Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1314 - Kế Thắng Một Bậc

Kế thắng một bậc Kế thắng một bậc viptruyenfull.com

Người dịch: Muỗi

Biên: Hám Thiên Ma Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

----------------------------------------

Ngày hôm đó, Thiên Nguyên thành hội tụ rất nhiều người đứng xung quanh pháo đài to lớn của Dương gia, chứng kiến phong thái của Hầu Thanh Lâm sau khi bước vào Tôn chủ, cũng chứng kiến Dương gia hủy diệt.

Rất nhiều người lòng sinh cảm khái, Dương gia cùng Thiên Đài ma sát đại đa số mọi người đều hiểu, nói cho cùng nguyên nhân do cũng ở chỗ Lâm Phong, cuối cùng, Dương gia lựa chọn để Dương Chiến phản lại Thiên Đài, có lẽ chỉ có như vậy, Thiên Đài mới không quá đáng, nhiều nhất bởi vì mặt mũi mà đối phó với Dương Chiến, nhưng mà, lần này toàn bộ Dương gia lại liên thủ với Thiên Long Thần Bảo tham dự săn giết Thiên Đài, vì lẽ đó, kết cục hôm nay, cũng chẳng có gì lạ, chỉ có thể nói thua một nước cờ, thắng làm vua thua làm giặc, bại, chính là hủy diệt.

Bên ngoài Thiên Nguyên thành, hai người Lâm Phong và Mạc Kình Thiên đạp lên hư không phàm, vượt lên trước người của Dương gia một bước đi tới dãy núi có Thiên Si và Vương Tiên, khi người của Thiên Long Thần Bảo và Dương gia bước ra khỏi Dương gia, bọn họ cũng đồng thời chạy về, tiếp đó, giao cho Nhị sư huynh Hầu Thanh Lâm liền được rồi, một người, độc diệt Dương gia, đã đủ.

- Trở về rồi!

Ánh mắt Thiên Si đột nhiên mở, ra ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong cùng với Mạc Kình Thiên.

- Sư huynh!

Hai người Lâm Phong hướng Thiên Si gật đầu, ngay lập tức Thiên Si tâm như gương sáng, nói:

- Các ngươi, đi hội họp với những người khác đi!

- Vâng!

Hai người hiểu rõ, thân hình bay lên không, thân ảnh chợt lóe, bên trên ngọn núi đơn độc này, vẫn như trước chỉ có hai người Thiên Si cùng Vương Tiêu.

- Sư huynh, có động tĩnh sao?

Vương Tiêu nhìn Thiên Si mở miệng hỏi.

- Người của Thiên Long Thần Bảo và Dương gia đang đi về phía bên này.

Thiên Si nhắm mắt lại lần nữa, giống như mọi chuyện đều không lên quan đến hắn.

Vương Tiêu chau mày, sau đó lại nói:

- Sư huynh, nếu bọn họ đến rồi, chúng ta chẳng phải nên hội họp với chư vị sư huynh, chuẩn bị đại chiến với Thiên Long Thần Bảo sao?

- Không cần, vẫn chưa tới thời điểm!

Thiên Si thanh âm bình tĩnh, mang theo một tia hờ hững.

Nghe được câu trả lời của Thiên Si thì Vương Tiêu đứng dậy, phóng tầm mặt nhìn về những ngọn núi phía sau, tựa hồ không nhìn thấy thân ảnh của những người khác, không khỏi khiến hắn càng nhíu chặt mày:

- Sư huynh, những sư huynh đệ khác đi nơi nào rồi?

Thiên Si mở mắt, chậm rãi chuyển qua, rơi vào trên người Vương Tiêu, cứ như vậy nhìn Vương Tiêu, khiến Vương Tiêu cảm thấy rất không được tự nhiên.

- Vương Tiêu, hôm nay, hình như ngươi nói hơi nhiều!

Vương Tiêu cười khổ nói:

- Bây giờ chỉ có hai người ta cùng sư huynh ở đây, nếu như người của Thiên Long Thần Bảo giáng lâm, chúng ta chẳng phải sẽ chết sao, không bằng hiện tại liền đi hội hợp, sư huynh cảm thấy thế nào?

- Đã chậm rồi!

Trong miệng Thiên Si phun ra một thanh âm, khiến vẻ mặt Vương Tiêu cứng đờ, tiếng vang ầm ầm truyền tới, lập tức, hắn liền nhìn thấy có một quân đoàn từ xa xa đang tiến lại đây, rõ ràng chính là Thiên Long Thần Bảo dẫn đầu, thực lực khủng bố.

- Sư huynh, lúc này không đi còn chờ tới thời cơ gì nữa?

Vương Tiêu vội la lên, làm bộ muốn rời đi.

- Ngươi là người của Thiên Đài sao?

Trong miệng Thiên Si chậm rãi phun ra một thanh âm, khiến bước chân của Vương Tiêu sững lại, hắn quay đầu, chậm rãi nhìn về phía Thiên Si, thời khắc này, ánh mắt của hắn trái lại không có lo lắng, mà vô cùng bình tĩnh, thậm chí, còn lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Khí tức thần uy vô tận hạ xuống ngọn núi này, trong hư không, từng đạo từng đạo cường giả đứng ở đó, quan sát hạ không, nhìn chằm chằm hai bóng người phía trên ngọn núi.

- Thiên Si!

Người cầm đầu ánh mắt lạnh lùng, còn lộ ra vẻ nghi vấn, ánh mắt sắc bén quét về phía Vương Tiêu.

- Ngươi cứ xác định là ta?

Ánh mắt Vương Tiêu nhìn về Thiên Si hỏi.

- Cần gì phải xác định, chỉ hoài nghi, như vậy đã đủ rồi.

Thiên Si âm thanh bình tĩnh, không có một chút gợn sóng.

- Nói như vậy, ngươi cho rằng mình rất thông minh?

Thanh âm của Vương Tiêu vẫn vô cùng bình tĩnh, trong chớp mắt khi người của Thiên Long Thần Bảo xuất hiện, tất cả đã không cần nhiều lời nữa, vì sao Thiên Long Thần Bảo sẽ xuất hiện ngọn núi này? Nơi này, chỉ có Thiên Si và Vương Tiêu, Thiên Si không thể là nội gian, như vậy rất hiển nhiên, từ trên người Vương Tiêu, có dấu ấn có thể xác định vị trí của hắn, bị Thiên Long Thần Bảo khống chế.

Bởi vì, Thiên Long Thần Bảo, khống chế vị trí của Vương Tiêu, tương đương với khống chế hành tung của Thiên Đài, nhưng Vương Tiêu không có dự liệu được, Thiên Đài, so với hắn tưởng tượng, có chút khó đối phó.

- Thông minh?

Thiên Si hai tay tạo thành chữ thập, nhắm mắt lại, phi thường an tĩnh:

- Thiên Đài hiện tại ở chỗ này xử lý kẻ phản bội, lúc này, Dương gia đã bị tiêu diệt, giờ đến phiên ngươi, Vương Tiêu!

Ánh mắt Vương Tiêu sững lại, sau đó hắn chỉ thấy phật quang đại thịnh, hư không đều bị nhuộm thành màu vàng, màu vàng kinh khủng kia thậm chí trực tiếp leo lên trên người Vương Tiêu, ngay lập tức thân thể Vương Tiêu phóng lên trời bỏ chạy.

- Giam cầm.

Phật quang khủng bố óng ánh loá mắt, nơi Thiên Si đang đứng, xuất hiện từng đạo từng đạo đồ án màu vàng óng, đó là sức mạnh Thánh văn, trong chớp mắt khi hắn dứt tiếng, ánh sáng lóa mắt xông về phía mây xanh, trong khoảnh khắc, thân thể Vương Tiêu cứng lại, hóa thành màu vàng.

- Phá!

Vương Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng, kim quang phá nát, phát ra thanh âm lanh lảnh, từng sợi từng sợi ánh sáng màu vàng kia, giống như chậm rãi rời khỏi người hắn

- Lấy hồn tế Thánh văn!

Thiên Si phun ra một câu, thân thể hóa thành kim quang, hoà vào bên trong Thánh văn, vô tận ánh sáng rơi xuống, loá mắt khôn cùng, đâm tới chỗ Vương Tiêu, một tiếng hét thảm thiết truyền tới, thân thể Vương Tiêu bị ánh vàng xuyên thủng, thủng trăm ngàn lỗ, Thiên Si vẫn khoanh chân ngồi ở đó, kì thực, đang bố trí Thánh văn dưới thân, mà Thiên Si bây giờ, chỉ là một sợi hồn lực.

Một vị cường giả của Thiên Long Thần Bảo lộ ra cánh tay Yêu Long to lớn chộp tới, nhưng đã xong rồi, sau khi Thánh văn tỏa ra, tất cả chỉ ở trong nháy mắt, Vương Tiêu, hủy diệt.

- Thiên Đài hôm nay, chỉ tru diệt kẻ phản bội, tru diệt Dương gia!

Cường giả Dương gia nghĩ đến lời nói của Thiên Si, sắc mặt trắng bệch, Dương gia, tru diệt?

Trái tim của bọn họ, đều đang co giật.

- Sư huynh!

Ánh mắt Dương Chiến nhìn về vị Tôn chủ của Thiên Long Thần Bảo kia, sắc mặt tái xanh, lời nói của Thiên Si, tuyệt đối sẽ không phải ăn nói linh tinh, bây giờ, kẻ phản bội Vương Tiêu, đã bị tru diệt!

- Thời điểm khi ngươi bước lên con đường này, nên rõ ràng bản thân nên đi như thế nào, tâm của võ đạo, không kiên định, lấy cái gì cầu đạo!

Tôn chủ kia liếc mắt nhìn Dương Chiến, đồng tử Dương Chiến một màu đỏ đậm, khẽ gật đầu:

- Ta đương nhiên sẽ không để nói ảnh hưởng đến con đường võ đạo của ta, nhưng thù này, ta hôm nay tất báo!

- Không cần đợi tới sau này, Thiên Đài đầu tiên phái người liên tục săn giết người của Dương gia các ngươi, đồng thời lấy Vương Tiêu ra dụ dỗ, để chúng ta không thể không đi tới nơi này chiến đấu với Thiên Đài, mà khi đó Thiên Đài lại nhân cơ hội tru diệt Dương gia, âm mưu quả thực đã thực hiện được, thế nhưng, Thiên Đài tựa hồ cũng quá khinh thường Thiên Long Thần Bảo của ta rồi!

Trong con ngươi người Tôn chủ kia lướt qua một đạo hàn mang, nói:

- Đi thôi, Thiên Đài không có đi quá xa, có lẽ còn đang đợi người tiêu diệt Dương gia tới hội hợp, hiện tại, chúng ta liền đi báo thù!

Nghe được lời của hắn Dương Chiến ngay tập thức toả sáng hung mang, sát khí tản ra, Thiên Đài, không có đi quá xa.

- Vù!

Chỉ thấy người Tôn chủ kia bước tới một bước, lạnh lùng nói:

- Theo ta đi tới tru diệt Thiên Đài!

Lần lượt từng bóng người lấp loé, đi về hướng xa xa, khiến khí tức cũng phảng phất như lộ ra một cỗ khí tức áp bức.

Đúng y như bọn họ suy đoán, người Thiên Đài xác thực không có trở lại, mà đang trong một hẻm núi trên dãy núi cách nơi này trăm dặm, bốn phía của hẻm núi này đều là vách núi, tựa hồ đặc biệt bí mật, khó có thể bị người phát hiện, làm cho rất nhiều người của Thiên Đài không hiểu rõ.

- Sư huynh, chuyện này rốt cuộc như thế nào?

Có người hỏi Thiên Si, Thiên Si trở về, còn Vương Tiêu đang ở nơi nào?

- Dương gia đã bị tiêu diệt, Vương Tiêu chính là kẻ phản bội, đã bị ta tru diệt.

Thiên Si bình tĩnh đáp lại, khiến mọi người hơi sững lại, Dương gia đã bị tiêu diệt, còn có, Vương Tiêu, lại là kẻ phản bội, nội gian.

- Hóa ra là hắn, lúc trước thời điểm trở về Thiên Đài, Vương Tiêu là người có biểu hiện tích cực nhất, muốn chúng ta đến đây báo thù, lẽ nào, cũng là âm mưu!

- Đương nhiên, bởi vì sức mạnh mà Thiên Long Thần Bảo lần này điều động có khả năng vượt quá dự liệu của chúng ta, vì lẽ đó, Vương Tiêu hi vọng chúng ta đi tới Dương Châu thành chịu chết!

Câu trả lời của Thiên Si khiến trong lòng rất nhiều người kịch liệt gợn sóng, trong lòng thầm mắng Vương Tiêu, Thiên Long Thần Bảo, vậy mà lại muốn tiêu diệt hết thảy quân lực của Thiên Đài.

- Tự cho rằng thông minh, ngươi cho rằng, kế hoạch của ngươi rất hoàn mỹ ư?

Giờ khắc này, vách núi phía trên hẻm núi truyền tới một thanh âm, rung động trong màng nhĩ của đoàn người, ngay lập tức khiến rất nhiều người thay đổi sắc mặt, người của Thiên Long Thần Bảo!

Từng đạo từng đạo khí tức thần uy vô tận từ trên trời lan xuống, thời điểm khi bọn họ ngẩng đầu lên , liền phát hiện cường giả của Thiên Long Thần Bảo giáng lâm, mang theo khí tức cường thế, từ trên trời đáp xuống.

- Thiên Si, ngươi còn cho mình rất thông minh ư?

Tôn chủ Thiên Long Thần Bảo lạnh lùng hỏi.

Khổ hạnh tăng Thiên Si nhíu mày, thời điểm đông đảo cường giả của Thiên Long Thần Bảo giáng lâm, con ngươi của hắn phảng phất như càng sâu thêm, nói:

- Có thể nói với ta, còn có ai là nội gian của các ngươi nữa không?

- Ầm!

Hai bóng người tựa như mũi tên rời cung, hướng về hư không vọt tới, phảng phất như sợ thời điểm Thiên Long Thần Bảo triển khai tàn sát sẽ ngộ thương đến bọn họ.

- Huyền Đình, Lâm Tiêu, vẫn còn có hai người!

Ánh mắt đoàn người sững lại, nhìn hai bóng người trong hư không, rất nhiều người lộ ra thần sắc tức giận, nhưng ánh mắt của Thiên Si trái lại rất bình tĩnh, cười nói:

- Các ngươi đúng là dụng tâm lương khổ*, đưa tận ba người đi vào, như vậy, liền không sợ thất bại, đúng không?

dùng nhiều tâm tư trí lực để suy đi tính lại

- Đương nhiên, bầu trời ta đã giam cầm, các ngươi chắc chắn không thể trốn thoát, vậy mà lại ẩn nấp ở bên trong hẻm núi tuyệt địa này, một đám ngu xuẩn, nhưng đáng tiếc, Hầu Thanh Lâm không có đến đây!

- Có lẽ, nguyện vọng của ngươi, sẽ được thực hiện!

Thiên Si bình tĩnh nói, sau đó bầu trời trên hẻm núi vang tới tiếng vỡ nứt, kiếm khí trùng thiên, làm phong ấn trên khoảng không vỡ vụn, ở nơi đó, xuất hiện một bóng người tuấn dật.

- Hầu Thanh Lâm!

Cường giả của Thiên Long Thần Bảo ngẩng đầu, khẽ nhíu mày, mà hầu như là đồng thời, phía dưới hẻm núi, bệ đá mà đoàn người Thiên Đài đang ngồi đột nhiên sáng lên, thả ra ánh sáng loá mắt, toàn bộ bệ đá, hóa thành một chiếc cự phàm, hư không phàm!

- Không tới trong hẻm núi, làm sao có thể tiêu diệt toàn bộ các ngươi!

Giọng nói lạnh lùng vang vọng trong hư không, lập tức hào quang chói mắt xông lên tận mây xanh, hư không phàm mang theo thân ảnh của đoàn người Thiên Đài đột nhiên biến mất trong hẻm núi, qua lại trên hư không, sau một khắc, trực tiếp xuất hiện bầu trời trên hẻm núi, Thiên Đài cùng Thiên Long Thần Bảo, thay đổi vị trí!

Bình Luận (0)
Comment