Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1322 - Thanh Niên Đao Đạo

Thanh niên đao đạo Thanh niên đao đạo viptruyenfull.com

Người dịch: Muỗi

Biên: Hám Thiên Ma Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

----------------------------------------

- Vận khí không tệ!

Mộc Trần liếc mắt nhìn bão táp hắc sắc phía xa xa, thở phào nhẹ nhõm:

- Cũng may không gặp phải cơn lốc tử vong thật sự, bằng không nhất định sẽ chết!

Lâm Phong cười yếu ớt, nhìn một màu đen kịt này, xác thực thật nguy hiểm, thần niệm lão Viêm Đế này biến thành Ma Liên phản ứng quá khủng bố, đều có thể trong thời gian vi diệu tránh né công kích tử vong đáng sợ, lần lượt như vậy, bên trong kẽ hở tìm được một cơ hội sinh tồn, sau đó hắn thẳng thắn chìm đắm trong tu luyện, miễn cho mình sợ mất mật, cũng không biết là như thế nào tới đươc đây, nhưng không thể nghi ngờ, tuyệt đối phi thường không dễ dàng.

- Lâm Phong, ngươi hiện tại vẫn chưa có an toàn, những người đặt chân đến chiến trường này, đại thể đều là Tôn Vũ tầng bốn thậm chí người càng mạnh hơn, cho dù yêu nghiệt Tôn Vũ cấp thấp, cũng tuyệt có sức chiến đấu của Tôn Vũ cấp trung, hơn nữa, đến trên chiến trường liền bỏ đi tất cả thân phận, cũng không có ai hộ pháp, bởi vậy người dám bước lên nơi này, đều là cường giả tâm chí cực kỳ cứng cỏi, sinh tử, hoàn toàn chỉ có thể dựa vào chính mình, ngươi cũng như thế, ta chỉ có thể hộ ngươi tới đây thôi!

Mộc Trần hướng Lâm Phong chậm rãi nói, Lâm Phong khẽ gật đầu, phía trên chiến trường này, không có thế lực của gia tộc bảo vệ, sinh tử do mệnh, do chính mình, dám người bước lên nơi này, đều là những yêu nghiệt, hơn nữa sức chiến đấu của bọn họ, không thể lấy Tôn giả phổ thông để cân nhắc.

- Lão gia hoả, chúng ta lên đi.

Lâm Phong mở miệng nói, Ma Liên lấp loé, đi tới phía chiến trường, ở trong hư ảo sáng tạo một đường nối bao la cỡ này, thật khủng khiếp.

- Lâm Phong, tự lo lấy!

Hư ảnh của Mộc Trần hướng Lâm Phong khẽ gật đầu, sau đó dần dần phân giải, chậm rãi tiêu tan.

- Được!

Lâm Phong nhìn Mộc Trần gật gật đầu, trong ánh mắt lộ ra thần sắc cảm kích, cũng may còn có Mộc Trần sư huynh biết không gian tọa độ, nếu không, cho dù lão Viêm Đế này có thể nghịch thiên, hắn sớm muộn cũng sẽ chết bên trong không gian hư ảo.

Bóng người Mộc Trần tiêu tan, sau đó Ma Liên đưa Lâm Phong lên chiến trường, trong khoảnh khắc, Ma Liên hóa thành từng sợi từng sợi ma quang hắc ám, đi vào trên người Lâm Phong, biến mất không còn tăm hơi.

- Vù!

Một cơn gió cuồng bá bao phủ tới, chớp mắt khi Lâm Phong đặt chân lên chiến trường, trước mặt hắn xuất hiện thân ảnh của một thanh niên, tóc dài cuồng loạn khoác lên người, gương mặt như sắc bén giống như lưỡi đao, con ngươi lộ ra ánh sáng loá mắt, tu vi người này tuy chỉ có Tôn Vũ tầng ba, nhưng cho Lâm Phong cảm giác áp bức, tuyệt đối muốn vượt qua Tôn Vũ tầng năm.

- Ngươi vừa nãy từ nơi nào đến?

Ánh mắt người này nhìn chằm chằm Lâm Phong, chỉ về một không gian hư ảo khác của không gian chiến trường, đôi mắt lạnh lùng, nhưng có người bước lên từ bên trong hư ảo.

- Ma Liên hắc sắc kia đâu rồi?

Thanh niên tóc dài vũ động nhìn chằm chằm Lâm Phong, khí thế dâng trào sắc bén như đao diễn tấu trên người hắn.

Rất hiển nhiên, đối phương xem Ma Liên hắc ám có thể mang theo Lâm Phong từ trong không gian hư ảo xuất hiện thành một bảo vật lợi hại.

- Có liên quan tới ngươi sao?

Lâm Phong cảm thấy đối phương vênh váo hung hăng, chân mày cau lại, lạnh lùng hỏi một tiếng.

- Một tên Thiên Vũ lại dám nói chuyện với ta như thế, ngươi là người đầu tiên đấy!

Trong con ngươi thanh niên lướt qua một đạo hàn mang sắc bén như đao, bước chân đạp xuống, một luồng sát ý cuồng bạo tựa như như mưa giông gió bão gào thét giận dữ quét về phía Lâm Phòng, cỗ sức mạnh dâng trào chèn ép này, cũng đủ khiến cho một Tôn giả phổ thông nghẹt thở, huống chi một tên Thiên Vũ.

Nhưng mà, bước chân áp bức của thanh niên vẫn chưa đủ khiến Lâm Phong lui bước, chỉ thấy đôi mắt Lâm Phong phát lạnh, ngay lập tức một đạo kiếm quang sắc bén tựa phóng ra từ trong mắt hắn, kiếm quang sắc bén đến tận cùng, khiến cho thanh niên cảm nhận được một tia sức mạnh chèn ép, ánh mắt không khỏi sững lại, đây là lần đầu tiền hắn cảm nhận được sức mạnh chèn ép từ trên người một tên Thiên Vũ.

- Một Tôn Vũ cấp thấp lại dám trước mặt của ta ngông cuồng, ngược lại cũng không nhiều!

Lâm Phong cũng bước tới một bước, ngay lập tức thiên địa cuồn cuộn, tựa như có một cỗ uy lực đại thế dâng trào cuồn cuộn xông về phía đối phương, một luồng kiếm uy ngập trời dao động bên trong thiên địa, phát ra âm thanh giận dữ gào thét, bàn tay khẽ nhúc nhích, Lâm Phong chém tới một kiếm, không cần nhiều lời, thực lực, quyết định tất cả.

Thanh niên hiển nhiên không dự liệu được Lâm Phong dám ra tay với hắn trước, hàn mang khát máu trong con ngươi chợt lóe lên, chưởng phong như đao của đối phương đánh về phía kiếm quang của Lâm Phong, trong ánh đao loá mắt ẩn chứa sức mạnh áo nghĩa của không gian, áo nghĩa sức mạnh hắn khống chế, là tầng năm!

Thực lực Tôn Vũ tầng ba, khống chế áo nghĩa sức mạnh tầng năm, thành tựu của người này ở trên áo nghĩa của không gian, hiển nhiên vô cùng tốt.

- Răng rắc!

Kiếm quang cùng đao quang va chạm trong hư không, ý niệm sắc bén khủng bố phóng về bốn phía, tiếng ma sát càng có vẻ đặc biệt chói tai, cuối cùng, chậm rãi tiêu tan.

- Dung hợp áo nghĩa kiếm thuật thần thông công kích!

Trong ánh mắt thanh niên lướt qua một đạo quang mang, hiển nhiên không có dự liệu được một Thiên Vũ tầng chín thế nhưng lại có sức chiến đấu cường thịnh như vậy, khi đối kháng không hề rơi xuống hạ phong một chút nào.

- Đao Trung Uẩn áo nghĩa!

Lâm Phong đồng dạng lộ ra phong mang, phảng phất như gặp phải đồng loại, thủ đoạn công kích của đối phương, có thể nói khá tương tự với hắn.

- Xem ra, ta gặp phải thiên tài rồi!

Ánh mắt thanh niên lướt qua thần sắc hưng phấn, khí tức trên người không chỉ không có yếu bớt, trái lại càng thêm sắc bén hơn, bởi vị gặp phải đối thủ cường thịnh mà cảm thấy huyết dịch sôi trào, người như thế, sinh ra để chiến đấu.

- Nơi này không tiện, đến trung gian đánh đi!

Thanh niên lấp loé, đi về xa xa, Lâm Phong dựa lưng vào không gian hư ảo, chiến đấu với nhau phi thường bất tiện, điều này làm cho trong mắt Lâm Phong lộ ra một tia sáng kỳ dị, sau đó hơi mỉm cười, trên người cũng có chiến ý đang thiêu đốt.

Chiến trường này rất lớn, thậm chí có thể nói bao la khôn cùng, Lâm Phong từ trong không gian hư ảo đến, chỉ ở biên giới của chiến trường mà thôi, người tương đối ít một chút, nhưng như trước có thể nhìn thấy không ít thân ảnh đang chiến đấu, cát vàng bay lượn trong không gian, toàn bộ chiến trường đều mang một màu vàng đìu hiu , còn lộ ra một vệt khí tức không gian, đây là chiến trường bắt ngang trong hư không, đương nhiên có lực lượng không gian cường thịnh.

- Lấy kiếm của ngươi ra!

Thanh niên kiêu căng lạnh lùng nói với Lâm Phong.

- Sao không lấy đao của ngươi ra!

Lâm Phong tuy thưởng thức chấp niệm chiến đấu của thanh niên, nhưng cũng phi thường khó chịu ánh mắt cuồng ngạo kia của đối phương.

- Ngươi tuy nắm trong tay thần thông dung hợp áo nghĩa kiếm thuật, thế nhưng dù sao tu vi cũng thấp, nếu như không lấy kiếm của ngươi ra, có thể sẽ vĩnh viễn sẽ không có cơ hội, ta ra tay, chắc chắn sẽ không lưu tình.

- Cứ việc ra tay đi!

Lâm Phong ánh mắt băng lãnh, một cỗ kiếm ý vô hình đang gào thét, lấy Lâm Phong làm trung tâm, phảng phất như tất cả trong không gian đều là kiếm ý vô cùng vô tận.

- Vậy ta tác thành cho ngươi!

Thanh niên phun ra một chữ, thân thể chuyển động theo gió, hóa thành một thân ảnh màu xám, cuốn lên một trận cát vàng.

- Áo nghĩa sức mạnh của gió, cũng tầng năm!

Lâm Phong khẽ run, áo nghĩa đối phương khống chế, không chỉ có riêng không gian áo nghĩa, còn có phong áo nghĩa, hơn nữa, giống như áo nghĩa không gian, phóng nghĩa của của đối phương cũng đồng dạng lĩnh ngộ được tầng thứ năm.

Đao, như gió.

Lâm Phong như nhìn thấy một thanh khoái đao vô chém về phía mình, thanh đao chuyển động theo gió, như muốn không gian chém thành hai nửa.

- Lùi!

Lâm Phong suy nghĩ, thân thể như ánh sáng lùi về phía sau, Tiêu Dao bộ pháp được thi triển, đồng thời, phong áo nghĩa cũng bao phủ thân thể.

Áo nghĩa hóa thành lưỡi đao chém trong không khí, nhưng ánh mắt của thanh niên ngay cả nửa điểm gợn sóng cũng không có, áo nghĩa không gian hòa vào bên trong bước chân, chuyển động theo sát Lâm Phong, lại chém tới một đao, bay múa theo gió, tựa như muốn kề cận thân thể Lâm Phong.

Bàn tay Lâm Phong ẩn chứa kiếm ý khủng bố, ngưng tụ thành một thanh kiếm tương tự thanh đao của đối phương, sau đó đột nhiên giết tới, dung hợp kiếm thuật chém trên đao đối phương, lần này không có kịch liệt va chạm, đao và kiếm, như đồng thời bị bẻ gẫy.

Thanh niên dừng lại cước bộ, nhìn nửa thanh đao hư huyễn trong tay, sau đó hơi ngẩng đầu lên, trong con ngươi màu đen lộ ra thần sắc kiêu căng.

- Một đao này, chém đứt đầu của ngươi!

Lần nữa ngưng tụ thành một thanh đao hoàn chỉnh, túc sát áo nghĩa không gian cùng gió lạnh quấn quanh, như đang hội tụ trong đao, khiến Lâm Phong cảm thấy chấn động, dung hợp áo nghĩa đao pháp, hơn nữa còn dung hợp hai loại tầng năm áo nghĩa.

Trong con ngươi Lâm Phong lộ ra thần nghiêm nghị, đao thuật dung hợp hai loại tầng năm áo nghĩa, có thể làm cho lực công kích của đối thủ lại tăng lên thêm năm lần, vậy tuyệt đối là khủng bố.

- Vù!

Áo nghĩa sức mạnh khủng bố điên cuồng xuất hiên ở trong bàn tay Lâm Phong, trên thanh hư kiếm này, bốn loại áo nghĩa sức mạnh bắt đầu đan xen vào nhau, phong, lôi, không gian, hoang.

- Hai tầng phong, hai tầng sấm sét; tầng ba không gian, còn có một loại áo nghĩa tính chất hủy diệt, cũng tầng ba, cái loại áo nghĩa gì?

Thanh niên nhìn chằm chằm thanh kiếm đang hội tụ trong tay Lâm Phong, trong ánh mắt cũng lộ ra thần sắc khiếp sợ , không phải Tôn Vũ, thế nhưng nắm trông tay bốn loại áo nghĩa, hơn nữa, đều là tầng hai cùng tầng ba.

Bình Luận (0)
Comment