Người dịch: Muỗi
Biên: Hám Thiên Ma Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
----------------------------------------
Kiếm Mộ giao cho Lâm Phong một chiếc nhẫn trữ vật, bảo vật hắn chiếm được, trong nhẫn trữ vật.
- Ngươi có muốn hay không?
Ánh mắt Lâm Phong nhìn Kiếm Mộ, khiến Kiếm Mộ thần sắc run lên, này có thể là cổ kinh cường thịnh, hắn đương nhiên sẽ có ý nghĩ muốn có được.
- Thiếu chủ, Kiếm Mộ biết Thiên phú của mình, có thể đi tới bước này đã là cực hạn, không có cách nào một bước lên trời, Kiếm Các, chỉ mong cho thiếu chủ cường thịnh, tái hiện vinh quang ngày xưa.
Kiếm Mộ cúi đầu nói, điều này xác thực là ý nghĩ chân thực của hắn, chính hắn nếu như có thể thành Hoàng, đã không nghĩ để Thiên kiếm đoạt xác, bây giờ, hi vọng của Kiếm Các, đặt trên người Lâm Phong, không có cường giả Vũ Hoàng, Kiếm Các, chung quy cũng kém người khác một bậc.
Lâm Phong khẽ gật đầu, nói:
- Sau này nếu ta có thể thành Hoàng, ở Trung Hoang, Kiếm Các là Vương!
- Tạ thiếu chủ!
Kiếm Mộ khom người, lấy biểu hiện và thiên phú cường thế của thiếu chủ bây giờ, sau này thành Hoàng, sẽ trở thanh một Hoàng vô cùng khủng bố.
- Đi thôi, các ngươi xem có thể đoạt thêm một ít bảo vật hay không, để cho Kiếm Các dùng!
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, người của Kiếm Các khom người quay đầu, gào thét rời đi, bây giờ bên trong hai tiểu thế giới này, tất cả mọi người đều đang đoạt bảo, chiến đấu cuồng bạo, bốn phương tám hướng đều là chiến trường.
Lâm Phong bay lên trời, chỉ chốc lát sau, hạ xuống trên một đỉnh núi, tay cầm Thiên Chi Kiếm, ngồi khoanh chân, cảm thụ Viêm Đế sâu bên trong Hắc Phong Lĩnh, đã lấy được hai đại báu vật rồi, tiếp đó, sẽ chờ lão nhân Viêm Đế kia Đến quét sạch chiến trường.
Trong đêm tối, âm thanh chiến đấu liên tiếp vang lên trong tiểu thế giới, không có bóng đêm yên tĩnh, chỉ có thanh âm nổ tung ầm ĩ đồng thời vang lên, Lâm Phong ngồi trên đỉnh núi quên mất tất cả, tùy ý cho gió nhẹ nhàng diễn tấu trên người, mái tóc dài bay lượn trong đêm đen.
Không biết đã qua bao lâu, khi một tia hào quang chiếu rọi trên đại địa, chiến đấu huyên náo cũng đã dần dần dẹp loạn, trái lại trở nên đặc biệt yên tĩnh, bất quá loại yên tĩnh này, lại có thêm mấy phần thê lương, đêm đó, lại không biết có bao nhiêu cường giả chôn xương ở đây, báu vật hoặc lòng người, là phúc cũng là họa.
Trận chiến đêm đó, thu hoạch to lớn nhất đương nhiên là những thế lực của Vũ Hoàng đó, đặc biệt là những nắm giữ Tôn chủ nắm giữ Hoàng khí, giết người đoạt bảo, lòng dạ độc ác, không có ai là người lương thiện, chỉ cần có người tranh cướp bảo vật, bọn họ lập tức liền sẽ xuất hiện, chỉ là đáng tiếc những Tôn chủ bị chém giết kia, Hoàng khí cũng không biết bị ai cướp đi, hơn nữa, những người đó đoạt Hoàng khí, sợ là cũng không dám sử dụng, Hoàng khí là đồ vật của Vũ Hoàng, đại đa số đều có dấu ấn của Vũ Hoàng ở trong đó, cái này cũng là nguyên nhân mà Lâm Phong chưa từng có nghĩ tới chủ ý cướp lấy Hoàng khí của người khác.
Mà tên Cùng Kỳ kia lại dám đoạt Hoàng khí, còn là đoạt linh vũ của Bằng Hoàng, đó là lông vũ sắc bén nhất trên người Bằng Hoàng, sẽ không có dấu ấn của Bằng Hoàng, mặc dù có, đoán chừng tên kia cũng sẽ lợi dụng Cửu U Ma Liên để làm mất nó.
- Bằng Ma, chúng ta thu hoạch không nhiều, vài món báu vật, đều bị những tên khốn kiếp kia đoạt đi rồi!
Lúc này, một phương hướng nào đó, đám người Yêu Hoàng điện đứng chung một chỗ, sắc mặt không dễ nhìn lắm, không có Tôn chủ cấp Yêu Tôn khác cùng với linh vũ của Bằng Hoàng, những thế lực Vũ Hoàng cũng dám hung hăng trước mặt bọn họ, Hoàng khí vừa ra, bọn họ nhất định phải lui tránh.
- Mặc dù bọn họ cướp được báu vật thì có thể thế nào, sau này tới thời điểm ta thành Bằng Hoàng, chính là ngày chết của bọn họ, tất cả người có thù hận với ta, toàn bộ đều phải chết, Lâm Phong, tên đạo sĩ thúi kia, đồng loạt tru diệt!
Ánh mắt Bằng Ma vô cùng kiệt ngạo, dã tính trùng Thiên, bên trong thế giới nhỏ này, là thời điểm hắn bị khuất nhục nhất từ khi sinh ra tới nay, bị khinh bỉ khắp nơi.
- Không cần chờ lâu như vậy, chúng Hoàng ước hẹn, ngươi có thể động thủ giết mấy người!
Trong con ngươi kim sắc của người đứng bên cạnh lộ ra thần sắc lạnh lẽo, nhắc nhở Bằng Ma.
- Đúng, chúng Hoàng ước hẹn, trước tiên giết mấy người!
Cả người Bằng Ma phóng thích ánh sáng kim sắc, tựa như được đúc ra bằng vàng, chim thần Đại Bằng cánh vàng, há có thể chịu được khuất nhục Đến mức này.
- Xì. . .
Đúng vào lúc này, một vòng ánh sáng kim sắc loá mắt xuất hiện, khiến ánh mắt đám người hơi sững lại, nhìn về phía hư không, tuy nhiên ánh sáng kim sắc này vẫn không ngừng xuyên thấu hư không, cuối cùng, đi về một nơi nào đó trong sơn mạnh, rơi vào trong tay một vị thanh niên, đi vào trong cơ thể hắn, chính là một tờ vũ hồn, bây giờ, trở về vị trí cũ!
- Viêm Đế, phải quay về rồi!
- Món đồ gì vậy?
Rất nhiều cường giả bay lên không, nhìn về hướng vật vừa xuất hiện, nhưng mà bọn họ lại phát hiện một vệt ánh sáng kia hình như đang đi về phía sơn mạch, sau đó biến mất không thấy đâu nữa, trong sơn mạch, có một vị thanh niên, rõ ràng chính là Lâm Phong.
- Tên khốn này!
Rất nhiều người thầm mắng Lâm Phong, Thiên kiếm trôi nổi ở trước người hắn, làm cho mấy cường giả tức giận, một tên Thiên Vũ, nhưng một mực làm cho bọn họ thúc thủ vô sách*, chỉ có thể đứng đó tức giận, đáng trách.
*Bó tay không có biện pháp
- Các vị đạo hữu biệt lai vô dạng!
Lúc này, một tiếng cười nhàn nhạt truyền Đến từ đàng xa, sau đó, đoàn người liền lại nhìn thấy một thân ảnh mặc đạo bào đang đi Đến, đáng sợ hơn chính là, thân ảnh ấy dưới chân đạp lên Hắc Liên, vô cùng loá mắt, Hắc Liên này, chính là Cửu U Ma Liên.
- Tên khốn đạo sĩ này đã luyện hóa Cửu U Ma Liên!
Con ngươi đám người cứng lại, sự cường thịnh của Cửu U Ma Liên bọn họ từng thấy qua, Hoàng khí đồ phổ thôn Thiên cũng trong nháy mắt không có cách nào chịu đựng, bị đốt cháy, bây giờ, Cửu U Ma Liên tái hiện, hơn nữa, tựa hồ còn bị tên đạo sĩ thúi kia khống chế trong tay, tình cảnh này, làm cho thần sắc rất nhiều người trở nên cực kỳ khó coi.
- Các vị đạo hữu, lần trước gặp mặt quá mức ngắn ngủi, lần này gặp lại, chư vị vẫn nên đem toàn bộ Hoàng khí ngoan ngoãn giao ra đây đi!
Cửu U Ma Liên trong hư không tung bay, đi thẳng Đến chỗ một vị Tôn chủ, người Tôn chủ kia chính là Yêu Tôn của Lôi Hoàng đảo, trong tay nắm lôi thần xử.
- Ngươi dám!
Tôn chủ Yêu Tôn kia nổi giận gầm lên một tiếng, lôi thần xử đánh giết mà tới, ngay lập tức trời giáng thần lôi, một đạo tử lôi vô cùng khủng bố bổ về phía Viêm Đế.
- Xì, xì. . .
Cửu U Ma Liên nộ toàn, bao vây lấy thân thể Viêm Đế, sấm sét đánh vào bên trên Ma Liên, sau đó chậm rãi bị ăn mòn, rồi thiêu huỷ.
"Ngươi này lôi chim như vậy không biết điều, bản Tôn liền không khách khí rồi!" Viêm Đế trong miệng ngậm lấy lạnh lùng nụ cười, thân thể hướng về cái kia Yêu Tôn Tôn chủ nhào tới.
"Vù!" Yêu Tôn biến ảo ra bản thể, lôi chim bay lên không, gió lốc mà đi, nhưng mà thấy Viêm Đế hừ lạnh một tiếng, trong con ngươi lộ ra đen kịt chi sắc, trong con ngươi, dường như có Ma Liên khắc ở đó, đồng thời, thân thể của hắn đột nhiên biến mất tại chỗ, rơi vào lôi chim Tôn chủ trước mặt, cặp kia đen kịt con mắt nhìn chằm chằm đối phương, làm cho đối phương con mắt đau xót, dường như con mắt bị Ma Liên đốt cháy.
"Xì!" Đáng sợ Ma Liên giáng lâm, từ lôi chim trên người triển ép mà qua, đem cái kia to lớn lôi chim bao vây bên trong Ma Liên, lập tức, đoàn người chỉ nhìn thấy một đoàn đoàn đen kịt hỏa diễm từ không trung đi xuống rơi rụng, lôi thần xử, thì lại rơi vào đạo sĩ kia trong tay.
"Không được không được, này Hoàng khí không hợp bản Tôn khẩu vị!" Viêm Đế nói nhỏ một tiếng, lập tức đem Hoàng khí vứt vào Cửu U Ma Liên bên trong, khiến người ta quần trong lòng run rẩy dữ dội, tên khốn này!
- Còn ai có Hoàng khí, đều giao ra đây đi!
Ánh mắt Viêm Đế chậm rãi chuyển qua, nhìn về phía những người khác, ngay lập tức những người đó sắc mặt tái nhợt, từng người từng người lặng yên lấp loé rời đi, giống như cái gì cũng không biết.
- Lão bất tử kia, tám phần mười là không có cách nào giải quyết ấn ký Yêu Hoàng trong Hoàng khí, nên mới ném nó đi!
Lâm Phong thầm mắng một tiếng, lấy bẩm tính của gia hoả này, làm sao có thể cam lòng ném Hoàng khí đi.
Lúc này, chỉ thấy thân thể Viêm Đế chậm rãi bay lên không, đi tới bên trên vòm trời cao gần vạn mét, đôi mắt sắc bén quét nhìn tiểu thế giới dưới hạ không.
- Hai tiểu thế giới này bản Tôn coi trọng, sau đó chính là chỗ tu luyện của bản Tôn, vì lẽ đó, ta ra hạn cho tất cả mọi người trong một canh giờ biến mất khỏi tiểu thế giới này, người vi phạm, tru diệt!
Một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền đi khắp ngàn dặm, tất cả mọi người đều nghe được rõ rõ ràng ràng, đạo sĩ kia, bắt đầu đuổi người.
- Người này là ai, khẩu khí thật lớn, lại muốn chiếm lấy hai tiểu thế giới cho riêng mình.
- Đừng có nói loạn, người này hôm qua liền đại chiến với tất cả Tôn chủ cầm Hoàng khí trong tay, giết Tôn chủ của Yêu Hoàng điện, đoạt linh vũ của Bằng Hoàng, phá huỷ Hoàng khí đồ phổ thôn Thiên, đoạt lấy Cửu U Ma Liên rời đi, bây giờ sau khi luyện hóa Cửu U Ma Liên thì một lần nữa trở về, ai có thể ngăn cản hắn chứ?
Hôm qua có rất nhiều người quan sát trận chiến đấu kia, bây giờ nhìn thấy thân ảnh trên vòm trời xa xa thì sắc mặt cứng ngắc, trục xuất, hắn muốn trục xuất tất cả mọi người, chiếm lấy tiểu thế giới này.
- Khốn nạn, cướp đoạt Cửu U Ma Liên, Vũ Hoàng không xuất hiện, không người nào có thể cướp lấy từ tay tên khốn đạo sĩ này, từ đây tiểu quốc Tuyết Nguyệt này, Thiên hạ của hắn rồi!
Có Tôn chủ âm thầm nguyền rủa, hai đại tiểu thế giới này, e rằng tất cả đều phải thuộc về hắn.
- Ngược lại cũng không có báu vật gì, không muốn liền không muốn, nên trở về Bát Hoang Cảnh rồi!
Trong lòng mỗi người đều có những ý nghĩ không giống nhau.
Người của Kiếm Các đi Đến bên người Lâm Phong, Kiếm Mộ đứng sau lưng Lâm Phong, thấp giọng nói:
- Thiếu chủ, chúng ta nên làm như thế nào!
- Về Dương Châu thành!
Lâm Phong đứng dậy, sau đó thân thể bay lên không, bay về hướng Dương Châu thành, bây giờ Dương Châu thành đã nối liền với biên giới của hai tiểu thế giới, bất quá cách xa một bước mà thôi, việc dọn dẹp chiến trường, liền giao cho gia hoả Viêm Đế này, Lâm Phong hoàn toàn tin tưởng hắn sẽ làm được rất hoàn mỹ.
- Được!
Mọi người khom người, lập tức bay lên trời, đi về hướng Dương Châu thành.
Đúng y như Lâm Phong suy nghĩ, thủ đoạn của Viêm Đế căn bản không cần hắn lo lắng, tên kia ngày xưa chính là đại Đế, luận tâm tình ai có thể so với hắn được, muốn tàn nhẫn bao nhiêu liên có thể tàn nhẫn bấy nhiêu, chỉ dùng một canh giờ, liền đem hai tiểu thế giới dọn dẹp sạch sẽ, rất nhiều người nhìn thấy những người liên tục bị bỏ vào trong hư không bị hắc sắc hỏa diễm thiêu đốt, chỉ cảm thấy tim mật đều nứt ra, vô luận có mạnh Đến mức nào, không lăn, liền đốt chết!
Rất nhanh, liền không còn người nào dám không tuân theo lệnh của Viêm Đế, toàn bộ cút khỏi tiểu thế giới, trong lòng thất vọng mất mác!
Mà Lâm Phong lúc này đã trở lại Dương Châu thành đoàn tụ cùng với người nhà.
- Phụ thân, mẫu thân, hai tiểu thế giới kia, một chỗ là tiểu thế giới Hi Hoàng, tiên khí nồng nặc, giống như thắng cảnh nhân gian, một chỗ là tiểu thế giới Cửu U Ma Đế, ma khí ngập trời, vô cùng mạnh mẽ, hai người thích dùng tiểu thế nào để làm tân hoàng cung đây?
Lúc này Lâm Phong đang cân nhắc nên xử lý tiểu thế giới kia như thế nào, một câu nói liền khiến mọi người đều chấn động, muốn lấy tiểu thế giới nào để làm tân hoàng cung!