếu có cơ hội đoạt bảo, Thiên kiếm, cần ra khỏi vỏ lần thứ hai.

Kiếm khí ngang dọc gào thét xuất hiện, chỉ trong chớp mắt, một thanh cự kiếm ngập trời xuất hiện bên cạnh Lâm Phong, chỉ thấy ngón tay cái Lâm Phong chỉ về đoàn ánh sáng thứ hai, hướng về cường giả Kiếm Các nói:

- Đi cướp lấy món bảo vật kia đi!

- Vâng, thiếu chủ.

Một thanh âm cung kính truyền Đến, lập tức cường giả Kiếm Các biến thành cự kiếm từ trên vòm trời vọt về hướng tia sáng thứ hai ở phương xa.

Trong con ngươi Lâm Phong lộ ra phong mang, giờ khắc này, chúng cường giả phần lớn đều đang tranh cướp tia sáng óng ánh nhất kia, đặc biệt là chúng Tôn chủ cầm Hoàng khí trong tay, đều muốn đoạt được bảo vật tốt nhất, bởi vậy Lâm Phong để người của Kiếm Các đi đoạt lấy ánh sáng thứ hai, lấy thực lực của Kiếm Các, cũng không có vấn đề gì.

Về phần bản thân Lâm Phong, bước chân đạp xuống, đi tới nơi có hào quang chói mắt nhất kia, chỉ thấy nơi đó đã xảy ra một trận đại chiến khủng bố, Kim thân cổ Phật chói lọi Thiên địa, ngàn vạn phật thủ xuất hiện, Thiên địa nứt toác, mỗi một kích không biết có bao nhiêu người đoạt bảo bị hủy diệt, cổ Phật thời khắc này, hóa thành một cỗ máy giết chóc.

Giờ khắc này, chỉ thấy cổ Phật to lớn kia duỗi ra bàn tay kim sắc, hướng về phía vệt sáng trong hư không, bàn tay kim sắc này dài tới mười trượng, không ngừng hướng về phía xa muốn đoạt lấy bảo vật, tất cả xung quanh đều mất đi hào quang, chỉ có phật quang vạn trượng, tất cả mọi thứ đều phải tránh đi.

- Chúng tăng hợp lực biến ảo ra cổ Phật, thực lực có thể nói đáng sợ!

Đoàn người run rẩy dữ dội trong lòng, nhưng lúc này chỉ thấy một đạo tiếng nổ mãnh liệt vang lên trong Thiên địa, một chưởng đụng vào phật chưởng vô cùng to lớn kia, cả một thế giới đều giống như muốn nứt toác, ánh sáng sấm sét khủng bố lan tràn theo phật chưởng, nhưng chỉ khiến phật đạo cự chưởng dừng lại trong chốc lát, rồi lại tiếp tục hướng về phía trước nhào tới.

- Man ngưu!

Yêu Tôn của Lôi Hoàng đảo rống lên một tiếng, ngay lập tức Ngưu Ma Hoàng dưới trướng Yêu Tôn phía xa điên cuồng hét lên một tiếng, trong Thiên địa xuất hiện mấy mãng ngưu, tiếng chân cuồn cuộn, đạp lên hư không, toàn bộ đất trời chấn động kịch liệt, không ngừng đánh tới phật đạo cự chưởng kia.

Tiếng vang đáng sợ vang lên không ngừng, lại thấy một thanh bảo tán mà Tôn chủ Vấn gia thủ sẵn trong bàn tay đột nhiên mở ra, lực lượng vô tận lan tràn trong không gian, thân ảnh Tôn chủ Vấn gia đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, sau một khắc trực tiếp xuất hiện phía trước tia sáng óng ánh kia, bảo tán nhào tới, muốn tịch thu lấy nó.

- Cút ngay!

Bên trong hư không có một bóng người xuất hiện, là Tôn chủ Tề gia, một chưởng vỗ ra, không gian tựa như cũng muốn rạn nứt, chấn động đến mức bảo tán đình trệ, bàn tay của Tôn chủ Tề gia trên hư không vạch một cái, một vùng không gian trói lại chùm sáng chứa bảo vật.

- Giết!

Tôn giả Vấn gia gầm lên một tiếng, ngay lập tức sát lực phóng thích ngập trời, bảo tán hướng về Tôn chủ Tề gia mở ra, khí tức không gian xơ xác vô tận dung hợp với sức mạnh hàm nghĩa sát sinh, hóa thành tia sáng sát phạt, đâm tới Tôn chủ Tề gia.

- Đây là của ta!

Tôn chủ Tề gia nổi giận gầm lên một tiếng, hoàn toàn không để ý sự công kích của đối phương, giờ khắc này bên trong tròng mắt của hắn xuất hiện một tia điên cuồng, chụp lấy báu vật mà hắn vừa ràng buộc.

- Chậm!

Một thanh âm phun ra, trong hư không xuất hiện một đôi thiện mâu, lạnh lẽo khôn cùng, động tác Tôn chủ Tề gia vào lúc này đột nhiên trở nên chậm lại, khiến hắn sắc mặt tái nhợt.

- Tư Không Đồ!

Tôn chủ Tề gia nổi giận gầm lên một tiếng, nhìn chằm chằm thân ảnh trong hư không, tiếng vang xì xì truyền tới, bảo tán chứa tia sáng của Tôn chủ Vấn gia xạ nhập vào thân thể của hắn, lực lượng không gian cùng lực lượng sát sinh bừa bãi tàn phá, trong con ngươi Tôn chủ Tề gia lộ ra thần sắc tuyệt vọng, thân thể bị xé rách đi.

- Lại đây!

Chưởng thủ Tư Không Đồ run lên, không gian tựa như trở nên vặn vẹo, Thiên mâu khủng bố, bảo quang loá mắt đang dần di chuyển tới tay hắn.

- Vù!

Một bóng người xẹt qua, bảo quang đột ngột biến mất không còn tăm hơi, bị người cướp mất, thời khắc này ánh mắt đoàn người động lại, cướp đi?

- Nơi đó!

Đoàn người nhìn về một phương hướng, vừa nãy có một tia sáng óng ánh lóe lên một cái rồi biến mất, bảo vật bị thu hồi trước đó phóng thích ánh sáng.

- Người của Huyết hoang luyện ngục!

Con ngươi mọi người sững lại, nhất định là người của luyện ngục, Ám Ảnh Liệp Thủ, ảnh tử vũ hồn, đêm đen, là thứ giúp hắn che giấu tốt nhất.

- A mễ thôi mễ...

Tiếng Phạn cuồn cuộn lần thứ hai tấu hưởng, hư không sáng choang, phật quang soi sáng hư không, ngay lập tức cách đó không xa xuất hiện một thân ảnh u ám, ở phương hướng đoàn người dưới hạ không, người kia không có trốn, một khi hắn chạy trốn tất nhiên sẽ xúc động khiến hư không gợn sóng, không bằng trốn ở dưới đây đợi đoàn người đuổi theo hắn, nhưng hắn hiển nhiên không ngờ rằng phật quang kia lại khủng bố như vậy, khiến hắn không có đường trốn.

Nhìn thấy ánh mắt của đám người phóng về phía mình, sắc mặt người kia ngay lập tức hơi tái nhợt, bóng người run lên, hóa thành một đạo hắc quang, nhưng mà vào lúc này, thiên địa biến ảo, tựa như xuất hiện một phong cảnh khác, mê vụ cuồn cuộn hiện lên, hắn giống như rơi vào trong tình cảnh này, không có cách nào chạy thoát.

Ảo cảnh, cường giả của Huyễn Thế Thiên Cung ra tay rồi!

- Giết!

Phật chưởng khủng bố giờ khắc này không có ai ngăn cản, vỗ tới chỗ cường giả luyện ngục, khủng bố khôn cùng.

- Cho các ngươi!

Tiếng vang trầm thấp truyền tớ, người kia chớp mắt ném ra rất nhiều chiếc nhẫn trữ vật, nhưng không có ai để ý đến hắn, hết thảy công kích toàn bộ đều hạ xuống trên người hắn, không có đường thoát.

- Ầm ầm!

Thân thể bị vô tận công kích nổ nát tan, trong hư không xuất hiện một chiếc nhẫn chứa đồ sâu và đen, chính là cái thứ này.

Tất cả mọi người ngay lập tức nhào tới phía đó, nhưng vào đúng lúc này, sương mù xuất hiện, từng đạo từng đạo tiếng cười duyên dáng truyền đến, trước mặt đoàn người giống như xuất hiện mấy đạo thân ảnh nữ tử tuyệt diễm, làm nổi lên cảm giác lục dục của bọn họ.

Về phần Lâm Phong, lúc này còn bên ngoài ảo cảnh, yên tĩnh đứng một cái góc không đáng chú ý, báu vật xuất hiện, tất cả cường giả giành trước cướp giật, rất nhiều người đều hiểu xuống tay trước rất nguy hiểm, nhưng mà bọn họ lại không dám để cho người khác giành trước, nếu như bị người khác cướp đi chạy mất thì làm sao bây giờ? Vì lẽ đó, không người nào nguyện ý chờ đợi, đều trực tiếp tranh cướp.

Nhưng đối với Lâm Phong, thực lực của hắn quá yếu, không có tư cách tranh cướp, mặc dù Thiên kiếm ra khỏi vỏ, trong tình huống chúng Tôn chủ đều xuất hiện đầy đủ thì hắn muốn đoạt bảo là nói chuyện viển vông, một người quát to một tiếng liền có thể đem hắn đánh chết, chuyện hắn có thể làm chính là chờ cơ hội.

- Bên kia gần đủ rồi!

Lâm Phong phóng tầm mắt về một hướng xa xa, cường giả Kiếm Các ở một trận doanh khác chiếm cường thế tuyệt đối, cướp đoạt bảo vật này hẳn là tình thế bắt buộc.

- Món bảo vật này, ta cũng muốn.

Con ngươi Lâm Phong lướt qua một tia sắc bén , ý niệm khẽ động, ngay lập tức có một ý niệm xuất hiện từ mi tâm của hắn, sau đó chui vào lòng đất, đồng thời, xa xa có rất nhiều bóng người đang chạy tới đây, là những ma khôi kia!

Hắn vừa nãy đã nhìn rõ ràng, bảo vật này tựa hồ là một tờ kim thư, rất có khả năng là một bộ Đế kinh, thậm chí, là Tam Sinh Kinh!

- Nếu thật sự chính là Tam Sinh Kinh, những cường giả này bắt được vào tay e rằng đều sẽ không về lại Bát Hoang Cảnh nữa!

Lâm Phong lẩm bẩm nói nhỏ, bắt được Đế kinh, ai sẽ giao ra!

Bình Luận (0)
Comment